Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 745. Tan Vỡ



Chương 745. Tan Vỡ



Mặc kệ đối phương có thân phận gì Cảnh Ngôn không định đổi Vạn Thọ Đan cho lão, vì người này dù không phải người Cổ gia cũng dính líu đến Cổ gia. Huống chi thái độ kiêu căng của đối phương làm Cảnh Ngôn phản cảm.Động tác của Đồng Việt làm thành viên mấy thế gia lớn lòng máy động. Một số người mắt lóe ý cười, nhưng ánh mắt họ rất mịt mờ, vì họ chưa từ bỏ Vạn Thọ Đan, còn ôm chút hy vọng.Cảnh Ngôn đã nói chờ kết thúc công khai trao đổi người có gia tộc còn có thể tìm hắn đổi đan dược. Nếu trở mặt với Cảnh Ngôn bây giờ thì khả năng họ có được Vạn Thọ Đan bằng không.Tóm lại bọn họ vui vẻ xem náo nhiệt nhưng không muốn trở mặt với Cảnh Ngôn, ít nhất trước khi chưa lấy được Vạn Thọ Đan.Nghe Cảnh Ngôn hỏi, khóe môi Đồng Việt cong lên, ánh mắt nóng bỏng lại lướt qua sáu bình ngọc trước mặt hắn. Đồng Việt tính cướp Vạn Thọ Đan cho rồi, nhưng lão không nắm chắc tuyệt đối, đành cố nén khát vọng.Đồng Việt vung tay lên, một luồng sáng bắn hướng Cảnh Ngôn:- Lão phu là ai thì tiểu tử Cảnh Ngôn nhà ngươi không cần biết. Ta không thích nói nhảm nhiều, lão phu muốn đổi hết sáu viên Vạn Thọ Đan của ngươi. Trong này có chút tài liệu ngươi lấy đi, lão phu không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ, sẽ không ăn bớt khiến ngươi chịu thiệt!Cảnh Ngôn lật tay đón lấy vật phẩm Đồng Việt ném tới, nhìn kỹ thì ra là một chiếc tu di giới chỉ.Ý niệm dâng lên, tài liệu trong tu di giới chỉ đập vào mắt.Xem xong Cảnh Ngôn sửng sốt, hắn cứ nghĩ lão nhân đưa ra tài nguyên tương đương với đan dược, ai ngờ trong tu di giới chỉ chỉ có vài tài nguyên, đa số bình thường. Tất cả tài nguyên cộng lại giá trị bằng một giọt Mai Hoa Lộ Vạn Năm. Tức là đối phương lấy một giọt Mai Hoa Lộ Vạn Năm đổi sáu viên Vạn Thọ Đan của Cảnh Ngôn.Đây là cái gọi là không để hắn chịu thiệt? Có chút xíu tài nguyên mà làm bộ dáng hiên ngang lẫm liệt?Cảnh Ngôn bật cười, ánh mắt nhìn Đồng Việt càng lạnh lẽo.Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Các hạ tới chọc cười sao? Các hạ đưa ra tài liệu cộng lại cũng chỉ bằng một giọt Mai Hoa Lộ Vạn Năm. Các hạ cảm thấy chút tài nguyên này có thể đổi sáu viên Vạn Thọ Đan?Cảnh Ngôn dứt lời, võ giả trên quảng trường kinh ngạc kêu lên: - Cái gì? - Có bấy nhiêu tài nguyên mà muốn đổi sáu viên Vạn Thọ Đan?- Người này bị nhũn não à? Nếu Vạn Thọ Đan rẻ vậy thì ta cũng lấy về vài viên rồi.- Nhỏ giọng chút, khí thế của người đó rất đáng sợ, ta đoán hoặc là Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ hoặc là đỉnh, chúng ta không đắc tội nổi.- . . . Bọn họ không nhận ra Đồng Việt nhưng nhiều võ giả Đạo Hoàng cảnh cảm ứng hơi thở trên người lão cực kỳ nguy hiểm. Bọn họ không dám cười lớn tiếng sợ chọc cường giả xa lạ này vời đến mối họa.Một số võ giả Đạo Hoàng cảnh tán tu chờ xem Cảnh Ngôn xử lý vụ việc thế nào:- Để coi Cảnh Ngôn điện chủ giải quyết ra sao.Mọi người đều nhìn ra kẻ huênh hoang lên đài này không e ngại thân phận điện chủ Thánh Điện của Cảnh Ngôn.