Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 509. Danh Truyền Một Quận



Chương 509. Danh Truyền Một Quận



Quy mô sản nghiệp Văn gia khổng lồ tới mức người bình thường rất khó tưởng tượng được, Bây giờ Văn gia diệt vong, sản nghiệp các nơi chắc chắn sẽ hỗn loạn. Nếu không có Quận Vương phủ hỗ trợ thì một mình Cảnh Ngôn cũng rất khó khống chế được chúng trong thời gian ngắn.Nhưng giờ có Quận Vương phủ giúp đỡ nên chuyện này cũng đơn giản. Thế lực hoặc người dám đối địch với Quận Vương phủ hẳn sẽ không nhiều lắm.Tin Văn gia bị diệt cũng lan truyền khắp Lam Khúc quận thành với tốc độ cực nhanh. Mấy canh giờ sau liền tiếp tục truyền khắp các thành thị trong Lam Khúc quận.Văn gia thân là một trong tứ đại thế gia Lam Khúc quận lại bị diệt, đây quả thật là một tin động trời.Trong mấy ngày tiếp theo, trên đường cùng tửu lâu ở quận thành đều nói đến chuyện Cảnh Ngôn tiêu diệt Văn gia. Cái tên Cảnh Ngôn cũng uy chấn toàn bộ Lam Khúc quận.Rất nhiều người đều suy đoán thực lực Cảnh Ngôn.Có người nói sức chiến đấu của Cảnh Ngôn đã đứng đầu Lam Khúc quận. Cũng có người nói Cảnh Ngôn là võ giả có sức chiến đấu như Đạo Sư cảnh bình thường.Mọi người xôn xao, thật thật giả giả, võ giả bình thường cũng không thể phân biệt được nên tin cái nào. Nhưng có một điều ai cũng thừa nhận đó là Cảnh Ngôn mới hai mươi tuổi đã càn quét Văn gia, một trong tứ đại thế gia Lam Khúc quận tuyệt đối là võ giả khiến người ta kinh diễm nhất ở Lam Khúc quận trong ngàn năm qua.Trong việc tiếp quản sản nghiệp Văn gia sau đó Cảnh Ngôn cũng không có chiếm hết một mình.Trong trận chiến ấy Hiệp Hội Đan Sư, Đạo Nhất Học Viện, Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến đều có ra tay giúp đỡ nên Cảnh Ngôn cũng tặng một phần sản nghiệp Văn gia cho những thế lực này.Hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Lưu Văn, hội trưởng Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến Lâm Thanh, chưởng viện Đạo Nhất Học Viện Văn Quảng tuy đều chối từ một phen nhưng cuối cùng cũng nhận quà Cảnh Ngôn tặng, hơn nữa cũng âm thầm vừa lòng.Còn những thế lực không giúp Cảnh Ngôn thì đều hối hận vô cùng. Nếu sớm biết Cảnh Ngôn có thể tiêu diệt Văn gia, bọn họ chắc chắn cũng ra tay!Tiêu diệt Văn gia bọn họ cũng có thể được rất nhiều chỗ tốt. Đáng tiếc, thế giới này cũng không có thuốc hối hận. Bọn họ chỉ có thể trợn mắt nhìn người ta đem ích lợi kia chia cắt!Trương Mẫn Phong trên Bắc Phong Sơn ở nội viện Đạo Nhất Học Viện.Nhiều ngày qua Trương Mẫn Phong cũng hơi náo nhiệt. Không những đệ tử Bắc Phong mà ngay cả đệ tử Nam Phong cũng tới chúc mừng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn trước đó có chút mẫu thuẫn và ma xát với Nam Phong nhưng hiện tại đệ tử Nam Phong đều rất khách khí với hắn. Bọn họ ai cũng cung kính, không dám có chút vô lễ nào.Đứng trước thực lực tuyệt đối, cái đầu có cao ngạo tới đâu cũng không thể không cúi, quả thật không thể ngẩng lên được.Cảnh Ngôn quá mạnh mẽ!Sức chiến đấu của Cảnh Ngôn ít nhất cũng có Đạo Sư cảnh. Mà trong toàn bộ Đạo Nhất Học Viện, cường giả Đạo Sư cảnh cũng chỉ có ba bốn người mà thôi. Ngay cả tu vi phong chủ Nam Phong, Bắc Phong cũng mới chỉ tới Đạo Linh cảnh đỉnh cao.Vậy thì trong Đạo Nhất Học Viện lại có mấy người có thể tự cao tự đại trước mặt Cảnh Ngôn đây? Ngay cả chưởng viện Văn Quảng khi thấy Cảnh Ngôn đều khách khách khí khí.Văn Quảng tận mắt thấy cảnh thái thượng trưởng lão Văn gia Văn Hướng Thiên tu vi Đạo Sư cảnh hậu kì bị Cảnh Ngôn giết chết!Dưới chân núi Trương Mẫn Phong.Phong chủ Nam Phong Hồ Dương cùng điện chủ Hình Pháp Điện Ứng Hữu Khuyết nhìn nhau bất đắc