Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 593. Khách Khanh Lệnh



Chương 593. Khách Khanh Lệnh



Cảnh Thần Tinh phụ trách quản lý Huy Hoàng đan lâu, Cảnh Thanh Nham phụ trách trung tâm luyện đan của Huy Hoàng đan lâu.Ai người vào chức vị tất nhiên gặp lực cản, nhưng có Cảnh Ngôn mạnh mẽ thúc đẩy, những lực cản thoáng chốc tan rã hết.Ai không phục? Không phục thì đi ra!Cảnh Ngôn không quan tâm, nếu có ai gây sự hắn sẽ dùng thủ đoạn sấm sét mạnh mẽ trấn áp.Cảnh Ngôn chiếm năm mươi hai phần trăm phân ngạch trong Huy Hoàng đan lâu, những người khác cộng lại cũng chỉ có bốn mươi tám phần trăm phân ngạch, không thể nào đối kháng lại.Thế là Cảnh Ngôn lùi ra sau màn, không hỏi nhiều về việc kinh doanh của Huy Hoàng đan lâu, mặc cho Cảnh Thần Tinh phát huy tự do.Năng lực của Cảnh Thần Tinh rất mạnh, thực lực cá nhân tuy không giỏi nhưng gã mất chưa tới một tháng đã hiểu rõ ràng mạng lưới buôn bán của đan lâu. Cảnh Thần Tinh xếp người mình vào một số vị trí quan trọng, có hơn một nửa lâu chủ các chi nhánh bị đổi thành người của gã.Nói là người mình ý là Cảnh Thần Tinh tự đề bạt một số người có năng lực, bọn họ nhờ được Cảnh Thần Tinh thưởng thức mới có địa vị cao nên tự nhiên ôm lòng cảm ơn.Giao Huy Hoàng đan lâu cho Cảnh Thần Tinh xong Cảnh Ngôn tập trung tinh lực vào việc tu luyện.Từng ngày trôi qua.Hôm nay trong Đan Linh Chi Thành.Hồ Đông Hạc đứng trước một đan lô, thầm nghĩ: - Mấy ngày nay ta hiểu biết đan đạo sâu sắc thêm nhiều, nhưng để luyện chế ra đan dược hoàn mỹ thì không dễ.Hồ Đông Hạc mới luyện chế xong một lô đan dược, đây chỉ là đan dược nhất giai.Từ mấy tháng trước Hồ Đông Hạc đã thành công luyện chế đan dược trên đan phương mà Cảnh Ngôn đưa cho. Như lời Cảnh Ngôn nói nếu Hồ Đông Hạc luyện chế ra đan dược cửu giai này thì cách đan dược hoàn mỹ không xa. Nhưng trong mấy tháng Hồ Đông Hạc liên tục thử nhưng vẫn không thể thành công luyện chế đan dược phẩm chất hoàn mỹ.Hồ Đông Hạc lắc đầu vươn tay mở đan lô:- Thử xem sao!Nguyên khí vận chuyển, mấy viên đan dược chậm rãi bay ra khỏi đan lô.Vèo!Một vầng sáng bảy sắc từ trên trời giáng xuống.Trong truyền ra tiếng cười sang sảng của Hồ Đông Hạc.- Ha ha ha ha ha ha! Huy Hoàng đan lâu.- Thành chủ đại nhân muốn gặp ta?Cảnh Ngôn nhận được Đan Linh Chi Thành truyền tin bảo là Hồ Đông Hạc muốn gặp, thế là hắn đến biệt viện phủ thành chủ Đan Linh Chi Thành, nơi lão cư ngụ.Cảnh Ngôn chào:- Thành chủ đại nhân.Mặt mày Hồ Đông Hạc hớn hở nói: - Đừng gọi ta là thành chủ, kêu lão ca đi, ta gọi ngươi là Cảnh Ngôn lão đệ.Hồ Đông Hạc rất vui vẻ, kích động, bất cứ ai đều thấy điều đó. Hôm nay Hồ Đông Hạc luôn cười toe.Lòng Cảnh Ngôn máy động, hắn mở miệng hỏi: - Không lẽ lão ca đã luyện chế ra đan dược hoàn mỹ?Hồ Đông Hạc kêu xưng hô là lão ca, dĩ nhiên Cảnh Ngôn sẽ không phản đối, điều này nói lên quan hệ giữa hai người tiến sâu hơn một bước.Hồ Đông Hạc gật đầu nói: - Ừ, thật không ngờ khi ta còn sống có thể tiến bộ thêm một bước.Hồ Đông Hạc tiện tay lấy ra một viên đan dược nhất giai, vầng sáng bảy sắc lấp lánh trên bề mặt. Hồ Đông Hạc đưa đan dược cho Cảnh Ngôn, lão luyện chế lô đan dược nhất giai này có tám viên thành đan nhưng chỉ bảy viên dẫn động pháp tắc giáng xuống, đến trình độ phẩm chất hoàn mỹ.Cảnh Ngôn nhìn qua rồi