Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 465. Hủy Thi Diệt Tích



Chương 465. Hủy Thi Diệt Tích



Khuôn mặt xanh trắng của Ân Tiên Sinh thay đổi nhiều lần, y vẫn không tin được Cảnh Ngôn đã có thực lực đối kháng ngay mặt với mình. Ân Tiên Sinh đoán phải chăng Cảnh Ngôn sử dụng đồ vật hoặc đan dược đặc biệt gì.Đúng vậy thì không cần quá lo, đồ vật đặc biệt hay đan dược thì công hiệu sẽ không kéo dài.Ân Tiên Sinh cảm thấy khả năng này rất lớn.Lời Cảnh Ngôn nói có lẽ chỉ đang hù y, nếu y bị hù sợ chủ động rời đi thì hắn an toàn.Nghĩ vậy Ân Tiên Sinh cười lạnh, giở trò vặt ở trước mặt y không thấy buồn cười sao?Ân Tiên Sinh mới định trả lời Cảnh Ngôn thuận tiện thăm dò, nhưng hắn đã hành động.Cảnh Ngôn vận chuyển Thuần Dương Linh Thể chữa lành vết thương sau đó lại ra tay.- Thánh Quang kiếm pháp!- Bí pháp Hư Viêm!- Bí pháp Thiểm Linh!Cảnh Ngôn thi triển ra vài loại thủ đoạn, hắn thậm chí sử dụng kiếm ý. Từ lúc ban đầu Cảnh Ngôn lĩnh ngộ kiếm ý đến bây giờ không đột phá, nhưng thực lực của hắn lên cao uy năng kiếm ý cũng tăng rất nhiều.Lại đánh nhau với cường giả như Ân Tiên Sinh, kiếm ý vẫn giúp đỡ Cảnh Ngôn rất lớn.Nhưng tăng cảnh giới kiếm ý quá khó khăn, với ngộ tính, tư chất của Cảnh Ngôn mà đến nay chưa thể lĩnh ngộ sâu hơn chân lý kiếm ý.Ân Tiên Sinh sửng sốt thầm nghĩ: - A? Không lẽ mình đoán sai? Cảnh Ngôn không phải hù mình? Nếu không làm sao hắn dám chủ động ra tay?Thấy Cảnh Ngôn tấn công, Ân Tiên Sinh thầm nghi ngờ ngoài miệng quát to: - Đến hay! Ân Tiên Sinh vận chuyển nguyên khí toàn thân điên cuồng va chạm với Cảnh Ngôn.Lần này kiếm quang đen không bằng lần đầu tiên va chạm với kiếm quang đỏ. Hai loại kiếm quang tán loạn, Ân Tiên Sinh lại bị đánh bay xa hơn, không kiềm được phun ra ngụm máu. Cảnh Ngôn tuy kinh mạch Võ Đạo bị chấn động nhưng không hộc máu.Lần đầu tiên Cảnh Ngôn bị thương đã được Thuần Dương Linh Thể chữa lành, hắn lại tấn công vẫn giữ sức chiến đấu gần đỉnh cao. Ân Tiên Sinh thì tốc độ phục hồi không mau như vậy, vết thương còn đó, tuy y dốc hết sức nhưng vận chuyển nguyên khí không đến sức chiến đấu đỉnh cao. Cứ tiêu hao thế này trong lần va chạm thứ hai làm Ân Tiên Sinh bị thương nặng hơn.Ân Tiên Sinh hỗn loạn thầm nghĩ: - Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy?Mới rồi Ân Tiên Sinh còn tưởng Cảnh Ngôn sử dụng vài thủ đoạn tạm thời tăng cao thực lực, nhưng sau đợt va chạm thứ hai y nghi ngờ ý nghĩ của mình.Cảnh Ngôn chữa lành vết thương, lại tấn công:- Ân Tiên Sinh, xem ra mục tiêu giết ta không được rồi, hôm nay ngươi sẽ chết tại đây.Ân Tiên Sinh vội ngăn cản.Lần này Cảnh Ngôn hơi lùi lại vài thước, Ân Tiên Sinh bị đánh bay ra ngoài, liên tục hộc mấy búng máu trên không trung.Cảnh Ngôn nghiêm túc nói: - Muốn chạy?Cảnh Ngôn thấy Ân Tiên Sinh bị đánh bay đi tính thừa dịp này chạy trốn.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Ân Tiên Sinh, ngươi không chạy thoát!Khi Đạo Linh cảnh hậu kỳ chưa ổn định, tốc độ của Cảnh Ngôn chỉ chậm hơn Ân Tiên Sinh một chút. Nay Cảnh Ngôn bước vào Đạo Linh cảnh đỉnh, cảnh giới ổn định, về tốc độ hắn có ưu thế hơn y. Huống chi Ân Tiên Sinh bị thương nặng, tốc độ sẽ bị ảnh hưởng.Cảnh Ngôn vừa truy kích vừa quát to: - Giờ đã biết mùi bị truy sát rồi đi?