Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 561. Lời Mời Từ Thánh Thành



Chương 561. Lời Mời Từ Thánh Thành



Mã Vinh ngẫm nghĩ từ bỏ tiếp tục tăng giá.Mã Vinh thật sự rất muốn được đến một viên Long Hổ Đan, nhưng giờ giá Long Hổ Đan đã lên đến một ngàn bốn trăm vạn linh thạch, giá rất cao. Cho dù Mã Vinh ra giá tiếp chưa chắc thành công lấy về viên Long Hổ Đan.Nên Mã Vinh bỏ cuộc.Còn một lý do là Vạn Lệ có được Long Hổ Đan thì gia tộc sau lưng nàng sẽ triệu tập nhiều đan sư cùng nhau nghiên cứu đan phương của nó, Mã Vinh không có năng lực này.Mã Vinh bỏ tăng giá, những người khác không báo giá nữa.Viên Long Hổ Đan cuối cùng với giá một ngàn bốn trăm vạn bị Vạn Lệ thành công đấu giá về.Đến đây thì bốn viên Long Hổ Đan có hai viên phẩm chất hoàn mỹ đấu giá trên trời bốn ngàn vạn linh thạch, hai viên Long Hổ Đan phẩm chất nhất đẳng giá cao ngất ngưỡng hai ngàn sáu trăm vạn linh thạch, cộng lại là sáu ngàn sáu trăm vạn linh thạch.Đây là con số kinh người.Tiếc rằng những linh thạch này không liên quan gì đến Cảnh Ngôn, là hắn luyện chế đan dược nhưng nó không thuộc về hắn mà của Đan Linh Chi Thành. Hơn nữa tài liệu Cảnh Ngôn luyện chế Long Hổ Đan là Đan Linh Chi Thành cung cấp.Nhưng sáu ngàn sáu trăm vạn linh thạch so sánh với nguyên lực sắp có được thì không đáng gì. Nguyên lực là báu vật vô giá, không thể tính toán bằng linh thạch. Có thế gia đan đạo nào sở hữu nguyên lực mà chịu lấy ra bán lại không?Không có!Lão nhân áo trắng được Hồ Đông Hạc ra hiệu bắt đầu tuyên đọc thứ hạng cuối cùng hai mươi hạng đầu đại điển luyện đan mùa này:- Giờ bốn viên Long Hổ Đan do đan sư Cảnh Ngôn luyện chế đã đấu giá thành công, với giá là sáu ngàn sáu trăm vạn linh thạch. Kết quả so tài của đan sư Cảnh Ngôn và đan sư Vạn Lai đã rõ ràng, hạng nhất đại điển luyện đan mùa này là đan sư Cảnh Ngôn. Hạng hai là đan sư Vạn Lai. Hạng ba là đan sư Mã Vinh . . . Không ai phản đối.Vạn Lai cực kỳ không cam lòng nhưng lúc này gã mím chặt môi không cãi lại.Vạn Lai tâm cao khí ngạo, nhưng gã dù gì xuất thân gia tộc lớn, gã không thể làm chuyện càn quấy. Vạn Lai cũng biết dù gã ăn vạ cũng không cách nào sửa đổi kết quả này.Dù không cam lòng đến đâu cũng đành nhận mệnh, Vạn Lai đè chặt hận trong lòng. Ở trong mắt Vạn Lai thì nguyên lực thuộc về gã nhưng bây giờ bị Cảnh Ngôn cướp mất.Hồ Đông Hạc đứng lên nói: - Giờ ta tự phát thưởng cho ba đan sư hàng đầu, mời ba đan sư hàng đầu tạm ở lại.Ba người Cảnh Ngôn ở lại, những người khác rời khỏi đan đường.Phần thưởng cho tốp ba đan sư được Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc tự mình phát cho, phần thưởng của đan sư khác là người chủ trì lão nhân áo trắng phát.Mười giám khảo cũng rời khỏi đan đường.Một lát sau trong đan đường chỉ còn lại Cảnh Ngôn, Vạn Lai, Mã Vinh và Hồ Đông Hạc, Thường Huyễn.Hồ Đông Hạc cười tủm tỉm nhìn Cảnh Ngôn:- Đan sư Cảnh Ngôn!Cảnh Ngôn tiến lên một bước:- Có!Tim Cảnh Ngôn đập nhanh, nói không kích động là giả. Phần thưởng của hạng nhất không biết làm bao nhiêu người mắt đỏ, đặc biệt là nguyên lực.Cảnh Ngôn thầm lo có cường giả nào theo dõi mình muốn cướp nguyên lực không?Cảnh Ngôn không hề lo lắng không đâu, nguyên lực ở trên người hắn đủ khiến nhiều võ giả mơ ước. Một số cường