Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 615. Tin Tức Của Phụ Thân



Chương 615. Tin Tức Của Phụ Thân



Cổ Ngân Hà và Ân Lão lắc người tính vào cung điện.Vèo!Một bóng người từ bên trong lao nhanh ra.Hai người thấy bóng áo xanh bay tới thì giật mình.Cổ Ngân Hà xoe tròn mắt thảng thốt:- Cảnh Ngôn?Cổ Ngân Hà đinh ninh Cảnh Ngôn vào phòng khôi lỗi là chết chắc, ai ngờ hắn sống đi ra, thoạt trông không bị thương chút nào.Cảnh Ngôn không đợi hai người hỏi đã thở hắt ra nói nhanh:- Hai vị, mới rồi ta vào một căn phòng, bên trong có một khôi lỗi màu đen rất lợi hại, ta suýt chết trong tay nó, may mắn ta chạy nhanh.Cảnh Ngôn vào phòng khôi lỗi đánh nhau với nó không thể nào qua mắt hai người này. Trong cung điện chỉ có ba người, Cảnh Ngôn và khôi lỗi đánh nhau gây ra tiếng động lớn như thế, nếu Cổ Ngân Hà và Ân Lão không biết xảy ra chuyện gì mới lạ.Cổ Ngân Hà hít một hơi trở lại trạng thái bình thường, cười to bảo: - Ha ha ha! Đan sư Cảnh Ngôn quả nhiên không tầm thường, nhiều võ giả Đạo Sư cảnh của Cổ gia ta đều chết trong tay khôi lỗi đó, đan sư Cảnh Ngôn sống sót đi ra đúng là thủ đoạn cao minh.Ân Lão đứng một bên hí mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm như muốn xem thấu hắn.Ân Lão âm trầm hỏi: - Đan sư Cảnh Ngôn, trong phòng khôi lỗi đó có cái rương màu vàng không?Cảnh Ngôn cười khổ nói: - Đúng rồi, ta có thấy cái rương đó. Rương đặt trong phòng khôi lỗi, có khôi lỗi bảo vệ, chắc bên trong có thứ tốt, tiếc rằng thấy được mà không thể lấy.Cảnh Ngôn sẽ không nói cho hai người biết hắn đã lấy thần tinh trong hòm màu vàng.Cổ Ngân Hà hỏi: - Đan sư Cảnh Ngôn không mở rương sao?Cảnh Ngôn thở dài lắc đầu nói: - Ài, đâu dễ vậy, ta không cách nào đến gần rương. Công kích của khôi lỗi quá đáng sợ, ta dốc hết sức đều vô cùng nguy hiểm.Cổ Ngân Hà gật gù:- Ừm, xem ra không dễ lấy báu vật trong rương.Khuôn mặt Cảnh Ngôn nghiêm túc nói: - Đúng vậy, Cổ thiếu gia, theo ta thấy Ân Lão có thể đi vào thử xem. Nếu Ân Lão không có cách nào vậy phải kêu nhiều cường giả Cổ gia đến đây. Ta nghĩ trong rương chắc có báu vật vô cùng quý giá, nếu lấy được thì sẽ là tài phú kinh người.Cảnh Ngôn nhìn Ân Lão, hắn không chắc về khôi lỗi đó, hắn đoán khả năng nó hao hết năng lượng không lớn. Cảnh Ngôn nghĩ mãu không ra tại sao khôi lỗi ngừng tấn công mình, nếu khôi lỗi không đột ngột dừng lại thì hắn không có cơ hội mở rương báu lấy thần tinh ra.Cảnh Ngôn xúi Ân Lão đi vào thử, nếu khiến lão bị khôi lỗi oanh sát chết ở bên trong là tốt nhất.Ân Lão chưa nói gì Cổ Ngân Hà đã xua tay bảo:- Không vội! Không vội!Cổ Ngân Hà nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm như rắn độc theo dõi con mồi:- Đan sư Cảnh Ngôn, chúng ta giải quyết một việc trước đã.Cảnh Ngôn híp mắt hỏi: - Việc gì?Cổ Ngân Hà chậm rãi nói: - Ưm, ta hy vọng đan sư Cảnh Ngôn sẽ hợp tác với ta. Thiên phú đan đạo của ngươi kinh người, có hy vọng rất lớn sau này thành đan sư cửu giai. Cổ Ngân Hà này thích nhất quen với thiên tài như ngươi. Ngươi nên biết thân phận của ta, ta là dự bị tộc trưởng Cổ gia. Trong Cổ gia tuy có hai tộc trưởng dự bị nhưng ta có thể nói mười năm sau tộc trưởng Cổ gia thuộc về ta. Ngươi hợp tác với ta, đợi khi ta trở thành tộc trưởng của Cổ gia sẽ không bạc đãi ngươi.