Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 790. Hung Hãn



Chương 790. Hung Hãn



Khi Cổ Vô Thiên chém nhát búa, Cảnh Ngôn biết tại sao mình không cách nào cảm ứng dao động nguyên khí từ người gã.Vì trong cơ thể Cổ Vô Thiên vốn không có nguyên khí, xem bề ngoài thì gã là võ giả luyện thể trăm phần trăm, điều này khá hiếm thấy trên Thiên Nguyên đại lục.Đại lục không thiếu võ giả luyện thể, Cảnh Ngôn cũng học bí pháp luyện thể. Nhưng luyện thể chỉ là phụ trợ, chủ yếu lo đột phá Võ Đạo, luyện nguyên khí. Cảnh Ngôn chưa từng thấy võ giả luyện thể thuần túy trừ Cổ Vô Thiên ra.Không phải nói không thể luyện thể trăm phần trăm, vấn đề là lo tập trung luyện thể rất khó xơi, giá trị không lớn.Nguồn gốc sức chiến đấu của võ giả là cái gì?Là nguyên khí trong người!Vụ tuyền là gốc của võ giả, nguyên khí lưu trữ trong vụ tuyền rồi thông qua kinh mạch Võ Đạo giải phóng, phù hợp với lực lượng thiên địa do đó hình thành sức công kích mạnh. Các loại thủ đoạn võ học, bí pháp đều dùng để tăng phúc sức công kích nguyên khí.Luyện thể thuần túy không thể nhờ vào nguyên khí, chỉ có thể dựa vào sức mạnh bản thân.So sánh thì luyện thể trăm phần trăm lực công kích giục ngựa cũng không kịp võ giả nguyên khí.Võ giả trên đại lục luyện thể không phải vì tăng sức công kích mà để tăng năng lực sống sót, cơ thể càng cứng cỏi năng lực chịu đựng đả kích càng mạnh.Trước đó Cảnh Ngôn chưa bao giờ nghĩ võ giả luyện thể thuần túy có sức công kích mạnh bao nhiêu.Cổ Vô Thiên là ngoại lệ, ngoại lệ đến biến thái.Cảnh Ngôn cảm nhận nhát búa chém ẩn chứa lực lượng kinh người.Xoẹt!Cảnh Ngôn vung kiếm, kiếm quang đen phun ra nuốt vào va chạm với bóng búa.Bùm! Vang tiếng nổ điếc tai.Cảnh Ngôn biến sắc mặt:- Nguy rồi!Cảnh Ngôn vận chuyển Thiên Không Chi Dực, lắc người lùi nhanh ra sau.Cảnh Ngôn động ý niệm:- Kiếm ý!Kiếm ý chém ra.Cảnh Ngôn khống chế kiếm ý áp súc cực độ bám vào mũi kiếm quang dần tan vỡ.Cảnh Ngôn sợ thót tim, hắn thấy Cổ Vô Thiên chém nhát búa động tác tùy ý thì định thử sức chiến đấu của gã ra sao. Bởi vậy Cảnh Ngôn hết sức thúc giục nguyên khí nhưng không dùng kiếm ý ngay.Kết quả là kiếm ý ngưng tụ kiếm quang va chạm vào bóng búa nhưng không thể ngăn lại, kiếm quang tan vỡ.Cảnh Ngôn phản ứng siêu mau, trông thấy kiếm quang tan rã bản năng thụt lùi sau đó dùng thủ đoạn mạnh nhất kiếm ý bám vào kiếm quang.Kiếm ý ngưng tụ kiếm quang được kiếm ý hỗ trợ cứu lại xu hướng tán loạn, nghiền áp với bóng búa.Cảnh Ngôn giật mình nhìn Cổ Vô Thiên, thầm nghĩ: - Lực công kích thật mạnh!Đường búa này nhìn như bình thường nhưng ẩn chứa lực lượng vượt dự đoán của Cảnh Ngôn, hắn chưa từng thấy công kích có uy năng mạnh như vậy trên Thiên Nguyên đại lục.Mắt Cổ Vô Thiên lóe tia sáng khác lạ, nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm, dường như khó hiểu tại sao hắn đỡ được nhát búa. Cổ Vô Thiên không ngờ Cảnh Ngôn sẽ cản được đường búa, trong mắt gã thì chém một búa Cảnh Ngôn nên bị xẻ đôi mới đúng.Cổ Vô Thiên nhếch môi lộ ra hàm răng vàng, nở nụ cười khó coi với Cảnh Ngôn:- Ngươi . . . rất mạnh! Ta rất vui, lâu rồi không đụng đến đối thủ như ngươi!Cổ Vô Thiên nói rất chậm nhưng đám võ giả nghe lòng lạnh lẽo.