giả rất có thể sẽ mạo hiểm chặn giết Cảnh Ngôn, cướp giật nguyên lực của hắn.Nhưng bây giờ Cảnh Ngôn có suy xét mấy chuyện này cũng vô dụng, chỉ có thể đi một bước tính một bước.Hồ Đông Hạc đưa phần thưởng vào tay Cảnh Ngôn:- Đây là phần thưởng thuộc về ngươi, một nguyên lực, một viên Tạo Hóa Đan, năm ngàn khối linh thạch cực phẩm. Đan sư Cảnh Ngôn, ngươi là đan sư có thiên phú đan đạo xuất sắc nhất ta từng thấy trong đời, ta hy vọng tương lai trông thấy ngươi trở thành Đại Đan Vương.Cảnh Ngôn cung kính hành lễ, nhận lấy phần thưởng:- Đa tạ thành chủ!Nguyên lực trông giống cái Vạn Lai đã dùng, đều là đoàn năng lượng đỏ nhạt. Cảnh Ngôn nhìn thoáng qua rồi bỏ vào tu di giới chỉ.Tiếp theo Hồ Đông Hạc trao thưởng vào tay Vạn Lai, Mã Vinh.Tốp ba đều được thưởng Tạo Hóa Đan, chỉ khác số lượng linh thạch cực phẩm. Có điều đan sư như Mã Vinh, Vạn Lai không hứng thú nhiều với linh thạch cực phẩm, chỉ có Tạo Hóa Đan an ủi hai người một chút.Hồ Đông Hạc phất tay nói: - Đan sư Vạn Lai, đan sư Mã Vinh có thể đi rồi.Vạn Lai sâu thẳm nhìn Cảnh Ngôn, xoay người đi ra đan đường.Mã Vinh vẫn giữ vẻ khiêm tốn từ biệt Cảnh Ngôn:- Đan sư Cảnh Ngôn, chúng ta tạm chia tay ở đây, lát gặp lại.Cảnh Ngôn gật đầu cười nói: - Được.Mặt Cảnh Ngôn cười nhưng nỗi lòng không bình tĩnh, hắn đang suy nghĩ thành chủ Hồ Đông Hạc giữ lại một mình hắn để làm gì.Hồ Đông Hạc nhìn Thường Huyễn:- Sứ giả Thường Huyễn nói trước đi.Thường Huyễn chắp tay với Hồ Đông Hạc:- Được, đa tạ.Thường Huyễn mỉm cười nhìn Cảnh Ngôn:- Đan sư Cảnh Ngôn, ta nói thẳng vậy, ta muốn mời đan sư cùng ta đi Thánh thành, vào Thánh Cung. Ta nghĩ Thánh Chủ đại nhân sẽ cho đan sư Cảnh Ngôn lễ ngộ nhất định, đan sư sẽ có phát triển lớn hơn trong Thánh thành.Thường Huyễn nói rất trực tiếp.Từ khi Cảnh Ngôn viết ra tài liệu cần cho việc luyện chế Tạo Hóa Đan là Thường Huyễn đã có ý tưởng này, muốn mang hắn đi Thánh thành. Ở trận chung kết Thường Huyễn càng kiên định suy nghĩ này.Thường Huyễn cảm thấy với thiên phú đan đạo của Cảnh Ngôn nếu ở Thánh thành thì tương lai nhất định sẽ trở thành Đại Đan Vương. Trên Thiên Nguyên đại lục thân phận địa vị của Đại Đan Vương không thua gì Thánh Chủ, Thường Huyễn mang Cảnh Ngôn đến Thánh thành, sau này hắn trở thành Đại Đan Vương thì y cũng sẽ được tài phú rất lớn không thể nhìn bằng mắt thường.Nghe Thường Huyễn mời, Cảnh Ngôn nhướng mi nhìn y.Đi Thánh thành?Trước đó Cảnh Ngôn chưa từng nghĩ sẽ đi Thánh thành.Cảnh Ngôn biết Thánh Cung, đó là nơi Thánh Chủ đại nhân cư ngụ. Nếu Đan Quốc là thánh địa đan đạo thì Thánh Cung là thánh địa Võ Đạo. Vào Thánh Cung sẽ có lợi cho phát triển của Cảnh Ngôn, hơn nữa theo sứ giả Thường Huyễn đi Thánh Cung không sợ có ai mơ ước nguyên lực.Nhưng có lợi cũng có tệ, vào Thánh Cung có lẽ sẽ không còn nhiều tự do. Cảnh Ngôn không cho rằng Thánh Cung là nơi hắn muốn vào thì vào, ra thì ra. Khi đã bước vào Thánh Cung rất có thể sau này Cảnh Ngôn sẽ bị nhiều hạn chế, hắn không muốn như thế.Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ cuối cùng quyết định từ chối sứ giả Thường Huyễn, vào Thánh Cung có lẽ không gặp uy hiếp gì nữa nhưng cường giả thật sự không thể lớn lên dưới sự che chở của cây to. Hết chương 561.



Bạn cần đăng nhập để bình luận