Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 699. Sách Lược



Chương 699. Sách Lược



Trên Thánh Cung mây mù cuồn cuộn.Cảnh Ngôn mặc trường bào màu xanh và Tam Điện Chủ Ngỗi Long mặc trường bào màu tím sậm thấp thoáng trong mây. Quannh người họ ngưng kết nguyên khí ngăn cách gió rít trong không gian. Gió núi phần phật cách họ một khoảng tự động dạt ra.Hai cường giả Đạo Hoàng cảnh đứng trên đỉnh Thiên Nguyên đại lục sắp bắt đầu trận đại chiến kinh thiên động địa.Phía xa đám người Thánh Chủ Thân Sùng tụ tập lại cùng nhìn Cảnh Ngôn, Ngỗi Long.Khóe môi Thân Sùng cong lên, trong mắt chất chứa mong chờ như rất muốn thấy kết quả đánh nhau của Cảnh Ngôn và Ngỗi Long.Thường Huyễn dời ánh mắt từ người Cảnh Ngôn sang Thân Sùng, mở miệng hỏi: - Thánh Chủ đại nhân nói xem Đại Đan Vương Cảnh Ngôn có đánh lại Tam Điện Chủ không? Tam Điện Chủ vào Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ đã mấy trăm năm. Đại Đan Vương Cảnh Ngôn mới hơn ba mươi tuổi, bước vào Đạo Hoàng cảnh được vài năm?Thân Sùng mỉm cười liếc Thường Huyễn một cái:- Cảnh Ngôn trẻ tuổi nhưng tính cách của hắn không bốc đồng, nếu không chút nắm chắc, không có dựa vào thì hắn sẽ không luận bàn với Ngỗi Long. Tuy Cảnh Ngôn bước vào Đạo Hoàng cảnh thời gian ngắn gủi, chỉ vẻn vẹn là tu vi Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ nhưng ngươi đừng quên hắn là trận pháp sư cao cấp, trên người hắn sẽ thiếu trận bàn trận pháp cao cấp cỡ nhỏ sao?Thường Huyễn nghe vậy giật mình, gật gù hiểu ra.Đúng rồi, sử dụng trận bàn trận pháp giống như võ giả khi đánh nhau dùng vũ khí, võ học. Nói chính xác dùng trận pháp đối địch cũng là một phần thực lực của võ giả.Hơn nữa võ giả đánh nhau sống chết có trận pháp chẳng lẽ không dùng? Thế thì ngu không chịu nổi. Chém giết sống chết mục tiêu duy nhất là giết đối thủ, có bản lĩnh gì đều phải dùng. Khi ngươi giết địch, kẻ địch không dùng vũ khí chẳng lẽ ngươi cũng không dùng?Thất Điện Chủ vỗ ngực thở phào nói: - Ta suýt quên Đại Đan Vương Cảnh Ngôn là trận pháp sư cao cấp, thật là lo lắng vô ích.Thất Điện Chủ Lãnh Hồng Anh vốn hơi lo khi Cảnh Ngôn và Ngỗi Long luận bàn.Thánh Chủ còn không tin tu vi Võ Đạo của Cảnh Ngôn sánh bằng Ngỗi Long, càng đừng nói là đám người Thất Điện Chủ.Nghe Thánh Chủ Thân Sùng bình luận mọi người hiểu ra.Không thể trách họ quên thân phận trận pháp sư của Cảnh Ngôn. Trên đại lục hiếm có trận pháp sư cao cấp, bình thường điện chủ ít khi được thấy, càng đừng nói đánh nhau với trận pháp sư cao cấp. Nên một chốc họ không liên tưởng Cảnh Ngôn là trận pháp sư cao cấp có thể dùng trận pháp công kích trên trận bàn.Trận pháp cao cấp cỡ nhỏ tuy uy lực không bằng loại thường quy, nhưng dù cỡ nhỏ thì vẫn có thể uy hiếp đến võ giả Đạo Hoàng cảnh.Võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh cũng không dám sơ sẩy trước trận pháp cao cấp cỡ nhỏ.Nếu Cảnh Ngôn liên tục ném vài trận pháp cao cấp cỡ nhỏ, võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh không kịp chạy ra phạm vi trận pháp bao trùm thì cũng chỉ có nước nuốt hận tại chỗ.Bát Điện Chủ Mẫn Hỏa cảm thán rằng: - Không nhiều người khiến Mẫn Hỏa này kính nể, nhưng ta phục Đại Đan Vương Cảnh Ngôn từ tận đáy lòng. Đại