Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 720. Lực Ảnh Hưởng



Chương 720. Lực Ảnh Hưởng



Đám người tộc trưởng Vạn gia mắt mong chờ nhìn lão tổ.Ngỗi Long điện chủ mang đến cái gì khiến lão tổ thất thố như vậy?Mọi người đều cảm giác lão tổ Vạn Trung Hoa hưng phấn quá khích.- Vạn Thọ Đan! Ngỗi Long điện chủ mang đến Vạn Thọ Đan cho ta, là Cảnh Ngôn điện chủ tặng cho ta.Nhắc tới Vạn Thọ Đan là Vạn Trung Hoa lộ rõ hưng phấn, kích động không tả xiết.Vạn Trung Hoa trầm giọng nói: - Ta mới dùng Vạn Thọ Đan, thọ nguyên tăng ba trăm năm, nói chính xác hơn là trên ba trăm năm.Mọi người trong phòng hút khí lạnh.Hai, ba giây sau.Tộc trưởng Vạn gia gật đầu nói: - Ta hiểu rồi lão tổ.Thật ra giá trị một viên Vạn Thọ Đan không thể so sánh một nửa báu vật quý giá trong bảo khố Vạn gia, nhưng đây chỉ là mồi dẫn bắc cầu quan hệ với Cảnh Ngôn điện chủ.Gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm như Vạn gia hiểu rõ đạo lý ngầm. Nếu đám người tộc trưởng Vạn gia thiển cận thì sao Vạn gia có thể ngồi vững trên ghế thế gia đan đạo số một? Sợ là sớm bị người đuổi xuống.Thời gian trôi qua từng ngày.Thánh thành, gần Huy Hoàng Đạo Tràng càng náo nhiệt.Lúc này chỉ còn ba ngày là đến ngày tổ chức đại hội luận đan quý đầu tiên.Huy Hoàng Đạo Tràng gần như mở tự do, nhưng chỉ có võ giả Đạo Hoàng cảnh mới vào Huy Hoàng Đạo Tràng trước tiên.Võ giả dưới Đạo Hoàng cảnh chỉ có thể ở trong tửu lâu Thánh thành.Tửu lâu gần Huy Hoàng Đạo Tràng đông nghẹt người, dù đã tăng phí thuê phòng lên gấp mấy lần vẫn là một phòng khó cầu.Một số võ giả tới muộn đành chọn tửu lâu cách Huy Hoàng Đạo Tràng hơi xa.Hôm nay Cảnh Ngôn rốt cuộc xuất quan.Trong phủ đệ của Cảnh Ngôn, Hồ Đông Hạc và vài điện chủ chờ nóng ruột nóng gan.Vì ngày đại hội luận đan đã đến rất gần mà Cảnh Ngôn còn bế quan. Trong khi hắn bế quan bọn họ không thể quấy rầy, lỡ ảnh hưởng Cảnh Ngôn tu luyện thì vấn đề nghiêm trọng nên đành ngóng cổ chờ.Cảnh Ngôn vừa xuất quan đầu tiên là bay lên trên phủ đệ.Xoẹt!Thần hồn khoảnh khắc thả ra, năng lượng thần hồn cường đại bao phủ thiên địa.Biểu tình Cảnh Ngôn bình tĩnh thầm nghĩ: - Sau khi bước vào Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ không ngờ thần hồn của ta tăng mạnh nhiều vậy.Lúc ở Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ thần hồn của Cảnh Ngôn không thể bao phủ hết Đông Lâm thành. Ở Hắc Lang trấn ngoài Đông Lâm thành, Cảnh Ngôn muốn phủ thần hồn lên toàn trấn không thể kéo dài quá lâu.Lúc này thần hồn của Cảnh Ngôn gần như phủ lên một phần tư Thánh thành.Thánh thành lớn cỡ nào?Thần hồn tăng mạnh theo cấp số nhân.Cảnh Ngôn khống chế thần niệm đi một vòng Huy Hoàng Đạo Tràng, mọi cảnh tượng đập vào mắt hắn.Cảnh Ngôn mỉm cười gật gù:- Cũng nhiều người, lúc trước không bao nhiêu người tham gia đại hội luận đan không ngờ đến nhiều vậy.Chợt bên dưới có tiếng quát:- Cảnh Ngôn!Cảnh Ngôn đáp xuống đất.