Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 946. Giải Cứu



Chương 946. Giải Cứu



Đoạn Âm phản ứng lại, điên cuồng rống to: - Cái này . . . chuyện gì thế này? Mau buông ta ra! Ngươi muốn làm gì? Chết tiệt chết tiệt!Đoạn Âm cảm giác lực lượng không thể so sánh đang giam cầm quanh người mình. Đoạn Âm điên cuồng vận chuyển nguyên khí, dốc hết sức nhưng không thể tránh thoát, lực lượng đáng sợ kéo gã bay nhanh đến trước mặt Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn vươn tay chộp lấy tinh thạch truyền tin trong tay Đoạn Âm.Bây giờ Cảnh Ngôn chưa thể để Chung tiên sinh biết hắn xuất hiện, nếu không sẽ xảy ra chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát. Ví dụ như Cảnh Ngôn không chắc Chung tiên sinh có lấy ai đó hắn quan tâm làm con tin uy hiếp hay không.Cảnh Ngôn cướp đi tinh thạch truyền tin của Đoạn Âm nhưng hắn không hủy nó mà cất giữ. Trong tinh thạch truyền tin tuy có dấu ấn thần hồn của Đoạn Âm, chỉ cần xóa bỏ dấu ấn là Cảnh Ngôn có thể dùng.Đoạn Âm cảm nhận sát ý của Cảnh Ngôn, đe dọa:- Đáng giận! Mau buông ta ra! Tiểu tử, ta là phó tòng của Chung tiên sinh, ngươi dám đụng vào ta thì Chung tiên sinh tuyệt đối không tha cho ngươi!Đoạn Âm nói là phó tòng của Chung tiên sinh nhưng thật ra gã không có tư cách kia. Muốn trở thành phó tòng của Chung tiên sinh ít nhất phải đến đẳng cấp Nửa Bước Hư Thần.Về bản chất thì đám võ giả Nửa Bước Hư Thần như Âu Dương Lâm không tính là phó tòng thật sự, bọn họ nhiều nhất chỉ tính là phó tòng của phân thân Chung tiên sinh trong thế giới này.Ngày xưa ở đất Pháp Tổ hiện thế Chung tiên sinh nói muốn thu Cảnh Ngôn làm phó tòng, đó là phó tòng thật sự.Chung tiên sinh không xem trọng cỡ như Âu Dương Lâm, để lại dấu ấn trong thần hồn của họ chỉ là dấu ấn tinh thần phân thân.Cảnh Ngôn nhìn vào mắt Đoạn Âm, hỏi: - Nói cho ta biết Chung tiên sinh ở đâu? Nếu ngươi trả lời khiến ta vừa lòng có lẽ ta sẽ để lại mạng nhỏ cho ngươi.Ánh mắt Cảnh Ngôn lạnh băng làm Đoạn Âm không rét mà run:- Ngươi dám đi tìm Chung tiên sinh sao?Trong lòng Đoạn Âm rất hãi hùng, gã đã dùng tất cả thủ đoạn có thể nhưng không cách nào tránh thoát trói buộc, khiến gã biết thực lực của Cảnh Ngôn vượt qua gã nhiều. Cảnh Ngôn muốn giết gã chỉ cần một ý nghĩ.Đoạn Âm không muốn chết, gã thích giết chóc, thích giết người ta nhưng gã rất quý trọng mạng nhỏ của mình.Bề ngoài hùng hổ quát tháo chỉ là giả vờ, trong lòng Đoạn Âm sợ chết khiếp.Vẻ mặt Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói: - Đừng nói nhảm nữa.Đoạn Âm cố gắng bàn điều kiện với Cảnh Ngôn:- Ta không biết Chung tiên sinh ở đâu nhưng có một người chắc chắn biết, người đó là Âu Dương Lâm, hắn là người phát ngôn của Chung tiên sinh. Cảnh Ngôn, ta có thể cho ngươi biết Âu Dương Lâm ở đâu, nhưng ngươi phải hứa không được giết ta.Cảnh Ngôn lắc đầu định ra tay:- Ngươi đang khiêu chiến kiên nhẫn của ta.Đoạn Âm rối rít kêu lên: - Chờ chút! Âu Dương Lâm đã đi Thiên Nguyên đại lục! Ta nói thật, ngươi đừng giết ta!Cảnh Ngôn híp mắt.Bóc!Cảnh Ngôn động ý niệm, Tử Phủ của Đoạn Âm trực tiếp tan rã.Đoạn Âm Thánh Đạo tam cảnh thành phế nhân, Tử Phủ vỡ nát, tu vi hầu như mất hết.