Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 632. Đạo Hoàng Xông Tới



Chương 632. Đạo Hoàng Xông Tới



Những người này cười nhạo Cổ gia cũng vô cùng ngạc nhiên với chiến tích của Cảnh Ngôn.Một mình Cảnh Ngôn đối mặt nhiều cường giả Cổ gia vây giết, qua hơn nửa năm hắn vẫn sống khỏe.Ai đều phải thừa nhận năng lực của Cảnh Ngôn cực mạnh.Nên biết Cảnh Ngôn không chỉ lẩn trốn né Cổ gia vây giết, hắn còn nhiều lần giết cường giả Cổ gia. Đã chết năm cường giả Đạo Vương cảnh, đây là chiến tích huy hoàng đủ để đưa vào sách sử đại lục. Cảnh Ngôn mới hai mươi mấy tuổi mà sức chiến đấu có thể tiêu diệt võ giả Đạo Vương cảnh trung kỳ, đây là khái niệm gì?Cảnh Ngôn không chỉ có tu vi Võ Đạo cường đại, về đan đạo hắn là quán quân bảng Đan Vương Tân Tú mùa này, đúng là quái thai.Trong nửa năm Cảnh Ngôn bị truy sát nhiều người nghi ngờ hắn còn là trận bàn trung cấp, vì xem các tin tức trên người hắn mang theo nhiều trận pháp cỡ nhỏ. Nói Cảnh Ngôn không phải trận pháp sư thì hắn lấy đâu ra nhiều trận bàn vậy?Võ giả bình thường dù mang theo chút ít trận bàn phòng ngừa nguy hiểm, nhưng Cảnh Ngôn dùng trận bàn quá nhiều, phỏng đoán bảo thủ có hơn năm mươi cái.Năm mươi trận bàn trung cấp bán trong chợ phải tốn bao nhiêu linh thạch dể mua về?Quận thành Bắc Cực quận.Cổ Vạn Toàn cau mày khó chịu hỏi Cổ Kim Lam:- Kim Lam, ngươi nói nửa tháng trước Cảnh Ngôn đã vào địa vực Bắc Cực quận nhưng sao bây giờ chưa có tin gì?Cổ Kim Lam cũng rất khó hiểu:- Lão tổ, người của chúng ta đã rải khắp Bắc Cực quận, nếu Cảnh Ngôn lộ mặt sẽ bị phát hiện ngay. Nhưng không biết sao Cảnh Ngôn như hoàn toàn biến mất không chút dấu vết tìm kiếm.Tộc trưởng Cổ gia chịu áp lực rất lớn, áp lực từ Cổ Vạn Toàn, còn có áp lực từ toàn đại lục.Những tên khốn khi nói đến chuyện này nhắc tới nhiều nhất là tộc trưởng Cổ Kim Lam vô năng.Cổ Vạn Toàn ngẫm nghĩ, chợt hét lên: - Tiểu tạp chủng chết tiệt thật gian xảo! Chắc hắn đoán ra chúng ta ở Bắc Cực quận chờ hắn chui đầu vô lưới nên đi vòng qua rồi!Mắt Cổ Kim Lam lấp lóe tia sáng:- Đúng là có khả năng này, bây giờ nên làm gì thưa lão tổ? Nếu hắn vòng qua Bắc Cực quận e rằng tiểu tử kia sắp vào địa vực Vô Vọng Thâm Uyên, muốn chặn giết hắn rất khó khăn.Ánh mắt Cổ Vạn Toàn tàn nhẫn khiến người không rét mà run, lạnh lùng cười: - Tiểu súc sinh này! Tốt, tốt lắm, tiểu tạp chủng muốn chơi sao ta có thể khiến hắn thất vọng? Kim Lam, ngươi triệu hồi tất cả thành viên gia tộc đến Bắc Cực quận.Cổ Kim Lam tò mò hỏi: - Lão tổ định làm thế nào?Cổ Vạn Toàn hừ lạnh một tiếng: - Làm thế nào? Tự nhiên là vào Vô Vọng Thâm Uyên chờ tiểu súc sinh! Ta không tin tiểu súc sinh có thể chạy ra lòng bàn tay của ta!Cổ Kim Lam nhíu mày nói: - Nhưng Vô Vọng Thâm Uyên . . . có phải là quá nguy hiểm?Vô Vọng Thâm Uyên là cấm địa.Trên Thiên Nguyên đại lục hễ võ giả có chút kinh nghiệm trải đời đều biết Vô Vọng Thâm Uyên là cấm địa của nhân loại, dù chỉ là ngoài rìa cũng đầy nguy hiểm. Một khi đi vào Vô Vọng Thâm Uyên, muốn sống đi ra không dễ.Cổ Kim Lam lo lão tổ nhà mình vào Vô Vọng Thâm Uyên sẽ gặp nguy hiểm. Thực lực của lão tổ tuy hung hãn, có một không hai đại lục nhưng trong Vô Vọng Thâm Uyên chuyện gì đều có thể xảy ra.Cổ Vạn Toàn vung tay nói: - Được rồi, ta tự biết chừng mực, ngươi đừng nói nhiều. Kêu hai vị thái thượng trưởng lão Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân đi theo ta.Cổ Kim Lam cúi đầu lên tiếng: - Rõ!Lão tổ đã quyết định thì Cổ Kim Lam không thể khuyên thêm nữa.Không lâu sau Cổ Vạn Toàn mang theo hai thái thượng trưởng lão Cổ gia Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân rời khỏi quận thành Bắc Cực quận bay đi Vô Vọng Thâm Uyên.Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân là cường giả Đạo Hoàng cảnh, trụ cột của Cổ gia.Vì bắt lấy Cảnh Ngôn mà ba cường giả Đạo Hoàng cảnh vào Vô Vọng Thâm Uyên.Một góc quận thành Bắc Cực quận.Dương Tiêu mặc trường bào màu xám nói với Hồ Đông Hạc:- Thành chủ đại nhân, Cổ Vạn Toàn và hai thái thượng trưởng lão Cổ gia rời khỏi Bắc Cực quận, chắc định vào Vô Vọng Thâm Uyên.Hồ Đông Hạc nheo mắt nói: - Ừm, Cổ Vạn Toàn vẫn không chết tâm. Tại sao Cổ Vạn Toàn không tiếc mọi giá phải bắt lấy Cảnh Ngôn?Dương Tiêu thầm thắc mắc:- Đúng là kỳ lạ, dù tôn tử Cổ Ngân Hà chết trong tay Cảnh Ngôn nhưng Cổ Vạn Toàn không đến mức làm lớn chuyện như vậy. Điều động nguyên Cổ gia, giờ Cổ Vạn Toàn còn tự mình vào Vô Vọng Thâm Uyên. . . Hồ Đông Hạc trầm giọng từ từ nói: - Lão già Cổ Vạn Toàn chắc chắn có mục đích, nhưng không biết mục đích đó là gì.Dương Tiêu nhướng chân mày hỏi: - Giờ chúng ta làm sao đây thành chủ? Ở lại chờ tin sao?Hồ Đông Hạc, Dương Tiêu sớm đến Bắc Cực quận thành.Hồ Đông Hạc là người nặng tình nặng nghĩa, Cảnh Ngôn bị truy sát, lão không thể khoanh tay đứng nhìn. Nhưng Hồ Đông Hạc không có cách nào ngăn cản người Cổ gia xuống tay với Cảnh Ngôn.Vì vậy Hồ Đông Hạc luôn theo dõi chặt chẽ vụ việc phát triển, khi biết Cảnh Ngôn định vào Vô Vọng Thâm Uyên thì lão mang theo Dương Tiêu và vài người đến Bắc Cực quận xem tình huống. Hồ Đông Hạc đã quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện này, dù không thể cứu Cảnh Ngôn thì lão vẫn phải dốc hết sức ra.Nghe Dương Tiêu hỏi, Hồ Đông Hạc trầm ngâm.Chợt bên ngoài có tiếng hỏi: - Thành chủ Hồ Đông Hạc có đây không?Dương Tiêu nghe giọng đó mắt sáng rực lên:- Là Thường Huyễn đại nhân!Hồ Đông Hạc lắc người ra khỏi phòng, quả nhiên thấy Thường Huyễn đứng bên ngoài. Hai người trò chuyện vài câu.Thường Huyễn hỏi thẳng:- Thành chủ có biết Cổ Vạn Toàn đã đi Vô Vọng Thâm Uyên?Thường Huyễn biết Hồ Đông Hạc đến Bắc Cực quận vì Cảnh Ngôn.Hồ Đông Hạc gật đầu nói: - Mới nhận được tin tức.Ánh mắt Thường Huyễn trầm xuống hỏi: - Thành chủ tính làm sao? Ở đây chờ tin?Hồ Đông Hạc nói: - Ta muốn đi Vô Vọng Thâm Uyên xem thử.Thường Huyễn mỉm cười nói: - Ha ha ha! Vậy thì thật trùng hợp, ta cũng có ý này. Hay chúng ta cùng nhau đi qua xem?Mắt Hồ Đông Hạc sáng rực nói: - Vậy thì tốt lắm, chúng ta xuất phát ngay đi!Hồ Đông Hạc về đan đạo khiến người khó thể với tới nhưng tu vi Võ Đạo không xem như đỉnh cao nhất. Nếu có Thường Huyễn đi cùng thì quá tốt.Hồ Đông Hạc, Thường Huyễn bay nhanh hướng Vô Vọng Thâm Uyên.Cùng lúc đó, trong Bắc Cực quận có nhiều người đi Vô Vọng Thâm Uyên. Những người này đều có tu vi Đạo Hoàng cảnh, dưới Đạo Hoàng cảnh vào Vô Vọng Thâm Uyên lỡ gặp nguy hiểm khó tự bảo vệ mình, hơn nữa có vào cũng không giúp ích gì. Hết chương 632.



Bạn cần đăng nhập để bình luận