Đám người Hồ Đông Hạc cùng chạy ra từ một căn phòng lúc thấy Cảnh Ngôn giáng xuống.Mới rồi Cảnh Ngôn xuất quan vận chuyển nguyên khí bay lên trời đám người Hồ Đông Hạc đều cảm ứng dao động nguyên khí, nên họ chạy ra xem vừa lúc thấy hắn lơ lửng trên trời.Cảnh Ngôn cười chào cả nhóm:- Đông Hạc lão ca, các vị điện chủ.Bát Điện Chủ Mẫn Hỏa giọng còi tàu la lớn:- Cảnh Ngôn điện chủ, ngươi thật vô tư. Đại hội luận đan là ngươi tổ chức vậy mà bế quan đến bây giờ, có biết chỉ còn ba ngày là bắt đầu đại hội không?Bọn họ bận ná thở còn Cảnh Ngôn thì nhàn nhã bế quan.Cảnh Ngôn cười nói: - Ha ha, Bát Điện Chủ khoan giận, cùng lắm ta luyện chế một lô đan dược cho các vị xem như bồi thường!Cảnh Ngôn cũng biết nhóm Bát Điện Chủ không thật sự tức giận, họ chỉ cố ý ra vẻ.Quả nhiên nghe Cảnh Ngôn nói câu đó vẻ mặt Mẫn Hỏa hết tức giận.Tam Điện Chủ Ngỗi Long ở một bên nịnh nọt:- Cảnh Ngôn điện chủ, có thể phục vụ cho ngươi là vinh hạnh của ta, đừng khách khí, có chuyện gì cứ việc sai khiến!Ngỗi Long dứt lời mấy người khác cau mày khinh thường lườm gã. Hàng này đúng là quái thai, lúc trong Thánh Cung đánh túi bụi với Cảnh Ngôn còn bây giờ nịnh bợ hắn như người hầu.Cảnh Ngôn liếc Ngỗi Long một cái, tiến lên trước một bước.Cảnh Ngôn vỗ vai Ngỗi Long nói: - Tam Điện Chủ, thời gian qua vất vả ngươi, ta rất cảm kích.Được Cảnh Ngôn vỗ vai Ngỗi Long cảm thấy người mềm nhũn, lưng càng cong.Hồ Đông Hạc báo cáo tình huống đại hội luận đan cho Cảnh Ngôn hay:- Cảnh Ngôn, để ta nói tình hình đại hội luận đan cho ngươi biết. Đã hết hạn báo danh, có ba ngàn sáu trăm chín mươi chín đan sư báo danh nghe ngươi giảng đan. Theo như yêu cầu của ngươi không phải đan sư cũng được đến xem. Người muốn xem khá nhiều, hơn năm vạn . . . Hồ Đông Hạc tiếp tục bảo: - Cường giả Đạo Hoàng cảnh mặt ngoài có ba mươi ba người, đa số là Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ, trên tám phần là tán tu, một số đến từ thế lực như thế gia đan đạo. Bảy thế gia Võ Đạo đại lục không ai báo danh, nhưng theo ta được biết đều có cường giả Đạo Hoàng cảnh trong bảy gia tộc vào Thánh thành.Cảnh Ngôn vừa nghe vừa gật gù. Khi hắn nghe có ba mươi ba võ giả Đạo Hoàng cảnh báo danh thì thầm giật mình.Nên biết dù là Cổ gia ở mặt ngoài chỉ có bốn vị võ giả Đạo Hoàng cảnh, bị Cảnh Ngôn diệt một còn lại ba.Đạo Hoàng tán tu báo danh tham gia đại hội luận đan nhiều đến hai mươi mấy người, xem ra đại lục ẩn giấu khá nhiều võ giả Đạo Hoàng cảnh.Báo danh đều là mặt ngoài, chắc cũng có một số ẩn núp.Những tán tu Đạo Hoàng này đều đáng giá lôi kéo, nếu có thể cho mình sử dụng, dù chỉ kéo được từ một phần ba đến một phần tư cũng là trợ lực lớn.Cảnh Ngôn thầm mong đợi.Đương nhiên muốn khống chế những Đạo Hoàng tán tu này sẽ không dễ dàng. Nhưng Cảnh Ngôn rất tự tin vào mình, hắn đã đến Đạo Vương cảnh hậu kỳ, nguyên Thiên Nguyên đại lục có ai đấu đơn đánh lại hắn? Dù là Thánh Chủ cũng không thể, trừ phi y nhờ vào lực lượng Thánh Cung.Mẫn Hỏa trầm ngâm nói: - Cảnh Ngôn điện chủ, xem Thánh thành bình tĩnh nhưng ta cảm giác bên dưới có sóng ngầm trào dâng. E rằng đại hội luận đan mùa này sẽ có người làm khó ngươi. Hết chương 720.



Bạn cần đăng nhập để bình luận