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Cổ thiếu gia, lúc trước ta nói rồi, ta không muốn làm đan sư của Cổ gia. Đương nhiên về sau Cổ thiếu gia có gì cần giúp ta sẽ giúp.Cổ Ngân Hà luôn không rời mắt khỏi Cảnh Ngôn, ánh mắt càng sáng nói: - Được rồi, đan sư Cảnh Ngôn đã quyết tâm như vậy thì ta không bắt buộc. Trước khi đến đây ta đã nói với đan sư Cảnh Ngôn sẽ cho ngươi biết chút tin tức về phụ thân của ngươi. Phụ thân của ngươi tên Cảnh Lục Nam đúng không?Cảnh Ngôn nghe tên này trái tim thít chặt, tên của phụ thân hắn đúng là Cảnh Lục Nam. Cổ Ngân Hà nói trúng tên thì gã thật sự biết chút chuyện về phụ thân.Cảnh Ngôn trầm giọng nói: - Đúng vậy! Mắt Cổ Ngân Hà nóng bỏng như muốn hòa tan Cảnh Ngôn:- Vậy thì đúng rồi, đan sư Cảnh Ngôn có thể lấy ra Càn Khôn Giới trên người của ngươi cho chúng ta xem không? Để chúng ta mở rộng tầm mắt?Cảnh Ngôn nghe ba chữ Càn Khôn Giới thì tim suýt nhảy khỏi lồng ngực, hết hồn. Cảnh Ngôn lập tức giấu vẻ giật mình, chỉ trong khoảnh khắc hắn ra vẻ khó hiểu:- Cổ thiếu gia nói cái gì?Ân Lão âm trầm nói: - Tiểu tử, đừng làm bộ làm tịch! Ngươi không nhớ khuôn mặt của phụ thân ngươi đúng không? Tính ra hắn đã mất tích hơn hai mươi năm. Ngươi biết tại sao hắn mất tích không? Nói cho ngươi cũng không sao, đó là vì Càn Khôn Giới! Ngươi là nhi tử của Cảnh Lục Nam, Càn Khôn Giới có khả năng lớn nhất nằm trong tay ngươi. Ngươi mới hai mươi tuổi đã có thành tựu như vậy về đan đạo, Võ Đạo chắc chắn là nhờ Càn Khôn Giới, đúng chứ?Ân Lão vừa nói vừa phát ra uy thế bao phủ Cảnh Ngôn, dường như phòng ngừa hắn chạy trốn.Lòng Cảnh Ngôn dậy sóng dữ nhưng không lộ ra ngoài mặt:- Ta không biết các ngươi đang nói cái gì Càn Khôn Giới?Lần này Cảnh Ngôn giật mình thật, không ngờ Cổ Ngân Hà và Ân Lão biết về Càn Khôn Giới.Cảnh Ngôn không biết Càn Khôn Giới là phụ thân Cảnh Lục Nam sở hữu, vì gia gia Cảnh Thiên giao Càn Khôn Giới cho hắn, lúc đó lão không nói gì về Càn Khôn Giới.Tuy rất bất ngờ nhưng Cảnh Ngôn cảm thấy Cổ Ngân Hà và Ân Lão nói thật, đầu tiên vì hai người biết về Càn Khôn Giới, thứ hai là họ không cần nói dối lừa hắn. Hơn nữa gia tộc nhỏ như Cảnh gia bình thường không thể gây chú ý với nhân vật như Cổ Ngân Hà. Đừng nói phụ thân của Cảnh Ngôn, Cảnh Lục Nam, dù là tộc trưởng Cảnh gia cũng tuyệt đối không lọt vào tầm mắt Cổ Ngân Hà.Cảnh Ngôn hỏi dồn:- Cổ thiếu gia, Ân Lão, các người nói Càn Khôn Giới là cái gì? Hai người nói phụ thân của ta mất tích liên quan đến Càn Khôn Giới, có thể nói cụ thể hơn không?Cổ Ngân Hà lộ vẻ mặt dữ tợn nói: - Tiểu tử, ngươi giả bộ giỏi lắm, nhưng hôm nay mặc kệ ngươi phủ nhận cỡ nào cũng không thể thay đổi cái gì! Hết chương 615.



Bạn cần đăng nhập để bình luận