Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1082. Hối Tiếc Không Kịp



Chương 1082. Hối Tiếc Không Kịp



Tô Phù lùi ra chiến trường nhưng không đi mà từ xa xem cuộc chiến.Lúc này Cảnh Ngôn và Tiếu Điền đã lao vào đánh nhau.Tiếu Điền là võ giả đẳng cấp Chân Thần, sức chiến đấu rất mạnh. Trận chiến với Tiếu Điền là Cảnh Ngôn từ lúc tu luyện đến nay lần đầu tiên đối chiến với cường giả Chân Thần.Nhưng Cảnh Ngôn đã là cảnh giới đỉnh Hư Thần cửu tinh, về cảnh giới kém hơn Chân Thần chút nhưng sức chiến đấu không thua gì những Chân Thần cấp thấp.Bùm! Kiếm quang và bóng gậy va chạm, không gian chấn động. Thần lực như vòi rồng càn quét mọi thứ trong không gian xung quanh.Nếu ở thế giới hạ cấp thì chiến đấu như vậy sẽ làm vách tường không gian không chịu nổi, có lẽ nguyên thế giới hạ cấp sẽ tan vỡ. Nhưng vách tường không gian ở Thần giới vô cùng dày cứng, đẳng cấp đối chiến như Cảnh Ngôn và Tiếu Điền cũng chỉ làm vách tường không gian rung rinh, nứt ra cái khe nhỏ.Biểu tình Tiếu Điền nghiêm túc, hết sức vận chuyển thần lực trong Đạo Cung:- Tạp chủng này thực lực đúng là rất mạnh! Tử Phủ của võ giả Hư Thần khi bước vào cảnh giới Chân Thần sẽ hóa thành một tòa Đạo Cung rộng rãi.Trong khi Tiếu Điền kinh thán thực lực của Cảnh Ngôn thì kiếm quang đã chém thẳng vào y.Tiếu Điền cắn răng, lòng thầm đánh liều:- Hừ! Ngươi có mạnh đến đâu cũng không phải Chân Thần, ta chống mắt xem là thần lực Tử Phủ của ngươi nhiều hay thần lực Đạo Cung của ta nhiều hơn!Khi Tử Phủ hóa thành Đạo Cung khổng lồ có thể chứa nhiều thần lực hơn, cộng thêm Đạo Cung vững vàng hơn Tử Phủ. Tiếu Điền không cho rằng Cảnh Ngôn có thể chống chọi lâu trong kịch chiến cỡ này.Cảnh Ngôn thi triển thần thông kiếm ý:- Thần thông kiếm ý!Bùm! Một kiếm đánh bay Tiếu Điền.Tiếu Điền giật mình bị đánh bay ngược trên không trung:- Cái gì?!Tiếu Điền cảm giác Cảnh Ngôn thi triển thần thông, võ giả yêu nghiệt như hắn lĩnh ngộ ra thần thông không khiến y bất ngờ, nhưng uy năng thần thông vượt qua sức tưởng tượng của y.Tiếu Điền đã dốc hết sức ngăn cản, cũng thi triển ra thần thông mình nắm giữ nhưng không thể ngay mặt cản lại kiếm quang bảy sắc, thân thể bị đánh bay đi, Đạo Cung phần bụng rung lắc dữ dội, thần lực hỗn loạn.Cảnh Ngôn lạnh lùng nhìn Tiếu Điền, trầm giọng nói: - Chân Thần nhất tinh cũng chỉ có bấy nhiêu.Tiếu Điền khó khăn ổn định thân thể nghe Cảnh Ngôn nói vậy không kiềm được phản bác lại:- Hừ! Tiểu tử nhà ngươi đừng đắc ý, muốn giết ta không dễ vậy.Cảnh Ngôn nhếch mép:- Vậy sao? Thế thì thử xem!Lại chém ra một nhát kiếm.- Tô Phù đại nhân mau đến giúp ta! Tiểu súc sinh này thực lực quá mạnh, ta sắp không cản nổi! Chúng ta hợp sức lại chắc chắn có thể tru sát súc sinh này!Tiếu Điền không ngốc, y biết rõ cứ đối chiến tiếp cuối cùng là mình chịu thiệt. Nếu có thể khiến Tô Phù đang xem cuộc chiến bước vào vòng hợp sức với y thì tình hình sẽ khác, Cảnh Ngôn có mạnh hơn nữa chẳng lẽ có thể cùng lúc đấu với hai cường giả Chân Thần?Tô Phù lắc đầu không chịu vào vòng chiến:- Tiếu Điền, đây là cơ hội lập công của ngươi, hãy tự nắm chắc đi, giết Cảnh Ngôn là công lao lớn, Hoa ca sẽ càng xem trọng ngươi hơn.Thật ra Tô Phù chẳng quan tâm gì sự sống chết của Tiếu Điền, dù y bị Cảnh Ngôn giết cũng không liên quan đến nàng.Tô Phù nhìn hai người chém giết, lòng thầm kinh thán:- Cảnh Ngôn này đúng là rất lợi hại, e rằng đấu cứng thì ta cũng không đánh lại