Đau nhức thấu óc làm Đoạn Âm gào rú.Cảnh Ngôn vứt Đoạn Âm xuống đất, sau đó hắn vung tay, từng đợt thần lực lan tràn.Trên quảng trường to lớn có vô số lao tù cứng rắn liên tiếp bị đè ép biến hình, người trong tù không bị đè ép.Trong vòng vài giây tất cả tử đệ Sở gia bị nhốt đều lấy lại tự do.Sở Hồng Nam và mấy trưởng lão Sở gia chạy nhanh đến gần Cảnh Ngôn.Sở Hồng Nam nhìn Đoạn Âm gào thét lại ngó Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn . . . ngươi đã cứu chúng ta, sợ là không lâu sau Chung tiên sinh sẽ biết chuyện này. Đến lúc đó chúng ta phải làm thế nào?Cảnh Ngôn lắc đầu, hít sâu hỏi: - Hắn không đến tìm ta thì ta cũng sẽ tìm hắn. Sở tộc trưởng, mẫu thân của ta đâu?Thần niệm của Cảnh Ngôn đã điều tra kỹ, trong trạch viện không thấy bóng dáng của Sở Liên Tinh.Vẻ mặt Sở Hồng Nam buồn bã nói: - Mẫu thân của ngươi đã bị Âu Dương Lâm mang đi hơn nửa tháng trước, là ta vô dụng không thể bảo vệ tốt mẫu thân của ngươi.Cảnh Ngôn nghe đáp án ngược lại thở phào.Mẫu thân bị mang đi không phải kết quả tệ nhất, làm Cảnh Ngôn lo nhất là mẫu thân đã gặp nạn.Chỉ cần mẫu thân không chết thì hắn sẽ cứu mẫu thân ra.Cảnh Ngôn lại hỏi: - Nhóm nhị ca cũng bị mang đi phải không?Cảnh Ngôn không lo đám Lão Nhị bị hủy diệt, phân thân của Chung tiên sinh tự ra tay cũng chỉ có thể trấn áp chứ không phá hủy được đám khôi lỗi có sự sống.Sở Hồng Nam gật đầu nói: - Đúng vậy, mấy thuộc hạ của ngươi đã hết sức nhưng lực lượng kẻ địch quá mạnh, có ba Nửa Bước Hư Thần ra tay.Trong thời gian này Sở Hồng Nam luôn suy nghĩ một vấn đề:- Cảnh Ngôn, hình như trước kia Chung tiên sinh có quan hệ với ngươi khá tốt, vì sao sự việc biến thành như vậy?Cảnh Ngôn nói: - Thân phận của Chung tiên sinh rất phức tạp, trong một chốc khó giải thích rõ, giờ ta phải nhanh chóng chạy tới Thiên Nguyên đại lục.Cảnh Ngôn nhìn lướt qua đám người Sở gia.- Các ngươi không thể ở lại đây nữa, quá nguy hiểm. Ta có một tiểu thế giới, các người có thể vào tiểu thế giới, ta mang các người cùng đi. Chờ giải quyết Chung tiên sinh rồi quay về trùng kiến sau.Sở Hồng Nam vẫn lo lắng nói: - Cảnh Ngôn, hình như Chung tiên sinh rất mạnh, nghe Âu Dương Lâm nói Người Thủ Hộ và nhiều Nửa Bước Hư Thần đều bị giết, ngươi có nắm chắc không?Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Giờ ta không nắm chắc tuyệt đối nhưng có thể thử một lần. Trước không nói nhiều, các người đừng chống cự, ta đưa các người vào tiểu thế giới.Dứt lời Cảnh Ngôn lại vung ra thần lực, hắn trước tiên mở giam cầm Tử Phủ của đám người Sở Hồng Nam để họ lấy lại tu vi. Nếu Cảnh Ngôn vẫn là Thánh Đạo tam cảnh sẽ rất mất công gỡ bỏ giam cầm cho đám người Sở Hồng Nam, nhưng giờ làm tùy tay.Sở Hồng Nam mới được gỡ bỏ Tử Phủ liền ngắt lời Cảnh Ngôn:- Chờ chút! Cảnh Ngôn, người này giết hàng vạn tử đệ Sở gia ta . . . Sở Hồng Nam nhìn Đoạn Âm chằm chằm.Cảnh Ngôn biết Sở Hồng Nam muốn nói cái gì:- Sở tộc trưởng muốn thế nào cứ làm đi. Ta không giết hắn không có nghĩa là người khác không thể giết.- Ừm! Sở Hồng Nam đến gần Đoạn Âm:- Đoạn Âm, ta từng nói ngươi sẽ chết rất thê thảm.Đoạn Âm cố nén đau đớn, nhìn Sở Hồng Nam ép sát mắt gã trợn to kinh hoàng hét rầm lên:- Sở Hồng Nam, ngươi muốn làm gì!?- Ta muốn ngươi chết!Sở Hồng Nam vươn tay xé mở lồng ngực Đoạn Âm, moi tim gã ra.Sở Hồng Nam hận Đoạn Âm không thể tả. Hết chương 946.



Bạn cần đăng nhập để bình luận