Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 430. Một Kiếm Ra Đầy Đất Tàn



Chương 430. Một Kiếm Ra Đầy Đất Tàn



Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng liếc nhau, mỉm cười ngầm hiểu.Hồ tộc trưởng ngập ngừng nói: - Không biết võ giả tên Cảnh Ngôn thực lực như thế nào, đụng độ Tống Trung Sơn có mấy phần thắng?Lưu tộc trưởng phân tích:- Sợ là không yếu, chắc hắn cũng biết đôi chút thực lực của Tống gia, đã biết còn dám đến một mình tức là tự tin vào bản thân.Hồ tộc trưởng gật đầu nói: - Có lý, nhưng dù hắn thật sự mạnh làm Tống Trung Sơn không cách nào ngăn cản, chỉ e hắn khó bình an rời khỏi Hạo Phong thành.Lưu tộc trưởng đảo tròng mắt, gật đầu hiểu ý Hồ tộc trưởng. Cảnh Ngôn không phải võ giả Hạo Phong thành, hắn là người từ ngoài đến. Một võ giả xứ ngoài tới Hạo Phong thành làm mưa làm gió, thành chủ sẽ nghĩ thế nào?Trước không nói mối quan hệ giữa thành chủ Hạo Phong thành và Tống gia, chỉ nói hành vi của Cảnh Ngôn làm thành chủ mất mặt. Thành chủ là người quản lý cả tòa thành thị, có địa vị bá quyền tuyệt đối trong thành phố này.Không có thành chủ của thành phố này muốn thấy võ giả xứ ngoài đại khái sát giới trong thành phố của mình.Nên Hồ tộc trưởng mới nói câu đó.Bùm! Trong khi hai tộc trưởng gia tộc hạng nhất nói chuyện, bên kia Tống Trung Sơn đã hành động. Tống Trung Sơn chém ra búa tạ màu đen, người gã rung nhẹ, nguyên khí mạnh mẽ khuếch tán bốn phương tám hướng.Cảm ứng nguyên khí đó, Lưu tộc trưởng và Hồ tộc trưởng con ngươi co rút, biến sắc mặt.Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng giật mình kêu lên: - Đạo Linh cảnh trung kỳ?- Tống Trung Sơn là Đạo Linh cảnh trung kỳ?- Cái tên này giấu sâu thật, thăng cấp Đạo Linh cảnh trung kỳ mà chúng ta không biết gì. Lão già đúng là âm hiểm.Hai người luôn cho rằng Tống Trung Sơn chỉ có tu vi Đạo Linh cảnh sơ kỳ, nếu không phải hôm nay Tống Trung Sơn muốn giết Cảnh Ngôn thì Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng còn bị giấu diếm.Hai người đầu có xoay chuyển. Tống Trung Sơn đã thăng cấp Đạo Linh cảnh trung kỳ, sau này gia tộc của hai người phải điều chỉnh lại. Võ giả Đạo Linh cảnh trung kỳ mạnh hơn sơ kỳ nhiều, Hồ tộc trưởng, Lưu tộc trưởng chỉ có tu vi Đạo Linh cảnh sơ kỳ.Lưu tộc trưởng lắc đầu nói: - E rằng Cảnh Ngôn có nguy hiểm, có lẽ hắn cũng không ngờ Tống Trung Sơn là Đạo Linh cảnh trung kỳ.Lưu tộc trưởng dứt lời Tống Trung Sơn đã cầm búa tạ đen khuếch tán sóng gợn màu đen. Sóng gợn đen đáng sợ như mạng nhện trong không gian.Ngay sau đó búa tạ bắn ra luồng sáng đen chết chóc, khuếch tán hơi thở hủy diệt nghiền áp hướng Cảnh Ngôn.Tống Trung Sơn tức điên quát:- Nhãi ranh, ta trước giết ngươi rồi tự tay bằm thây người đội mạo hiểm Liệt Diễm ra vạn mảnh!Tống Trung Sơn đã bất chấp Cảnh Ngôn có lai lịch gì, có bối cảnh lớn gì không. Lúc này điều Tống Trung Sơn muốn làm nhất là giết võ giả tên Cảnh Ngôn trước mặt mình.