Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 528. Độ Khó Rất Lớn



Chương 528. Độ Khó Rất Lớn



Nhưng ý nghĩ đó cũng chỉ có thể tùy tiện ngẫm lại mà thôi. Đan Linh Chi Thành tuyệt đối sẽ không cho phép những linh thảo trân quý ấy bị người tùy tiện lấy đi.Một phần trong số linh thảo ấy có giá trị rất cao, số lượng chúng dù trong Đan Quốc chỉ sợ cũng không nhiều lắm.Ví dụ như Cửu Tử Long Hồn Thảo kia, giá trị một gốc ít nhất cũng trên ngàn vạn linh thạch. Hơn nữa, loại linh thảo hiếm có như thế có đôi khi dù ngươi có nhiều linh thạch hơn nữa cũng mua không được.Trên quảng trường chỗ bậc thang cao nhất,Một lão giả mặc trường bào màu tro xoay người nói với Hồ Đông Hạc:- Sư phụ! Độ khó của phần Biện Dược lần Đại Hội Luyện Đan này có phải hơi quá lớn hay không?Lão giả này là một đệ tử của Hồ Đông Hạc, cũng là một trong những giám khảo của lần Đại Hội Luyện Đan này.Lần Đại Hội Luyện Đan này có mười vị giám khảo. Trong số đó, riêng đệ tử Hồ Đông Hạc đã có bốn người. Sáu người còn lại có người là đan sư tiếng tăm lừng lẫy của Đan Quốc, cũng có người là đan sư của đan đạo thế gia có thành tựu kinh người ở mặt đan đạo.Mười người ấy tạo thành ban giám khảo của Đại Hội Luyện Đan.Một vị giám khảo khác cũng nhíu mày nói:- Phần Biện Dược đầu tiên này quả thật tương đối khó, khó hơn phần Biện Dược của Đại Hội Luyện Đan trước nhiều.Có giám khảo chậm rãi nói:- Ừ, nhưng khó cũng là khó chung. Đối với các đan sư tham gia Đại Hội Luyện Đan đều là công bằng!- Ha ha..Trên khuôn mặt hồng hào của Hồ Đông Hạc lộ nét cười:- Chư vị nói thật đúng. Độ khó của lần Đại Hội Luyện Đan này hơn xa lần Đại Hội Luyện Đan trước. Nhưng đối với những đan sư tham gia dự thi cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Lần Đại Hội Luyện Đan này có tổng cộng một ngàn hai trăm ba mươi tám đan sư tham gia, nhưng phần thứ nhất chúng ta chỉ chọn bốn trăm người thăng cấp. Dù cuối cùng các đan sư kia phân biệt được bao nhiêu loại linh thảo thì chỉ cần vị trí hắn xếp trong bốn trăm, hắn có thể thuận lợi vượt qua phần này thăng cấp tới phần sau.Mọi người nghe Hồ Đông Hạc nói vậy đều nhẹ nhàng gật đầu.Không sai, muốn khó tất cả cùng khó, không ai có thể chiếm tiện nghi!Sứ giả Thánh thành nhìn qua tương đối trẻ kia cười chắp tay nói với Hồ Đông Hạc:- Hồ Đông Hạc đan vương!Người này tên Thường Huyễn. Tu vi võ đạo của gã cực kì mạnh mẽ, hơn nữa bản thân cũng là đan sư. Dù ở mặt đan đạo Thường Huyễn không thể so với đan sư cửu giai là Hồ Đông Hạc nhưng bản thân Thường Huyễn ở một mức độ nào đó đại biểu cho uy nghiêm của Thánh Chủ cho nên ở Đan Quốc Thường Huyễn có thể cùng ngồi cùng ăn với Hồ Đông Hạc.Thường Huyễn tùy ý nói:- Ta hơi ngạc nhiên, không biết qua phần thứ nhất của Đại Hội Luyện Đan lần này, đan sư có thành tích tốt nhất sẽ phân biệt được bao nhiêu loại linh thảo.Thường Huyễn cũng thật đang nói chuyện phiếm, dù sao gã ngồi ở đây cũng không có chuyện khác làm.Hồ Đông Hạc nhẹ nhàng lắc đầu nói:- Thường Huyễn sứ giải! Này rất khó nói. Nếu có một số đan sư nghiên cứu tương đối sâu các tài liệu thì sẽ có thể phân biệt càng nhiều loại linh thảo.Thường Huyễn nhấn mạnh:- Nói vậy cũng đúng nhưng ta nhìn qua một trăm loại linh thảo kia đều thấy không ít loại linh thảo hiếm thấy. Ta nghĩ chỉ sợ đan sư tham dự lần này không ai có thể nhận ra được hơn chín mươi loại linh thảo!Hồ Đông Hạc gật đầu nhìn Thường Huyễn cười nói:- Ừ, ta đồng ý lời Thường Huyễn sứ giải! Một trăm loại linh thảo này nếu đan sư nào có thể nhận ra hơn chín mươi loại thì quả thật rất giỏi. Ngay cả một số đan sư cao cấp chỉ sợ cũng rất khó phân biệt được chín mươi loại trong số đó.Tại nơi này có không ít đại nhân vật trong Đan Quốc cùng với một số nhân vật cấp cao của các đan đạo thế gia. Bọn họ dù không phải đan sư nhưng cũng đều có nghiên cứu về đan đạo cho nên sau khi nghe Hồ Đông Hạc và Thường Huyễn nói chuyện với nhau đều đồng ý.Bởi vì ngay cả bọn họ cũng không phân biệt được không ít loại linh thảo trong một trăm loại linh thảo bên dưới.Bọn họ rất rõ ràng độ khó của phần thứ nhất lần Đại Hội Luyện Đan này.Quảng trường dưới chót nhất.Thành viên các thương hội của Đan Quốc đứng cách nhau cũng không xa.