trả lại đan dược, chúc mừng:- Chúc mừng lão ca!Hồ Đông Hạc cười nói: - Nếu không nhờ Cảnh Ngôn lão đệ thì đời này ta không thể tiến bộ thêm trong đan đạo, ta nhớ kỹ ân tình này.Bỗng vẻ mặt Hồ Đông Hạc nghiêm túc hơn:- Cảnh Ngôn lão đệ, có mấy câu phải nói với đệ. Trên Thiên Nguyên đại lục giờ gió nổi mây phun vì lão đệ, theo như ta biết có nhiều thế lực đều nhằm vào lão đệ. Trong Đại Hội Đan Linh mùa này lão đệ đắc tội nhiều người, e rằng họ sẽ không chịu bỏ qua.Hồ Đông Hạc nhìn Cảnh Ngôn:- Lão đệ không ra Đan Quốc thì không sao, bọn họ có to gan đến đâu cũng không dám gây sự trong Đan Quốc. Lão đệ còn trẻ, mới hơn hai mươi tuổi, ta cảm thấy lão đệ sẽ không ở mãi trong Đan Quốc.Cảnh Ngôn hiểu ý Hồ Đông Hạc, không cần lão nói thì hắn đã nghe chút tiếng gió. Nhiều thế lực lớn trên đại lục rình rập Cảnh Ngôn, hắn vừa bước ra Đan Quốc là các thế lực sẽ hành động ngay.Như Hồ Đông Hạc nói, Cảnh Ngôn đắc tội nhiều người, ví dụ thế gia số một đan đạo Phương gia. Bọn họ quyết tâm giành phần thưởng nguyên lực trong đại điển luyện đan, ai ngờ bị Cảnh Ngôn cướp mất, Phương gia sẽ bỏ qua sao?Trình gia một trong bảy thế gia lớn, Trình Dục lâu chủ cũ của Bích Ngọc Lâu là người Trình gia. E rằng Trình Dục có địa vị nhất định trong gia tộc, nàng đã rời khỏi Đan Quốc quay về Trình gia, nàng sẽ không muốn trả thù Cảnh Ngôn cướp đi Bích Ngọc Lâu sao?Vì áp lực rất lớn nên Cảnh Ngôn mới tranh thủ mọi thời gian cố gắng tu luyện tăng cao cảnh giới Võ Đạo của mình. Giờ Cảnh Ngôn đã là Đạo Sư cảnh đỉnh, chỉ kém một bước sẽ thăng cấp đến Đạo Vương cảnh. Với các loại thủ đoạn của Cảnh Ngôn, chờ hắn đột phá Đạo Vương cảnh thì dù đối mặt những thế lực lớn cũng có sức tự bảo vệ mình.Hồ Đông Hạc hơi tạm dừng sau đó lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh đưa cho Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn lão đệ cầm Khách Khanh Lệnh này đi.Cảnh Ngôn nhìn ngọc bài trong tay, lần đầu tiên nghe về thứ này nên không biết tác dụng là gì:- Khách Khanh Lệnh?Hồ Đông Hạc cười gật đầu nói: - Đúng vậy! Chỉ cần Cảnh Ngôn lão đệ cầm Khách Khanh Lệnh của Đan Linh Chi Thành ta, thế lực bình thường không có lá gan sinh sự với lão đệ. Nói ra thì ta chấp chưởng Đan Linh Chi Thành hơn hai trăm năm chỉ đưa ba tấm Khách Khanh Lệnh ra ngoài, bao gồm tấm trong tay lão đệ.Hồ Đông Hạc thản nhiên nói: - Hiện giờ Cảnh Ngôn lão đệ là khách tôn quý nhất của Hồ Đông Hạc này, thế lực bình thường muốn đối phó lão đệ sẽ phải đắn đo kỹ. Dù là bảy thế gia lớn cũng cần băn khoăn được mất thế nào.Nghe Hồ Đông Hạc giải thích Cảnh Ngôn cảm giác thứ trong tay nặng hơn.Cảnh Ngôn không ngờ Khách Khanh Lệnh có sức nặng như vậy, hơn hai trăm năm Hồ Đông Hạc mới tặng ba tấm Khách Khanh Lệnh, ý nghĩa không giống bình thường. Nhưng Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ lại thả lỏng, Hồ Đông Hạc làm vậy là trả nhân tình. Nhờ Cảnh Ngôn nên Hồ Đông Hạc mới tiến bộ đan đạo, luyện chế ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ. Trước khi luyện ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ thì Hồ Đông Hạc không hề muốn tặng Khách Khanh Lệnh cho Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cất Khách Khanh Lệnh, chắp tay nói: - Đa tạ lão ca. Hết chương 593.



Bạn cần đăng nhập để bình luận