- Thiên Không Chi Dực!Vèo!Khi luồng sáng đen ập đến, Cảnh Ngôn nhẹ lắc người thoát ra phạm vi luồng sáng đen của búa tạ tập kích.Tống Trung Sơn kinh ngạc kêu lên: - A? Tống Trung Sơn không ngờ tốc độ của Cảnh Ngôn mau như vậy, nhẹ nhàng né thoát đòn công kích hết sức của gã.Trong số võ giả cảnh giới Tiên Thiên Tống gia đứng bên dưới một người hét to: - Ra tay, giết tiểu tử đó!Những người khác nghe tiếng liền thi triển võ kỹ, võ học oanh sát hướng Cảnh Ngôn đứng trên trời.Đám võ giả cảnh giới Tiên Thiên không thể bay nhưng bọn họ thi triển võ học có thể đánh trúng Cảnh Ngôn trên trời. Mấy chục võ giả cảnh giới Tiên Thiên cùng oanh kích, có thể tưởng tượng cảnh đó thế nào. Chân trời nhuộm bảy sắc màu.Nguyên khí trong phương không gian này sôi trào đến cực điểm.Cảnh Ngôn lơ lửng trên trời nói: - Xem ra Tống gia vẫn đi lên con đường không lối về.Thiên Hỏa kiếm bỗng đâm tới trước, ánh sáng đỏ từ thân kiếm bắn ra.Luồng sáng đỏ xé rách không gian hung hăng đâm xuống đám đông võ giả Tiên Thiên Tống gia.Khi Cảnh Ngôn xuống tay với đám đông bên dưới Tống gia liền linh cảm không may, vội hét lên: - Mau tản ra!Dù Tống Trung Sơn không nhắc nhở thì người bên dưới nhìn trường kiếm trong tay Cảnh Ngôn tuôn ra ánh sáng đâm xuống dưới cũng đã cuống cuồng bỏ chạy.Nhìn đám võ giả cảnh giới Tiên Thiên định tản ra chạy trốn, Cảnh Ngôn nhếch mép.Cảnh Ngôn thi triển Thánh Quang kiếm pháp ẩn chứa bí pháp Thiểm Linh nhanh biết bao, đừng nói võ giả cảnh giới Tiên Thiên, dù là cảnh giới Đạo Linh cảnh cũng chưa chắc có thể thành công né tránh.Kiếm quang đỏ chớp mắt đánh tan vầng sáng ngưng tụ từ võ học của đám võ giả Tiên Thiên, rồi tiếp tục đâm xuống.Phập! Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Kiếm quang đỏ nhanh đến cực hạn, đám võ giả Tiên Thiên mới lắc người thì kiếm quang đã phô thiên cái địa oanh kích.Một kiếm ra, thây ngã khắp nơi!Tống Trung Sơn ở trên trời nhìn cảnh này trợn to nứt khoét mắt.Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng kinh hồn táng đảm, mắt tràn đầy kinh hoàng.Cảnh Ngôn này quá ác, tốc độ công kích của hắn mau đến không tin được. Cách xa như vậy mà đám võ giả Tiên Thiên Tống gia không kịp trốn.Hai người thầm nghĩ may mắn gia tộc của họ không đắc tội Cảnh Ngôn, tiểu tử này chạy tới gia tộc của họ huơ pháp khí trường kiếm lung tung là thảm.Cảnh Ngôn nhìn tình hình bên dưới, nhẹ lắc đầu. Tuy một kiếm giết năm võ giả cảnh giới Tiên Thiên Tống gia nhưng Cảnh Ngôn không vừa lòng kết quả, mới rồi tụ tập hơn hai mươi võ giả Tiên Thiên, một kiếm chém xuống mới chết sáu, bảy người.Tống Trung Sơn đã hoàn toàn điên cuồng:- Tiểu tạp chủng, ta muốn ngươi chết!Tống Trung Sơn giơ búa tạ đen, đôi mắt đỏ ngầu điên cuồng lao vào Cảnh Ngôn. Thân pháp của Cảnh Ngôn quá mau, thi triển võ học công kích cự ly xa khó có hiệu quả nên Tống Trung Sơn tính đánh gần thân.Lưu tộc trưởng khẽ quát:- Mau chạy đi! Để Tống Trung Sơn Đạo Linh cảnh trung kỳ áp sát mới tránh thì đã muộn!Lưu tộc trưởng nhìn ra tốc độ của Cảnh Ngôn rất nhanh, ỷ vào tốc độ kéo rộng kôảng cách thì Tống Trung Sơn không thể làm gì hắn. Sau đó hắn thừa dịp rảnh chém vài kiếm vào đám đông Tống gia thì sướng hơn. Lưu tộc trưởng không phải sợ Cảnh Ngôn bị giết nên sốt ruột giùm, đơn giản là muốn người Tống gia chết càng nhiều càng tốt. Hết chương 430.



Bạn cần đăng nhập để bình luận