Ánh mắt đám người Ưu Hải Thương Hội chủ yếu đều dừng trên người Cảnh Ngôn. Bọn họ có hy vọng rất lớn ở Cảnh Ngôn.Tuy có những sáu đan sư đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội tham gia nhưng ngoại trừ Cảnh Ngôn, ngay cả Khâu Phương đan sư, người có năng lực đan đạo mạnh nhất trong số họ cũng không hề có cơ hội bước vào bảng Đan Vương Tân Tú.Chu Thượng Vân đứng cạnh Thanh Như khẽ nói:- Thanh Như đừng quá lo lắng, bằng năng lực của Cảnh Ngôn, thăng cấp tới phần thứ ba cũng sẽ không quá khó!Thanh Như nhìn Chu Thượng Vân cười:- Ừ! Ta tin tưởng Cảnh Ngôn đan sư!Lúc này, một thanh âm từ không xa truyền đến:- Thanh Như hội trưởng, ta nhìn thấy Cảnh Ngôn đan sư. Ngươi xem, hắn ở chỗ này này!Thanh Như nghe thanh âm kia liền nhíu mày. Vì chủ nhân thanh âm đó là Bạch Lan, Thanh Như hơi không thích đối phương.Thanh Như liếc sang, nụ cười đầy ẩn ý nói:- Bạch Lan hội trưởng ngươi thật quan tâm Cảnh Ngôn đan sư.Vẻ mặt Bạch Lan tò mò, giống như rất nghi hoặc nói:- Thanh Như hội trưởng đừng hiểu lầm, ta với Cảnh Ngôn đan sư cũng không quen. Nhưng ta dù sao cũng từng gặp qua Cảnh Ngôn đan sư, ấn tượng cũng tương đối sâu. Hiện tại thấy hắn cho nên thuận miệng nói cho ngươi biết thôi. Nhưng ta quả thật hơi ngạc nhiên, ta phát hiện tận giờ Cảnh Ngôn đan sư dường như viết rất ít. Thanh Như hội trưởng, ngươi nói đây là sao vậy? Thanh Như hội trưởng ngươi tốn hai ngàn vạn linh thạch mời Cảnh Ngôn đan sư làm đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội vậy năng lực đan đạo của đối phương chắc chắn rất mạnh thế thì vì sao Cảnh Ngôn đan sư lại không hạ bút bao nhiêu thế?Trên thực tế, Bạch Lan đúng là cố ý nói thế. Thanh Như có thể cảm nhận được sự sung sướng của Bạch Lan qua những lời trên.Cảnh Ngôn cự tuyệt Kim Tước Thương Hội lại đi làm đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội, chuyện này luôn khiến Bạch Lan cảm thấy không thoải mái. Thật giống như có một cái xương cắm trong cổ họng, rất khó chịu.- Cái gì?Một giọng nói kinh ngạc khác truyền tới:- Thanh Như hội trưởng, ngươi vì mời Cảnh Ngôn đan sư làm đại biểu của Ưu Hải Thương Hội mà tốn hai ngàn vạn linh thạch?Thân phận người này cũng không tầm thường, y là hội trưởng thương hội đứng thứ hai trong Đan Quốc. Trước lúc Đại Hội Luyện Đan bắt đầu, Thanh Như từng mang Cảnh Ngôn tới giới thiệu với bọn họ cho nên bọn họ cũng biết tên Cảnh Ngôn, hơn nữa còn biết Cảnh Ngôn là đan sư đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội.Nhưng bọn họ thật không ngờ giá trị con người của Cảnh Ngôn lại cao tới hai ngàn vạn linh thạch!Đây cũng không phải giá trị một đan sư bình thường có được. Nói chung đan sư đáng giá hai ngàn vạn linh thạch đều sẽ là đan sư lục giai. Hiện tại hội trưởng Đông Nhật Thương Hội nghe Bạch Lan nói vậy liền tò mỏ hỏi một câu.Thanh Như trả lời:- Đúng vậy! Cảnh Ngôn đan sư làm đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội với mức thù lao hai ngàn vạn linh thạch. Nếu Cảnh Ngôn đan sư có thể bước vào bảng Đan Vương Tân Tú thì Ưu Hải Thương Hội sẽ trả thêm cho Cảnh Ngôn đan sư hai ngàn vạn linh thạch nữa!- Này…Đôi mắt hội trưởng Đông Nhật Thương Hội khẽ lóe sáng:- Cảnh Ngôn đan sư rốt cục có lai lịch gì vậy?Bạch Lan cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:- Có lai lịch gì? Bất quá chỉ là một đan sư bừa bãi vô danh của Lam Khúc quận mà thôi. Hết chương 528.



Bạn cần đăng nhập để bình luận