Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 612. Căn Phòng Kỳ Lạ



Chương 612. Căn Phòng Kỳ Lạ



Rõ ràng Cổ Ngân Hà biết nhiều tin tức về động phủ thượng cổ này.Sự thật đúng là vậy, Cổ gia phái nhiều cao thủ vào động phủ thượng cổ tìm kiếm báu vật, bọn họ vốn nên thanh lý xong hết nhưng không ngờ bị tòa cung điện này nhốt ba tháng.Có chín mươi chín căn phòng chứa báu vật trong cung điện. Vấn đề là phòng không ở vị trí cố định, chúng nó không ngừng di chuyển, trong đó giấu cơ quan cỡ lớn.Nên khi vào phòng tìm bảo bối có khi nhiều lần vào cùng một phòng. Dù nhiều người cùng tìm bảo bối cũng sẽ xảy ra tình huống nhiều người vào cùng phòng.Cổ Ngân Hà nói cho Cảnh Ngôn biết những tin tức này, gã nói một sự thật nữa là một số phòng không chứa báu vật mà là khôi lỗi chiến đấu,Khôi lỗi chiến đấu là cỗ máy chiến đấu do khí sư luyện chế ra, chúng nó không có sinh mệnh, nhưng có thể tấn công mãnh liệt kẻ xâm nhập. Vì không có sự sống nên không cảm giác đau, chém giết cực kỳ hung ác. Cộng thêm thân thể chúng nó vô cùng cứng rắn, muốn bạo lực đập nát cũng khó.Nhiều người Cổ gia chết trong tay khôi lỗi chiến đấu núp trong phòng.Vì các loại nhân tố khiến Cổ gia kéo dài mấy tháng thanh lý động phủ thượng cổ này.Cảnh Ngôn cười chắp tay với Cổ Ngân Hà:- Vậy thì ta không khách sáo, Cổ thiếu gia.Sau đó đi vào hành lang nối thẳng vào cung điện, có hai hành lang, Cảnh Ngôn chọn đại một cái.Cảnh Ngôn vừa vào hành lang liền thấy các cửa phòng hai bên, những cửa phòng mở ra, nhấc chân là có thể vào. Tất cả cửa phòng giống hệt nhau, không thể phân biệt điểm khác nhau.Cảnh Ngôn quan sát một lúc, đi vào căn phòng cách mình gần nhất.Phòng không lớn, cỡ hai mươi thước vuông, góc phòng có một cái hòm màu vàng. Cảnh Ngôn tới gần thuận tay mở ra, hòm rỗng.Cảnh Ngôn lắc đầu:- Chắc thứ bên trong đã bị người Cổ gia lấy đi.Cảnh Ngôn cẩn thận kiểm tra căn phòng này không phát hiện khác lạ, hắn rút trường kiếm ra khắc ký hiệu ‘một’ lên vách tường, xoay người đi ra ngoài.Cảnh Ngôn vào căn phòng thứ hai, hắn trước tiên tìm ký hiệu mình vừa khắc, không thấy ký hiệu mới quan sát kỹ căn phòng.- Không có gì.Cảnh Ngôn để hai ký hiệu ‘hai’, bước ra ngoài đi vào căn phòng thứ ba. Phòng thứ ba cũng là cái hòm rỗng.Phòng thứ bốn lại rỗng.Cảnh Ngôn liên tục vào mấy chục căn phòng, hoặc căn phòng trống trơn hoặc chỉ có cái hòm rỗng.Ban đầu Cảnh Ngôn còn ôm lòng hăm hở nghĩ nếu may mắn có lẽ sẽ tìm được báu vật đại năng Thánh Đạo cảnh để lại, nhưng dần dà hắn hiểu muốn nhặt mót ở đây e rằng hy vọng không lớn. Người Cổ gia có lẽ đã tìm hết tất cả phòng, báu vật có thể lấy đi đều dọn hết sách, sao có thể chừa lại?Cảnh Ngôn cười cười:- Hèn gì Cổ Ngân Hà rộng rãi vậy, nói dễ nghe ai tìm được báu vật là của người đó. Ha ha, bị Cổ gia các