Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1054. Chiến Với Hư Thần Cửu Tinh



Chương 1054. Chiến Với Hư Thần Cửu Tinh



Bộ trưởng Bộ Thử Thách Đệ Tam Cung, Hướng Nam. Phó bộ trưởng Bộ Thử Thách Đệ Tứ Cung, Khuông Tuấn Sơn.Thân phận như Hướng Nam, Khuông Tuấn Sơn dù hơi thưởng thức Cảnh Ngôn nhưng sẽ không thiên hướng hắn trong cuộc tranh chấp giữa hắn với Thường Hạo. Cảnh Ngôn càng dây dưa càng khiến bọn họ bất mãn, nếu hắn không có thiên phú Võ Đạo rất cao thì đã sớm bị đuổi ra.Người trong đại sảnh dù khờ đến mấy cũng cảm giác được Hướng Nam, Khuông Tuấn Sơn sinh ra bất mãn với Cảnh Ngôn, hắn cũng biết điều đó.Lúc này Cảnh Ngôn đã bất chấp, hắn muốn liều một phen:- Các vị đại nhân, trưởng lão Thường Hạo cho rằng thực lực của ta không đủ để thăng cấp Đệ Tứ Cung, ta không cách nào đồng ý. Trưởng lão Thường Hạo, không biết cảnh giới Võ Đạo của trưởng lão có đến cấp bậc Chân Thần?Thường Hạo nheo mắt nói: - Hừ! Lão phu là Hư Thần cửu tinh, Cảnh Ngôn, ngươi muốn làm cái gì?Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói: - Hư Thần cửu tinh, hình như rất lợi hại. Tuy ta mới bước vào cảnh giới Hư Thần thất tinh nhưng rất muốn luận bàn với trưởng lão Thường Hạo một chút.Ánh mắt đám người Hướng Nam, Khuông Tuấn Sơn thay đổi.Giọng Cảnh Ngôn không lớn nhưng từng chữ rõ ràng, hắn đang khiêu chiến với trưởng lão Thường Hạo?Chính Cảnh Ngôn cũng nói hắn chỉ có cảnh giới Hư Thần thất tinh vậy mà dám khiêu chiến Hư Thần cửu tinh Thường Hạo trước bao người?Không khí trong đại sảnh trở nên kỳ dị, nhiều người trong một chốc không phản ứng lại.Thuần Tân cười gượng kéo Cảnh Ngôn lại:- Ha ha, Cảnh Ngôn đừng đùa, chúng ta đi.Lòng Thuần Tân thầm rít gào, Cảnh Ngôn điên rồi.Tuyệt đối không chỉ một mình Thuần Tân cảm thấy Cảnh Ngôn nổi điên, đa số người ở đây đều có suy nghĩ như thế. Cảnh Ngôn quá điên cuồng.Ánh mắt Cảnh Ngôn khiêu khích nhìn Thường Hạo:- Ty trưởng Thuần Tân, ta không đùa. Trưởng lão Thường Hạo, không biết trưởng lão có dám luận bàn một trận với ta không?Thường Hạo cười lớn:- Ha ha ha! Thường Hạo không ngờ Cảnh Ngôn có gan đòi so đấu luận bàn với mình, lão cảm thấy hoang đường, cũng rất tức giận. Thường Hạo ở Đệ Tam Cung cũng xem như người chức cao quyền trọng, nhưng hôm nay trước mặt nhiều người bị một tên nhóc chưa mọc lông, võ giả trẻ tuổi chỉ có cảnh giới Hư Thần thất tinh khiêu chiến.Cảnh Ngôn đang tát mặt lão, cái tát vang dội.Mặt Thường Hạo dữ tợn nói: - Khuông Tuấn Sơn đại nhân, Hướng Nam đại nhân cũng thấy rồi, các vị trông thấy nhãi ranh này cuồng vọng đến mức nào chưa? Hôm nay nếu không cho hắn bài học thì sau này còn thế nào nữa? Phải nghiêm trị, trừng phạt nặng!Cảnh Ngôn phớt lờ cơn giận của Thường Hạo, biểu tình bình tĩnh lạnh nhạt nói: - Trưởng lão Thường Hạo lời thừa nhiều như vậy không lẽ vì không dám chiến với ta?Bộ trưởng Hướng Nam gầm lên:- Cảnh Ngôn!Quá đáng, hành vi của Cảnh Ngôn đã vượt giới hạn.