Ân Tiên Sinh không dám quay đầu lại, y chỉ cắm đầu chạy nhanh muốn cắt đuôi Cảnh Ngôn.Ân Tiên Sinh cảm giác khí thế sau lưng càng lúc càng gần, sốt ruột quát to: - Cảnh Ngôn, ngươi không thể giết ta! Ngươi không biết lai lịch của ta, nếu ngươi giết ta thì ta bảo đảm ngươi cũng sống không nổi!Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Vậy sao?Giọng Ân Tiên Sinh càng sốt ruột nói::- Cảnh Ngôn, ngươi đừng nghi ngờ lời ta nói, ta không chỉ là thủ lĩnh Ám Dạ địa vực Lam Khúc quận thành, nếu ngươi giết ta thì tuyệt đối không sống được! Dù Quận Vương Chu Thượng Vân che chở ngươi thì ngươi cũng chết chắc!Cảnh Ngôn cau mày, đầu óc xoay chuyển nhanh. Ân Tiên Sinh không giống nói lung tung, dường như y có bối cảnh lớn ghê gớm.Nhưng mà . . . Dù vậy Cảnh Ngôn vẫn phải giết Ân Tiên Sinh, vì y tuy không biết Càn Khôn không gian nhưng biết hắn có trân bảo động phủ. Dù là trân bảo động phủ bình thường nhất cũng đủ khiến đám đại năng động tâm, nếu tin tức truyền ra ngoài không biết có vị đại năng này bất chấp da mặt âm thầm tìm đến Cảnh Ngôn không.Nên dù Ân Tiên Sinh có bối cảnh lớn hơn thì Cảnh Ngôn quyết phải giết Ân Tiên Sinh.Ân Tiên Sinh vừa chạy vắt giò lên cổ vừa hộc máu, hết sức kích phát nguyên khí làm vết thương của y càng nặng thêm, vụ tuyền ở bụng chấn động mạnh.- Cảnh Ngôn, ngươi tha ta một mạng chỉ có lợi không chỗ hại với ngươi! Chỉ cần hôm nay ngươi không giết ta thì ta nợ ngươi một mạng, sau này ngươi muốn ta là gì thì ta làm cái đó!Cảnh Ngôn nhếch mép:- Mặc cho ngươi nói ba hoa chích choè ta cũng không tin!Cảnh Ngôn đã đến gần phạm vi công kích, Thiên Hỏa kiếm chém mạnh, kiếm quang đỏ như dòng sông trên bầu trời oanh sát hướng Ân Tiên Sinh.Ân Tiên Sinh vội xoay người, biểu tình dữ tợn điên cuồng:Ân Tiên Sinh muốn đỡ một kích kia nhưng bất lực.Nguyên khí trên người Ân Tiên Sinh phát ra tiếng rít chói tai lan tràn, đoản kiếm đen trong tay y rực rỡ ánh sáng đen. Nhưng Ân Tiên Sinh dốc hết sức cũng không cản nổi kiếm quang đỏ của Cảnh Ngôn.Màn trời đen bị cắt đứt, vô số vết nứt không gian bị xé rách khép lại, kiếm quang đỏ xuyên thấu thân thể Ân Tiên Sinh.Khi sự sống sắp trôi đi, Ân Tiên Sinh nói ra câu cuối:- Chuyện này . . . không thể nào! Cảnh Ngôn, ngươi sẽ hối hận! Giết ta thì ngươi cũng không sống được!Sau đó Ân Tiên Sinh từ trên trời rớt xuống, bùm một tiếng té xuống tảng đá.Cảnh Ngôn nhanh chóng đáp xuống cẩn thận lục soát các đồ vật như tu di giới chỉ trên người Ân Tiên Sinh, sau đó hắn vận chuyển một đoàn nguyên khí nghiền thân thể y thành bụi.Chỉ khoảnh khắc không gian này trừ mùi máu thoang thoảng ra không thấy cái gì liên quan Ân Tiên Sinh nữa.Cảnh Ngôn xử lý xác Ân Tiên Sinh xong liền chạy thật nhanh, hắn chạy qua một canh giờ mới lại vào Càn Khôn không gian.Cảnh Ngôn xem có bao nhiêu tài nguyên trên người Ân Tiên Sinh, sát thủ Ám Dạ bình thường không mang theo nhiều tài nguyên bên người, nhưng Ân Tiên Sinh là vương bài Ám Dạ, với tự tin của y sẽ không cho rằng mình chết. Ân Tiên Sinh dù không mang theo toàn bộ tài nguyên trên người cũng sẽ không quá ít. Hết chương 465.



Bạn cần đăng nhập để bình luận