hắn, mị công của ta không có hiệu quả với hắn.Tô Phù hơi không cam lòng nghĩ:- Đáng tiếc hắn không chịu song tu với ta.Càng không có được đôi khi càng mong muốn chiếm hữu, Cảnh Ngôn thẳng thừng từ chối làm Tô Phù rất giận, cũng càng muốn hắn đổ gục mình.Tiếu Điền nghe Tô Phù nói, trong lòng chửi thề. Y hơi hối hận lỗ mãng xông lên đánh với Cảnh Ngôn, lẽ ra y không nên rời khỏi Hắc Thủy bộ lạc.Chết tiệt!Bùm! Kiếm quang bảy sắc phun ra nuốt vào, Tiếu Điền không ngừng bị đánh bay.Càng đánh lâu Tiếu Điền càng xác định mình không đánh lại Cảnh Ngôn, cứ chém giết thế này sớm muộn gì y sẽ chết vào tay hắn.Tiếu Điền không muốn chết, vậy chỉ có thể . . . trốn!Vèo!Thừa dịp một lần bị đánh bay Tiếu Điền xoay người vận chuyển thần lực tăng tốc độ bay lên cực hạn, y muốn rời khỏi đây, không muốn tiếp tục đánh với Cảnh Ngôn.Còn về làm sao ăn nói với Tô Phù thì Tiếu Điền không rảnh lo đến đó, mạng sống còn không giữ được ai rảnh quan tâm đến nàng.Chỉ cần Tiếu Điền có thể sống trở về Hắc Thủy bộ lạc thì an toàn, sức chiến đấu của Cảnh Ngôn tuy mạnh hơn y một chút nhưng y có thể nhờ cậy uy năng trận pháp của bộ lạc, hắn không giết được y, thậm chí có thể giết ngược lại hắn.Trong ngoài Hắc Thủy bộ lạc có các tầng trận pháp, khi điều động sẽ có uy lực rất mạnh mẽ.Thấy Tiếu Điền xoay người chạy trốn, Cảnh Ngôn đuổi theo vừa lạnh lùng cười nói: - Muốn đi? Thủ lĩnh Tiếu Điền, đã đến rồi cần gì đi vội? Hay thủ lĩnh sợ? Lúc trước ngươi dẫn theo người tàn sát thành viên Thiên Nguyên bộ lạc trên mạch khoáng kia chắc không nghĩ tới mình có ngày hôm nay đi?Cảnh Ngôn tiếp tục chậm rãi nói:- Là Thiên Nguyên bộ lạc phát hiện tòa mạch khoáng đó trước, vốn không liên quan gì đến Hắc Thủy bộ lạc ngươi. Ta cho Tiếu Điền nhà ngươi mặt mũi đã tự mình đến Hắc Thủy bộ lạc bàn bạc phân phối tài nguyên mạch khoáng như thế nào. Ngươi thì sao? Kênh kiệu không thèm gặp ta, nhưng ta vẫn đồng ý giao bốn phần thu nhập mạch khoáng cho Hắc Thủy bộ lạc. Còn Tiếu Điền nhà ngươi đối xử với ta thế nào?Giọng Cảnh Ngôn cất cao hơn tràn đầy sát ý:- Hôm nay ngươi hãy ở lại cho ta!Từ khoảnh khắc Tiếu Điền mang người tàn sát thành viên Thiên Nguyên bộ lạc thì Cảnh Ngôn đã động sát tâm, nên hắn sẽ không mặc kệ y trốn về Hắc Thủy bộ lạc.- Nguyên lực!Kiếm quang bảy sắc lần thứ hai ngưng tụ trong không gian, lần này Cảnh Ngôn dung nhập nguyên lực bản thể cộng thêm thần thông kiếm ý đệ nhị cảnh, uy năng đường kiếm này cực kỳ khủng bố.Tiếu Điền đang chạy trốn cũng rất hối hận, nếu sớm biết Cảnh Ngôn khó đối phó đến vậy thì lúc trước ngoan ngoãn nhận bốn mươi phần trăm mạch khoáng cho rồi.Nhưng bây giờ hối hận đã muộn.Tiếu Điền cảm nhận sát ý nhanh chóng đến gần sau lưng, y vội quơ thần khí hình gậy ra sau.Tiếu Điền thầm tính toán:- Kiên trì! Cảnh Ngôn muốn giết ta không dễ vậy, chỉ cần ta vừa chạy vừa ngăn cản công kích của hắn, cố chống chọi đến Hắc Thủy bộ lạc là an toàn.Rất nhanh Tiếu Điền nhận ra khác lạ, biến sắc mặt nghĩ: - A? Nguy rồi! Sao lực công kích đột nhiên tăng mạnh?Tiếu Điền trở tay đỡ công kích của Cảnh Ngôn vốn nghĩ dù không thể hoàn toàn cản kiếm quang nhưng mình thi triển công kích có thể giảm bớt uy năng kiếm quang, lại qua thần khí phòng ngự giảm xóc thì kiếm quang mà Cảnh Ngôn phát ra không thể gây tổn thương quá lớn cho y. Nhưng kiếm quang bảy sắc lúc này uy năng mạnh hơn đợt trước rất nhiều. Hết chương 1082.



Bạn cần đăng nhập để bình luận