Ánh mắt Cổ Vô Thiên từ bình tĩnh trở nên nóng cháy:- Ta muốn giết ngươi!Gặp đối thủ như Cảnh Ngôn làm Cổ Vô Thiên rất hưng phấn, hắn đã gợi lên hứng thú trong gã.Cổ Vạn Toàn ở phía xa hét to: - Vô Thiên, giết hắn! Giết hắn!Võ giả còn sống bên trận doanh Cổ gia cũng siêu hưng phấn, cuồng nhiệt hét to: - Phủ Ma đại nhân giết Cảnh Ngôn đi!- Bằm thây nhãi ranh kia ra vạn mảnh!- Cảnh Ngôn chết đi!Võ giả phe Liên Minh Huy Hoàng thì lo lắng.Vì trong đợt giao đấu vừa rồi mọi người nhìn ra Cảnh Ngôn bị yếu thế một chút, hắn đã lùi rất xa. Tuy Cảnh Ngôn cản được công kích của Phủ Ma nhưng hắn lùi lại, hiển nhiên vì cảm nhận uy hiếp.Bùm! Trong tiếng gào thét của võ giả trận doanh Cổ gia, Cổ Vô Thiên lại ra tay, công kích không chút hoa mỹ, không dùng võ học, chỉ đơn thuần chặt chém.Một vệt đen lan tràn trong không gian, bóng búa dọc theo vệt đen bay nhanh hướng Cảnh Ngôn.Vệt đen đó là vách tường không gian bị xé rách, cảnh tượng siêu khủng bố.Nên biết võ giả Đạo Hoàng cảnh công kích hết sức, dù là Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ cũng có thể đánh vỡ vách tường không gian. Một số Đạo Vương cảnh khá mạnh dồn hết sức có thể phá hoại vách tường không gian. Nhưng tình hình đó khác hẳn bây giờ. Võ giả đánh vỡ vách tường không gian thường là lực lượng ngưng tụ một điểm rồi dánh vào vị trí đó. Cổ Vô Thiên xé rách không gian là lan tràn đến nơi xa, không đơn giản đánh vào một điểm phá nát không gian.Hơn nữa vệt đen này nhìn không thô nhưng mãi không thấy pháp tắc tu sửa không gian, vệt đen đọng mãi tại đó.Cảnh Ngôn dồn hết sức ra:- Muốn giết ta? Nằm mơ!Lúc này không liều mạng không được, ngưng tụ uy năng Thánh Quang kiếm pháp đến tột độ mang theo kiếm ý đệ tam trọng vọt hướng bóng búa.Răng rắc! Kiếm quang và bóng búa va chạm, không gian này hoàn toàn sụp xuống lộ ra hố đen to lớn. Hố đen đường kính hơn mười thước, trông rất khủng bố, hơi thở hủy diệt đáng sợ toát ra từ hư không vô tận.Chưa xong.Công kích của hai người va chạm dẫn đến năng lượng nổ tung trong thời gian ngắn, thổi quét võ giả trên bầu trời trạch viện Cổ gia.Đám võ giả chưa phản ứng lại đã có nhiều người bị lực lượng khủng bố nghiền thành phấn.Võ giả chết đi có phe Cổ gia, có phe Liên Minh Huy Hoàng. So sánh thì Liên Minh Huy Hoàng mất mác lớn hơn, vì chiến đấu đến bây giờ nhiều võ giả Liên Minh Huy Hoàng sống sót hơn.Thấy cảnh này Cảnh Ngôn nhíu chặt mày, hắn và Cổ Vô Thiên quá mạnh, hai người đánh hết sức gây phá hoại lớn. Dù tránh ở xa cũng sẽ bị lan đến, vì hai người chiến đấu không ở yên một chỗ mà di chuyển khắp nơi, hai người đi qua đâu võ giả nếu không tránh kịp sẽ bị giết.Cảnh Ngôn lòng máy động nói: - Cổ Vô Thiên, chỗ này quá nhỏ, chúng ta đi nơi rộng hơn đánh tiếp.Cảnh Ngôn muốn dẫn Cổ Vô Thiên đến chốn không người.Vèo!Cảnh Ngôn vừa nói xong đã bay đi, giọng hắn từ tầng mây văng vẳng trên bầu trời trạch viện Cổ gia:- Các huynh đệ liên minh hãy giết sạch người Cổ gia! Hết chương 790.



Bạn cần đăng nhập để bình luận