Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 400. Về Đạo Nhất Học Viện



Chương 400. Về Đạo Nhất Học Viện



Lúc trong Càn Khôn không gian, Cảnh Ngôn hấp thu đạo lực từ bia đá Càn Khôn Đan Đạo, nhưng khi đó hắn chỉ nắm giữ tin tức nhập môn thiên. Sau này năng lực đan đạo của hắn càng lúc càng mạnh nhưng không nắm giữ đan đạo cao cấp hơn.Bây giờ Cảnh Ngôn thăng cấp thành võ giả Đạo Linh cảnh, hình như Càn Khôn Đan Đạo mở rộng hơn trước.Thâm tạo thiên!Phía trước là nhập môn thiên, hiện tại là thâm tạo thiên!Cảnh Ngôn lướt nhanh tin tức đan đạo mới nhận được, đã hiểu thâm tạo thiên là lôi đài cao cấp hơn nhập môn thiên. Luyện chế đan dược trong thâm tạo thiên toàn là đan dược từ tam giai trở lên, bắt đầu từ đan dược tứ giai, cao cấp nhất là đan dược lục giai. Không thấy tin tức trên đan dược lục giai.Tức là trên thâm tạo thiên còn có trình độ cao nữa, nhưng với tu vi Đạo Linh cảnh không biết đẳng cấp cao hơn.Cảnh Ngôn mất chút thời gian hiểu biết Càn Khôn Đan Đạo thâm tạo thiên, sau đó hắn mở mắt ra.Mới nhận thâm tạo thiên nhưng Cảnh Ngôn cảm thấy như có thể luyện chế đan dược tứ giai ngay. Hiểu biết tin tức thâm tạo thiên khiến Cảnh Ngôn rõ ràng hơn tại sao không thể nhận trọn vẹn tin tức về Càn Khôn Đan Đạo một lần duy nhất. Vì tin tức đan đạo quá mênh mông, nhiều hơn xa nhập môn thiên.Nếu Cảnh Ngôn không thăng cấp Đạo Linh cảnh, độ mạnh thần hồn của hắn một hơi nhận nhiều tin tức rất có thể thần hồn sẽ không ổn định, bị tổn thương. Thăng cấp Đạo Linh cảnh làm thần hồn của Cảnh Ngôn mạnh lên nhiều, giải mở hấp thu thâm tạo thiên nhẹ nhàng hơn.Nên Cảnh Ngôn cảm thấy hắn có thể luyện chế đan dược tứ giai ngay bây giờ cũng có lý, vì cơ sở luyện đan của hắn cực kỳ vững chắc. Hơn một năm trước Cảnh Ngôn đã có thể luyện chế ra đan dược tam giai, trải qua hơn một năm tăng tiến, hắn luyện chế đan dược tam giai rất nhẹ nhàng luyện ra phẩm chất nhất đẳng.Cảnh Ngôn chưa thử luyện chế đan dược tứ giai chủ yếu vì hắn không biết cách luyện chế.Cảnh Ngôn gật gù, đứng dậy ra khỏi phòng.Cảnh Ngôn thuận lợi đến gặp Quận Vương Chu Thượng Vân, hắn muốn từ biệt.Chu Thượng Vân mỉm cười nói: - Cảnh Ngôn, đã nhâm mệnh thành chủ Đông Lâm thành mới xong xuôi, Cảnh Thiên Anh trở thành thành chủ Đông Lâm thành mới.Cảnh Ngôn cảm ơn:- Đa tạ Quận Vương đại nhân!Từ lúc Cảnh Ngôn tu luyện Cửu Dương Liên Thiên đến thăng cấp Đạo Linh cảnh đã qua hơn một tháng, đúng là nên nhâm mệnh thành chủ Đông Lâm thành xong.Cảnh Ngôn nói: - Quận Vương đại nhân, ta đến đây là muốn xin phép về Đạo Nhất học viện.Chu Thượng Vân gật đầu nói: - Ừm, sau này nếu ngươi có chuyện gì cứ đến Quận Vương phủ tìm ta, lúc nào cũng được, ngươi có thể tự do ra vào Quận Vương phủ.Khi nói chuyện ánh mắt Chu Thượng Vân khác lạ nhìn Cảnh Ngôn, vì gã mơ hồ cảm giác khí chất của hắn thay đổi, hơi khác lần đầu tiên gặp nhau. Nhưng Chu Thượng Vân không chắc Cảnh Ngôn khác chỗ nào.Dù là Chu Thượng Vân cũng không thể nhìn thoáng qua đoán ngay cảnh giới của Cảnh Ngôn đã là Đạo Linh cảnh.Thương Khung Đệ Nhất Thần Công khác tầm thường, về giấu