Đan Vương Cảnh Ngôn mới hơn ba mươi tuổi về Võ Đạo đã bước vào Đạo Hoàng cảnh, còn là Đại Đan Vương, trận pháp sư cao cấp. Các vị nói xem Đại Đan Vương Cảnh Ngôn có phải là quái vật không? Trong thiên hạ sao lại có yêu nghiệt như vậy.Một điện chủ bất đắc dĩ nói: - Đúng rồi, đám người chúng ta xem như đỉnh cao trên đại lục nhưng so với Đại Đan Vương Cảnh Ngôn thì thật là . . . Ít ai khiến họ bội phục, bản thân họ là thiên tài, có ngạo khí của mình. Gặp phải võ giả trình độ ngang ngửa mình thì họ cũng không thật lòng phục. Nhưng với Cảnh Ngôn, họ muốn không phục cũng không được.Mấy điện chủ khác, bao gồm Hồ Đông Hạc, Thường Huyễn đều gật gù.*** Cảnh Ngôn nhìn Ngỗi Long chằm chằm, lạnh nhạt nói: - Tam Điện Chủ, bây giờ ngươi còn cơ hội ngừng lại trận luận bàn này. Khi chúng ta bắt đầu đánh thì có hối hận cũng không kịp.Cảnh Ngôn không để bụng thực lực Võ Đạo của Ngỗi Long, hắn đang tung ra cơ hội cuối cùng.Ngỗi Long híp mắt, cho rằng Cảnh Ngôn e sợ:- Cảnh Ngôn, ngươi đang e sợ?Ngỗi Long cho rằng lúc trước Cảnh Ngôn cứng rắn như thế là phô trương thanh thế hòng hù dọa mình, buồn cười là Tam Điện Chủ suýt bị hù thật.Cảnh Ngôn lười nói nhiều:- Ngươi đã cứng cổ ngu xuẩn thì chúng ta bắt đầu đi.Ngỗi Long cao giọng quát: - Cảnh Ngôn, ta biết ngươi có mưu đồ gì! Ngươi định dùng trận pháp cao cấp cỡ nhỏ cưỡng ép áp chế ta đúng không? Ngươi là trận pháp sư cao cấp, chắc chắn có nhiều trận bàn trận pháp cao cấp cỡ nhỏ.Mắt Ngỗi Long lấp lóe, mới rồi vắt óc suy nghĩ khả năng gặp rắc rối đó là Cảnh Ngôn có con bài chưa lật. Ngỗi Long đoán Cảnh Ngôn sẽ dùng trận bàn cưỡng ép công kích mình. Một khi Ngỗi Long rơi vào đống trận pháp cao cấp sẽ rất rắc rối, thậm chí bị thương.Nghe Ngỗi Long nói Cảnh Ngôn cười cười, ngay từ đầu hắn đã không định dùng trận bàn cao cấp đánh nhau. Một trận bàn cao cấp giá trị rất cao, dùng trên người Ngỗi Long là lãng phí.Ngỗi Long vô sỉ nói: - Cảnh Ngôn, ta thừa nhận ta không có thủ đoạn ứng đối với trận bàn cao cấp của ngươi. Nhưng nếu ngươi định dùng trận bàn cao cấp đánh bại ta thì ta sẽ không thừa nhận ngươi mạnh hơn ta!Ngỗi Long nói những lời này đã châm chước kỹ, muốn kích thích Cảnh Ngôn để hắn ngượng tay không dùng trận bàn cao cấp đối phó mình.Cảnh Ngôn nhìn thấu suy nghĩ của Ngỗi Long, thuận thế hỏi: - Vậy ngươi muốn sao?Mắt Ngỗi Long sáng rực nói: - Rất đơn giản, nếu ngươi muốn làm ta thật sự phục thì đừng sử dụng trận bàn trận pháp nào, bằng vào bản lĩnh của ngươi chân thật đánh bại ta, thế nào?Ngỗi Long hơi đắc ý với sách lược của mình. Nếu Cảnh Ngôn cứ muốn dùng trận bàn, Ngỗi Long có thua cũng được cớ. Nếu Cảnh Ngôn bị kích tướng đồng ý không dùng trận bàn thì càng khỏe, Ngỗi Long sẽ đập hắn tơi bời trút giận.Đám người Thân Sùng ở phía xa nghe Ngỗi Long và Cảnh Ngôn đối thoại.Thất Điện Chủ Lãnh Hồng Anh hoàn toàn đứng về phía Cảnh Ngôn, lập tức nhắc nhở hắn:- Đại Đan Vương Cảnh Ngôn đừng đồng ý! Ngươi là trận pháp sư cao cấp, dùng trận bàn đối địch là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Không lẽ đối tượng chúng ta đánh nhau là trận pháp sư cao cấp thì không cho phép người ta dùng trận bàn? Đây là đạo lý gì? Hết chương 699.



Bạn cần đăng nhập để bình luận