dĩ. Ngày đó, lúc bọn họ nghe tin Cảnh Ngôn bị vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh ám sát còn rất đắc ý. Mấy ngày trước khi nghe tin Cảnh Ngôn khai chiến với Văn gia liền sững sờ.Cảnh Ngôn còn sống khiến hai người rất chấn động. Tin tức sau đó truyền đến nói Văn gia bị diệt khiến hai người càng bất an hơn.Nhưng hai người dù gì cũng là trưởng lão Đạo Nhất Học Viện, muốn bọn họ lập tức buông thể diện đi xin lỗi quả thật có chút khó khăn. Do đó, qua mấy ngày suy nghĩ cả hai mới tới tìm Cảnh Ngôn.Hai người liếc nhau, bất đắc dĩ cùng bước lên Trương Mẫn Phong.Cảnh Ngôn đang đả tọa trên bình thai ở Trương Mẫn Phong, hai ngươi đi tới thấy hắn đều hơi khom người chào nói:- Cảnh Ngôn!Tuy Cảnh Ngôn còn là một đệ tử nội viện của Đạo Nhất Học Viện nhưng hai người họ cũng không dám lên mặt, thái độ đều rất cung kính.Đùa sao!Quái vật lớn như Văn gia còn bị Cảnh Ngôn diệt, nếu hai người đắc tội Cảnh Ngôn vậy chẳng phải bị diệt rất dễ hay sao?Bằng sự mạnh mẽ của Cảnh Ngôn cùng quan hệ với Quận Vương phủ, cho dù Cảnh Ngôn giết họ chỉ sợ cũng không có áp lực gì.Cảnh Ngôn mở mắt ra. Thấy Hồ Dương cùng Ứng Hữu Khuyết đến, Cảnh Ngôn cũng đứng lên, cười gật đầu với hai người nói:- Chào hai vị!Tuy Cảnh Ngôn có mâu thuẫn với bọn họ nhưng cũng không phải cừu hận không thể hóa giải cho nên khi thấy vẻ kính sợ cùng thái độ khách khí ấy Cảnh Ngôn tự nhiên cũng không ra vẻ gì làm đối phương khó xử.Sau khi thấy biểu hiện của Cảnh Ngôn, tâm trạng vẫn luôn thấp thỏm của Hồ Dương và Ứng Hữu Khuyết đều biến mất. Hai bên nói chuyện một lát, Hồ Dương cùng Ứng Hữu Khuyết đều thể hiện ý muốn giải thích với Cảnh Ngôn.Mâu thuẫn hai bên cũng coi như biến mất.Đông Lâm thành, Cảnh gia!Đoạn thời gian gần đây tốc độ phát triển của Cảnh gia quả thật đạt tới mức khủng bố. Võ giả cảnh giới Tiên Thiên xuất hiện như măng mọc sau mưa.Trong trạch viện gia tộc có thể đụng phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên bất cứ lúc nào. Nhưng mà theo số lượng võ giả cảnh giới Tiên Thiên tăng lên một vấn đề khác cũng xuất hiện trước mặt tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã.Lượng tài nguyên tiêu hao khi võ giả cảnh giới Tiên Thiên tu luyện đương nhiên không phải võ giả Hậu Thiên có thể sánh bằng. Cảnh gia hiện giờ tuy dường như đã khống chế toàn bộ Đông Lâm thành nhưng Đông Lâm thành dù sao cũng là thành nhỏ, tài nguyên cũng có hạn. Gia tộc thu vào có chút chẳng bằng lượng chi ra.Cảnh gia bất đắc dĩ chỉ có thể cho võ giả Tiên Thiên bước vào Hắc Thạch sơn mạch tìm kiếm tài nguyên để trợ cấp thêm.Đương nhiên Đông Lâm thành cũng đang phát triển rất nhanh, nhưng tốc độ phát triển ấy còn lâu mới bằng tốc độ Cảnh gia lớn mạnh.Cảnh Thành Dã thân là tộc trưởng Cảnh gia cũng rất rối rắm. Mỗi ngày Cảnh Thành Dã đều nghĩ nên tới đâu để có được càng nhiều tài nguyên. Trong Đông Lâm thành không có chỗ nào tốt, dù sao Đông Lâm thành còn có nhiều thế lực khác, cũng không thể không để đường sống cho bọn họ được.Một ngày này, Cảnh Thành Dã nhận được tin truyền về từ Lam Khúc quận thành. Tin tức này đúng là do bát trưởng lão Cảnh Thanh Trúc truyền tới.Sau khi Cảnh Thành Dã đọc xong tin, sắc mặt lập tức thay đổi, sau một lúc lâu mới thở ra một hơi thật sâu.Tin tức này thật quá kinh người. Nếu không phải do Cảnh Thanh Trúc truyền về Cảnh Thành Dã sợ sẽ khó mà tin được.Cảnh Thành Dã quát khẽ một tiếng:- Người tới!Một hộ vệ nhanh chóng bước vào trong viện:- Tộc trưởng!Cảnh Thành Dã trầm giọng phân phó:- Bảo toàn bộ thành viên cảnh giới Tiên Thiên đang có mặt ở trạch viện tới Nghi sự đường họp. Hết chương 509.



Bạn cần đăng nhập để bình luận