hơi thở đã đến trình độ kinh người. Với tu vi của Chu Thượng Vân nếu gặp võ giả Đạo Linh cảnh sơ kỳ, gã nhìn thoáng qua liền biết cảnh giới của đối phương.Từ biệt Chu Thượng Vân, Cảnh Ngôn rời khỏi Quận Vương phủ chạy nhanh đi Đạo Nhất học viện.Nửa canh giờ ngắn ngủi Cảnh Ngôn đi vào Đạo Nhất học viện, leo lên Bắc Phong Đạo Nhất Sơn, đến trước Trương Mẫn phong.Từ lần trước ra Đạo Nhất học viện đến bây giờ đã mấy tháng, khi đi tu vi của Cảnh Ngôn là Tiên Thiên đỉnh, lúc về thành Đạo Linh cảnh.Cảnh Ngôn đứng dưới Trương Mẫn phong, con ngươi co rút:- A? Bia đá Trương Mẫn phong mất tiêu!Cảnh Ngôn nhìn quanh, cau mày lẩm bẩm:- Không nhầm, chỗ này là Trương Mẫn phong của ta.Với năng lực trí nhớ của Cảnh Ngôn lẽ ra không thể đi nhầm chỗ.- Có chuyện gì? Ta rời đi mấy tháng không lẽ chỗ tu luyện của ta đã bị thu về?Cảnh Ngôn không ngờ có người đánh nát bia đá Trương Mẫn phong, phản ứng đầu tiên là Trương Mẫn phong bị học viện lấy lại.Hai đệ tử Bắc Phong lại gần chào Cảnh Ngôn:- Sư đệ Cảnh Ngôn về rồi?Cảnh Ngôn chắp tay chào hai người:- Hai vị sư huynh khỏe.Cảnh Ngôn biết hai người này, lúc hắn mới tham gia bình thường thì họ từng cùng hắn uống rượu.Cảnh Ngôn nhìn chỗ vốn dựng tấm bia, hỏi: - Hai vị sư huynh, Trương Mẫn phong của ta làm sao vậy? Không thấy bia đá, hai sư huynh biết xảy ra chuyện gì không?Nghe Cảnh Ngôn hỏi, hai người biến sắc mặt liếc nhau.Đệ tử nguyên Bắc Phong đều biết chuyện xảy ra ở Trương Mẫn phong gần đây.Chuyện này không chỉ riêng mình Cảnh Ngôn còn làm nguyên Bắc Phong mất mặt, nên khi hắn hỏi hai người hơi mất tự nhiên.Cảnh Ngôn nhìn sắc mặt của hai người liền đoán được họ biết bia đá Trương Mẫn phong bị làm gì. Cảnh Ngôn nhìn hai người chờ câu trả lời.Nếu Đạo Nhất học viện thu về Trương Mẫn phong thì Cảnh Ngôn sẽ rời khỏi học viện ngay.Một người vẻ mặt bất đắc dĩ nói: - Cảnh Ngôn, chúng ta biết chuyện này.Khuôn mặt Cảnh Ngôn nghiêm túc hỏi: - Xin sư huynh nói cho ta biết bia đá Trương Mẫn phong của ta ở đâu?Người này ngập ngừng không biết nên nói sao:- Bia đá Trương Mẫn phong còn ở đây nhưng mà . . . Cảnh Ngôn sửng sốt, lại nhìn vị trí tấm bia, lần này hắn xem kỹ hơn.- Cái này . . . Cảnh Ngôn phát hiện chút dấu vết, quanh chỗ bia đá Trương Mẫn phong có ít đá vụn và nhiều bụi đá. Nghĩ thoáng qua Cảnh Ngôn liền biết đá vụn và bụi là bia đá.Phát hiện điều này đốt cháy lửa giận trong lòng Cảnh Ngôn, hắn cố bình tĩnh hỏi: - Hai vị sư huynh! Bia đá của ta bị ai phá hoại?Người đó trả lời:- Là Đặng Thanh của Nam Phong.Cảnh Ngôn nghi hoặc lặp lại: - Đặng Thanh?Cái tên rất xa lạ, Cảnh Ngôn chưa nghe bao giờ. Hình như hắn không có thù hận gì với Đặng Thanh, tại sao người này phá hoại bia đá Trương Mẫn phong của hắn?