Ánh mắt Cảnh Ngôn kiên quyết nhìn Hướng Nam:- Bộ trưởng đại nhân, ta kiên trì đối chiến với trưởng lão Thường Hạo, nếu ta đánh bại trưởng lão thì chứng minh ta có thực lực thăng cấp Đệ Tứ Cung.Hướng Nam hít sâu.Khuông Tuấn Sơn híp mắt, lắc đầu hỏi Thường Hạo:- Ha ha, thú vị, thật không ngờ. Trưởng lão Thường Hạo, Cảnh Ngôn muốn khiêu chiến với ngươi, thấy sao?Thường Hạo hít sâu, âm trầm nói: - Nếu Cảnh Ngôn đã tự tin như vậy thì ta nên chiều theo, nếu không sẽ có người ở sau lưng chê trách nói bậy bạ.Khuông Tuấn Sơn nói rồi sải bước đi hướng đại điện thử thách:- Ừm, vậy trước khi bắt đầu thử thách thăng cấp đợt này trước tiên xem Cảnh Ngôn và trưởng lão Thường Hạo đối chiến đi. Nào, vào đại điện thử thách.Mặt ngoài Khuông Tuấn Sơn không bùng nổ nhưng ai đều thấy y cố nén cơn tức trong lòng.Lần này Khuông Tuấn Sơn từ Đệ Tứ Cung đến Đệ Tam Cung chủ trì thử thách thăng cấp nhưng xảy ra quấy rối như vậy, đồn ra ngoài làm y mất mặt, không thấy bực mình mới lạ.Khuông Tuấn Sơn đi đằng trước nhất, Hướng Nam theo sau, những người khác di chuyển đến đại điện thử thách.Lòng Thuần Tân lạnh lẽo:- Cảnh Ngôn . . . Tu vi của Thường Hạo không dưới Thuần Tân, Cảnh Ngôn chỉ là Hư Thần thất tinh mà dám luận bàn với lão, Thuần Tân không biết nên nói sao.Nếu sớm biết như vậy Thuần Tân chắc chắn hết sức ngăn cản Cảnh Ngôn đến Bộ Thử Thách Đệ Tam Cung.Cảnh Ngôn cười nói: - Ty trưởng Thuần Tân không cần lo lắng, ta có chừng mực.Thuần Tân trợn trắng mắt, lúc này Cảnh Ngôn còn cười được. Ngươi có chừng mực? Chừng mực khỉ mốc!Ty trưởng Chân Ngôn Ti liếc Cảnh Ngôn một cái, châm chọc:- Không biết sống chết, không chừng hôm nay sẽ có người chết. Dù bị trưởng lão Thường Hạo đánh chết tại chỗ cũng không ai nói gì được. Ha ha, được đại nhân vật Cực Đạo Cung chú ý cũng vô ích.Tiếng xì xầm nhỏ to tràn ngập trong đám người.- Ta thì bội phục lòng can đảm của Cảnh Ngôn, biết rõ tu vi của mình cách biệt xa vẫn dám ngay mặt khiêu chiến, chậc chậc . . . - Can đảm quái gì, không biết trời cao đất rộng mới đúng. Tưởng mình có chút thiên phú là không ai sánh bằng, hôm nay bị trưởng lão Thường Hạo tru sát cũng đáng đời.Cảnh Ngôn nghe rõ những tiếng bàn tán, hắn quét mắt qua mấy người châm biếm trào phúng, đáy mắt lóe sát ý.Đại điện thử thách, lôi đài mở ra.Trong thử thách chính thức lôi đài này sẽ chia chín ô, một lần cho chín võ giả thử thách. Một ô vuông rất lớn, càng không nói cộng lại chín ô, nguyên lôi đài siêu khổng lồ.Hôm nay trước khi chính thức thử thách thăng cấp sẽ có trận luận bàn đối chiến giữa Cảnh Ngôn và trưởng lão Thường Hạo Bộ Thử Thách.Khuông Tuấn Sơn nhìn hai người, nói: - Trưởng lão Thường Hạo, Cảnh Ngôn, hai người lên đi.- Rõ!Cảnh Ngôn, Thường Hạo lên tiếng, lắc người bay lên lôi đài chín ô vuông.Thường Hạo nhìn hướng nhóm người Khuông Tuấn Sơn, chậm rãi nói: - Khuông Tuấn Sơn đại nhân, Hướng Nam đại nhân, đã so đấu thì khó tránh khỏi lỡ tay. Tuy ta không muốn giết Cảnh Ngôn nhưng lỡ trượt tay thì đành chịu.Thường Hạo đã động sát tâm, lão nói mấy câu này dọn đường trước.Khuông Tuấn Sơn ngẫm nghĩ, nói: - Cố gắng khống chế, phân ra thắng thua là được.Thiên tài Võ Đạo như Cảnh Ngôn rất hiếm thấy, nếu không đã chẳng khiến đại nhân vật Cực Đạo Cung chú ý, đáng giá bồi dưỡng, nếu hắn bị giết thì rất đáng tiếc.Cảnh Ngôn chậm rãi lấy Hồng Hà kiếm ra giơ trước mặt, nói với Thường Hạo:- Trưởng lão Thường Hạo đừng kéo dài thời gian nữa, bắt đầu đi.Bỗng có thanh trường kiếm màu lam hiện ra trong tay Thường Hạo:- Ha ha, như ngươi mong muốn.Nhìn thoáng qua Cảnh Ngôn liền biết vũ khí trong tay Thường Hạo là thần khí uy năng khủng bố. Hư Thần cửu tinh như lão sở hữu thần khí không làm Cảnh Ngôn ngạc nhiên. Hết chương 1054.



Bạn cần đăng nhập để bình luận