Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 655. Ta Chính Là Người Cảnh Gia



Chương 655. Ta Chính Là Người Cảnh Gia



Lòng Cảnh Ngôn dầy sát ý nhưng hắn không ra tay ngay, hắn còn cần hỏi rõ vài chuyện.Ánh mắt Cảnh Ngôn chậm rãi lướt qua ba người nam nhân râu quai nón, thực lực của họ đã là cảnh giới Tiên Thiên, xem như cao thủ trong võ giả bình thường. Nhưng bọn họ như con kiến trong mắt Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn trầm giọng hỏi: - Đông Lâm thành hạn chế mạo hiểm giả lạ vào thành thị thì làm sao săn giết tử đệ Cảnh gia? Không lẽ tử đệ Cảnh gia biết ngoài thành rất nguy hiểm còn ra khỏi thành chịu chết?Nam nhân râu quai nón không phát hiện Cảnh Ngôn khác lạ, hai đồng bạn của gã cảm giác không ổn. Nhưng họ đánh giá Cảnh Ngôn từ trên xuống dưới không thấy có gì đặc biệt.Trông Cảnh Ngôn rất trẻ, suy ra không thể là võ giả thực lực rất mạnh. Nên dù Cảnh Ngôn và Cảnh gia có quan hệ thân thiết cũng sẽ không tạo thành uy hiếp với họNam nhân râu quai nón mắt lờ đờ mê ly cố trợn to nhìn Cảnh Ngôn:- Ha ha ha! Đúng là Đông Lâm thành kiểm tra rất nghiêm khắc, khó đi vào Đông Lâm thành. Nhưng săn giết tử đệ Cảnh gia không bắt buộc phải làm trong Đông Lâm thành. Địa vực Đông Lâm thành có nhiều trấn có các loại sản nghiệp của Cảnh gia. Một vài sản nghiệp đã bị Cảnh gia từ bỏ, triệu các nhân viên quản lý sản nghiệp Đông Lâm thành. Nhưng có một số sản nghiệp Cảnh gia không thể từ bỏ. Tới đó là tìm được tử đệ Cảnh gia, ngươi chỉ cần tìm cơ hội đánh chết thành viên Cảnh gia, chặt đầu xuống là có thể đổi lấy nhiều linh thạch. Ha ha, nếu ngươi giết một người Cảnh gia cảnh giới Tiên Thiên thì giàu to. Một người Cảnh gia tu vi Tiên Thiên có thể đổi mười vạn linh thạch, một số tiền kếch xù! Mười vạn linh thạch đối với võ giả Tiên Thiên bình thường đúng là tài sản kếch xù, nhưng muốn giết võ giả Cảnh gia tu vi Tiên Thiên không dễ.Nam nhân râu quai nón vừa nói vừa giơ tay tính vỗ vai Cảnh Ngôn:- Tiểu tử, ta thấy ngươi thuận mắt, hay ngươi theo ta làm việc đi? Tu vi của ngươi thế nào? Sức chiến đấu ra sao? Yên tâm, đi theo ta chắc chắn không bạc đãi ngươi.Nam nhân râu quai nón tính lôi kéo Cảnh Ngôn đi theo mình làm việc.Cảnh Ngôn hơi nghiêng người tự nhiên tránh đi bàn tay nam nhân râu quai nón.Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu nói: - Theo ngươi làm? Sợ là không được.Nam nhân râu quai nón nghe vậy kinh ngạc hỏi: - Hả? Tại sao? Ngươi không muốn giết người Cảnh gia đổi linh thạch sao?Cảnh Ngôn nhếch mép cười âm u:- Ta muốn linh thạch, nhưng ta là người Cảnh gia, không lý nào tự giết mình đi?Nam nhân râu quai nón hơi say nhưng chưa mất ý thức, Cảnh Ngôn nói làm gã rùng mình:- A? Hai đồng bạn của nam nhân râu quai nón nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm.Nam nhân râu quai nón hơi tỉnh táo lại, sau đó phẩy tay nói: - Lão đệ đừng đùa, ngươi là người Cảnh gia? Không thể nào, người Cảnh gia còn sống không đến Hắc Thạch trấn nổi.Nam nhân râu quai nón không tin Cảnh Ngôn là người Cảnh gia, tử đệ Cảnh gia vừa ra Đông Lâm thành là chỉ có đường chết. Người Cảnh gia trong sản nghiệp Cảnh