Đồng Việt âm trầm nhìn Cảnh Ngôn:- Tiểu tử Cảnh Ngôn, lão phu không đùa với ngươi! Chỉ có những tài liệu này, không cái khác. Ngươi ngoan ngoãn đổi với lão phu thì mọi người cùng vui, lão phu lấy Vạn Thọ Đan liền rời khỏi đây. Nếu không ngươi sẽ hối hận từ chối lão phu!Đại Điện Chủ nhìn Đồng Việt chằm chằm:- Không thích hợp!Bát Điện Chủ Mẫn Hỏa cười khẩy nói: - Có gì không thích hợp hả Đại Điện Chủ? Ta thấy kẻ này bị khùng, trong Thánh thành dám uy hiếp Cảnh Ngôn điện chủ, hừ, không biết Cổ gia tìm đâu ra đồ ngu.Mấy điện chủ nghe Mẫn Hỏa nói đều cười. Vài vị điện chủ lớn tuổi biểu tình trầm trọng nhìn Đồng Việt không dời mắt.Nhị Điện Chủ nhìn hướng Đại Điện Chủ:- Đại Điện Chủ cũng cảm giác hơi thở của người kia hơi quen thuộc sao?Tứ Điện Chủ nhíu mày nói: - Đại Điện Chủ, Nhị Điện Chủ đều cảm thấy người này quen thuộc? Ta cũng có cảm giác này, không lẽ chúng ta đã gặp người này ở đâu rồi?Tam Điện Chủ Ngỗi Long lắc đầu nói: - Không thể nào! Khuôn mặt người này rất xa lạ, nếu chúng ta đã gặp ở đâu đó dù chỉ một lần cũng sẽ không thấy xa lạ. Nhưng hơi thở trên người y đúng là quen thuộc.Ngỗi Long tuy chỉ có tu vi Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ nhưng trở thành điện chủ Thánh Điện từ rất sớm, lâu hơn Tứ Điện Chủ một chút.Đại Điện Chủ híp mắt lấp lóe tia sáng, nói: - Ừ, chắc chắn chúng ta đã gặp người này. Thấy khuôn mặt lạ có lẽ vì . . . người này dịch dung, thuật dịch dung cực kỳ cao minh, chúng ta cũng không nhìn ra sơ hở.Nghe đám người Đại Điện Chủ nói, mấy vị điện chủ Thất Điện Chủ, Bát Điện Chủ ngừng cười, nét mặt sa sầm.Thất Điện Chủ Lãnh Hồng Anh cau chân mày liễu:- Chẳng lẽ người này đến có chuẩn bị, hơn nữa không sợ Thánh Điện? Nhưng dù là lão tổ bảy thế gia lớn cũng không tự tin đến vậy.Đại Điện Chủ trầm ngâm một lát sau nói:- Ừ, đúng là khó nói. Chúng ta hãy chú ý chút, nếu người này ra tay thì giúp Cảnh Ngôn điện chủ trấn áp ngay.Đại Điện Chủ cảm thấy là lạ nhưng ngẫm lại phe mình đông người, sợ gì một võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh?Trong chín vị điện chủ có sáu người tu vi Đạo Hoàng cảnh đỉnh, cộng thêm sức chiến đấu bằng Đạo Hoàng cảnh đỉnh của Cảnh Ngôn điện chủ, tương đương phe họ có bảy cường giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh.Bảy người ra tay sợ gì một Đạo Hoàng cảnh đỉnh?Nghĩ tới đây đám người Đại Điện Chủ thả lỏng. Trong Thánh thành bọn họ không sợ có kẻ quấy rối, điều lo lắng duy nhất là người này còn có ai giúp đỡ không, rất có thể hợp tác với Cổ gia làm hoạt động ngầm xấu xa.Người Cổ gia ở đây chỉ có Cổ Tiên Luân là võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ, mối uy hiếp không lớn đối với đám điện chủ.Cảnh Ngôn giơ tay ném trả tu di giới chỉ cho Đồng Việt:- Các hạ lớn lối thật, không dám nói ra tên mà muốn uy hiếp ta? Hừ, lấy lại tài nguyên của các hạ đi. Dù các hạ lấy ra vật phẩm giá trỉ cao hơn tài liệu của đạo hữu khác thì ta sẽ không đổi Vạn Thọ Đan cho!Cổ Tiên Luân luôn nhìn hai người trong sân, nghe Cảnh Ngôn nói câu này, nhìn động tác của hắn, lão mừng như điên. Hết chương 745.



Bạn cần đăng nhập để bình luận