- Đúng vậy, là Đặng Thanh Nam Phong dã đánh nát tấm bia, nói ra thì có liên quan đến Tiền Trấn bị ngươi giết. Đặng Thanh và Tiền Trấn thân nhau, lúc ngươi giết Tiền Trấn thì Đặng Thanh không có trong học viện, hắn ra ngoài rèn luyện. Mấy tháng trước Đặng Thanh vừa về, lúc về Nam Phong liền bế quan tu luyện, mấy ngày trước mới xuất quan. Chắc Đặng Thanh xuất quan biết Tiền Trấn chết do bị Cảnh Ngôn giết, nên hắn đến Bắc Phong tìm ngươi, trùng hợp là ngươi vắng mặt . . . Đệ tử Bắc Phong nói đến đây thì ngừng.Cảnh Ngôn nghe hiểu vụ việc từ đầu đến cuối. Tên khốn Đặng Thanh tới Trương Mẫn phong tính báo thù cho Tiền Trấn, kiếm chuyện với Cảnh Ngôn. Trùng hợp Cảnh Ngôn vắng mặt nên Đặng Thanh đánh nát bia đá trút giận.Thằng khốn kiếp!Cảnh Ngôn nghiến răng chửi thầm, lửa giận bốc cháy càng cao.Nếu Đặng Thanh kiếm chuyện với hắn vì Tiền Trấn bị giết thì hắn sẽ không giận dữ như vậy, vấn đề là gã đập bể bia đá Trương Mẫn phong, hành vi này rất ti tiện.Đệ tử Bắc Phong nhìn Cảnh Ngôn, thuận miệng vạch thực lực của Đặng Thanh:- Cảnh Ngôn, ngươi đừng xúc động. Đặng Thanh là võ giả đỉnh cao trong số đệ tử dưới năm mươi tuổi của Nam Phong, thực lực vô cùng hung hãn. Nghe nói Đặng Thanh đã là võ giả Đạo Linh cảnh hậu kỳ, rất gần với Đạo Linh cảnh đỉnh.Nhiều hạ vị trưởng lão Đạo Nhất học viện có tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ, một số thượng vị trưởng lão mới có tu vi Đạo Linh cảnh đỉnh.Cảnh Ngôn nhếch mép, mắt lóe tia sáng sắc bén:- Đạo Linh cảnh hậu kỳ sao?Đệ tử kia gật đầu nghiêm nghị nói: - Ừ. thực lực cực mạnh! Trong số đệ tử dưới năm mươi tuổi của Bắc Phong chúng ta chỉ có sư huynh Lục Vĩnh là ngang ngửa hắn.Một người khác nói:- A phải rồi Cảnh Ngôn, phong chủ đại nhân dặn nếu ngươi trở về thì đến gặp phong chủ đại nhân ngay.Cảnh Ngôn trợn to mắt hỏi: - Phong chủ đại nhân muốn gặp ta?Từ khi Cảnh Ngôn thăng cấp thành đệ tử nội viện tham gia Bắc Phong chưa từng tiếp xúc với phong chủ, nhưng hắn biết phong chủ Bắc Phong là một thượng vị trưởng lão của Đạo Nhất học viện.Đệ tử kia nói: - Đúng, phong chủ đại nhân chắc đang ở trong chủ điện Bắc Phong, nếu tiện thì ngươi đi gặp phong chủ đại nhân ngay đi.Cảnh Ngôn chắp tay với hai người:- Ừm, ta biết! Đa tạ hai vị sư huynh!Cảnh Ngôn lắc người chạy nhanh đi chủ điện Bắc Phong.Sau khi Cảnh Ngôn đi xa, hai người nhìn bóng dáng hắn biến mất trong tầm mắt.Một người tức giận nói: - Đặng Thanh thật quá đáng!Một người khác bĩu môi nói: - Ỷ thế hiếp người thôi!- Hừ! Ta thì thấy vì phó chưởng viện Phương Nhược Vũ rời khỏi Đạo Nhất học viện nên hắn mới dám quá đáng như vậy. Nếu phó chưởng viện Phương Nhược Vũ còn trong Đạo Nhất học viện, Đặng Thanh tuyệt đối không dám gây sự với Cảnh Ngôn.- Đúng rồi, phó chưởng viện Phương Nhược Vũ vì Cảnh Ngôn trực tiếp đánh chết một hạ vị trưởng lão của học viện chúng ta. Nếu phó chưởng viện Phương Nhược Vũ còn đây, Đặng Thanh gây sự với Cảnh Ngôn sẽ bị phó chưởng viện Phương Nhược Vũ giết không kịp ngáp.- Tiếc thật, không biết tại sao phó chưởng viện Phương Nhược Vũ rời khỏi Đạo Nhất học viện.- Bây giờ Cảnh Ngôn chỉ có thể nhẫn nhịn Đặng Thanh. Có phong chủ đại nhân che chở chắc Đặng Thanh sẽ không làm gì quá đáng, nhưng nếu Cảnh Ngôn chủ động tìm Đặng Thanh thì khó nói.- . . . *** Chủ điện Bắc Phong.Phong chủ Bắc Phong đang cùng một số đệ tử Bắc Phong thảo luận đại hội hai phong diễn ra vài ngày sắp tới. Hết chương 400.



Bạn cần đăng nhập để bình luận