gia ở các nơi cũng không dám ló đầu ra.Nói Cảnh gia có người nghênh ngang đến Hắc Thạch trấn tuyệt đối không ai tin.Chẳng những nam nhân râu quai nón không tin, những người khác trong tửu lâu cũng không tin lời Cảnh Ngôn.Một mạo hiểm giả khá lớn tuổi nhìn xung quanh, nói với Cảnh Ngôn:- Người trẻ tuổi đừng nói lung tung, ngươi nói ngươi là người Cảnh gia rất có thể sẽ vời đến họa sát thân!Cảnh Ngôn nhìn đối phương một cái, khẽ cười nhấn mạnh nói: - Ta đúng là người Cảnh gia, không nói lung tung.Cảnh Ngôn nhìn nam nhân râu quai nón:- Ngươi làm nghề giết tử đệ Cảnh gia đúng chứ? Giờ ta đứng đây, ngươi giết một tử đệ Cảnh gia cảnh giới Tiên Thiên được thù lao mười vạn linh thạch, nếu ngươi có thể giết ta thì ta nghĩ ngươi lấy được thù lao là con số thiên văn, ít nhất gấp trăm lần mười vạn linh thạch.Người trong tửu lâu đều nghe ra Cảnh Ngôn nghiêm túc, giọng nói lạnh băng.Nam nhân râu quai nón trừng Cảnh Ngôn, gã hoàn toàn tỉnh men say.Đồng bạn của nam nhân râu quai nón khẽ kêu, nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Đại ca!Hai người siết chặt vũ khí tùy thời ra tay.Nam nhân râu quai nón bị chọc giận:- Tiểu tử! Lá gan của ngươi rất lớn, giỏi lắm. Nhưng ta phải nói hôm nay ngươi chết chắc! Mặc kệ ngươi có phải là người Cảnh gia hay không ta đều giết ngươi!Nam nhân râu quai nón vốn là người có sát tâm rất nặng, giết người là cơm thường với gã. Thái độ của Cảnh Ngôn rõ rành rành là khiêu khích, sao gã tha thứ được? Dù Cảnh Ngôn không phải tử đệ Cảnh gia thì nam nhân râu quai nón quyết giết hắn.Bùm! Nam nhân râu quai nón và hai đồng bạn hơi ăn ý, chắc hợp tác lâu. Ba người hành động cùng lúc.Người trong tửu lâu hơi lùi lại, sắp xảy ra đánh lộn sống chết, họ sợ bị văng miểng.Nhiều người nhìn ba người nam nhân râu quai nón tấn công thì lắc đầu, thấy tiếc cho Cảnh Ngôn. Họ đinh ninh Cảnh Ngôn sẽ chết tại đây, mấy người nam nhân râu quai nón nhìn là biết không dễ chọc, thực lực không yếu. Cảnh Ngôn sao có cơ may sống sót trước mặt bọn người này?Phập phập phập!Nhưng đám người này mới lóe qua ý nghĩ Cảnh Ngôn sẽ bị giết thì nghe ba tiếng vang khẽ, ba người nam nhân râu quai nón vừa dợm bước bỗng lên chợt khựng lại.Trước bao cặp mắt nhìn chăm chú ba người nam nhân râu quai nón mềm oặt ngã xuống.Tửu lâu tĩnh lặng.Mọi người lộ biểu tình khó hiểu nhìn ba người ngã dưới đất, không rõ chuyện gì xảy ra. Họ chỉ thấy ba người nam nhân râu quai nón tính đánh chết Cảnh Ngôn, hắn không nhúc nhích mà ba người đã tự ngã xuống.Ba người nam nhân râu quai nón bị gì vậy?Cảnh Ngôn liếc nhanh mặt từng người, hỏi: - Nơi này còn ai muốn giết tử đệ Cảnh gia không? Ta là tử đệ Cảnh gia, nếu ai muốn giết ta thì bây giờ có thể đứng ra đánh.Nghe Cảnh Ngôn nói đám người mới hiểu ba người nam nhân râu quai nón chết rồi, bị giết.Vấn đề là không thấy Cảnh Ngôn ra tay nhưng sao hắn giết ba người nam nhân râu quai nón?Không ai tiếp lời Cảnh Ngôn, bọn họ đa số là mạo hiểm giả bình thường, đến gần Đông Lâm thành chỉ vì muốn vào Hắc Thạch sơn mạch săn linh thú. Chỉ số ít người chuyên săn giết tử đệ Cảnh gia. Hết chương 655.



Bạn cần đăng nhập để bình luận