ngươi lấy hết rồi còn tìm được gì?Cảnh Ngôn không để bụng, hắn vào động phủ thượng cổ vốn không ôm khát vọng tìm báu vật. Nếu không phải bị Cổ Ngân Hà ép thì Cảnh Ngôn đã không đi vào đây.Tuy hy vọng tìm báu vật xa vời nhưng Cảnh Ngôn không ngừng lại, hắn vẫn đi vào từng căn phòng vì có thắc mắc nổi lên. Cảnh Ngôn vào mấy chục căn phòng, để lại mấy chục ký hiệu nhưng tại sao không vào một căn phòng cũ nào?Theo thời gian trôi qua Cảnh Ngôn dần nhíu chặt mày.Đến lúc này Cảnh Ngôn đã vào trăm căn phòng nhưng vẫn không thấy ký hiệu mình để lại.Cảnh Ngôn thầm nghĩ: - Kỳ lạ, không lẽ những căn phòng này có thể tự phục hồi?Chợt giọng Cổ Ngân Hà từ phía sau vang lên:- Đan sư Cảnh Ngôn thu hoạch sao rồi?Cảnh Ngôn xoay người lại thấy Cổ Ngân Hà, Ân Lão chậm rãi đến gần.Cảnh Ngôn đáp:- Không có thu hoạch gì, tuy nhiều phòng có hòm nhưng đều rỗng. Cổ thiếu gia, có lẽ gia tộc của Cổ thiếu gia đã lấy hết báu vật đi, chúng ta đến uổng công.Cổ Ngân Hà lắc đầu nói: - Cổ gia ta đúng là sưu tầm phần lớn căn phòng nhưng còn một ít chưa vào.Cảnh Ngôn lại hỏi: - Cổ thiếu gia, nơi này thật sự chỉ có chín mươi chín phòng?Cổ Ngân Hà lấy ra một tấm bản vẽ da thú ném cho Cảnh Ngôn:- Chắc đúng vậy, ban đầu võ giả Cổ gia ta đi vào được đến cái nào, ngươi xem thử đi.Cảnh Ngôn nhận lấy, phát hiện bản vẽ là bản đồ mặt bằng kiến trúc, không khó nhìn ra đó là kiến trúc cung điện nơi hắn đang đứng. Xem bản vẽ căn phòng nơi này đúng là chỉ có chín mươi chín cái. Có một phòng tô màu đỏ khác biệt.Cảnh Ngôn trả lại bản vẽ cho Cổ Ngân Hà, nói: - Mỗi lần ta vào một phòng sẽ để lại ký hiệu, nhưng hình như lần thứ hai ta đi vào đều không thấy ký hiệu nữa.Cổ Ngân Hà lắc đầu nói: - Đương nhiên rồi, nếu có thể dùng cách này thì Cổ gia ta sớm lục soát hết phòng. Đừng nói làm ký hiệu, để lại đồ vật trong phòng lần sau đi vào cũng biến mất. Gia tộc của ta đã dùng nhiều cách đều không được.Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Vậy thì đúng là kỳ lạ.Cảnh Ngôn vừa nói vừa vào một căn phòng:- Cổ thiếu gia, để ta tiếp tục xem thử.Cổ Ngân Hà mắt lóe tia sáng cùng Ân Lão liếc nhau, hai người lại vào một căn phòng.- A? Nguy rồi!Ầm ầm ầm ầm ầm! Cảnh Ngôn vừa đi vào lòng thít chặt, cảm thấy trước mắt tối sầm, một luồng gió đáng sợ ập hướng mình. Cảnh Ngôn bản năng né sang bên, sau đó thấy thứ tấn công mình là hình người màu đen.Cảnh Ngôn trợn to mắt nói: - Đây chính là khôi lỗi? Lực lượng thật đáng sợ, tốc độ siêu mau. Nếu không nhờ thần hồn cường đại, phản ứng cực nhanh thì đã bị thứ này một đấm đánh chết.Vèo!Khôi lỗi không cho Cảnh Ngôn thời gian suy nghĩ nhều, một kích đánh hụt liền tung ra kích thứ hai đến gần hắn.Cảnh Ngôn rút trường kiếm ra dốc hết nguyên khí chém mạnh hướng khôi lỗi. Hết chương 612.



Bạn cần đăng nhập để bình luận