Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1030. Tất Phương Buồn Bực



Chương 1030. Tất Phương Buồn Bực



Ánh mắt Cảnh Ngôn lạnh lùng liếc qua tên mập này.Mới rồi ở phía xa Cảnh Ngôn nghe có người gầm lên Tất Phương chết chắc, giờ đến gần hắn nghe tên mập hỏi thân phận mình, hắn biết người này là Đổng Lai Phúc mà Tất Phương đã nhắc đến, phụ trách quản lý một trăm vạn mẫu dược điền.Cảnh Ngôn mở miệng hỏi: - Vị nào là Tất Phương huynh?Tất Phương đang đánh giá Cảnh Ngôn và Hạ Ngọc, nhưng gã không quen hai người này. Nghe Cảnh Ngôn hỏi, Tất Phương sửng sốt, không lẽ hai người chuyên môn đến tìm gã? Nhưng gã chưa từng gặp họ bao giờ.Tất Phương tiến lên một bước chắp tay hướng Cảnh Ngôn, mắt chứa nghi hoặc hỏi: - Ta là Tất Phương, xin hỏi người là . . .?Cảnh Ngôn cũng chắp tay hướng Tất Phương, sắc mặt hiền hòa nhiều:- Tất Phương huynh, ta tên Cảnh Ngôn.Nghe Cảnh Ngôn báo tên Tất Phương càng buồn bực, tên này vô cùng xa lạ với gã.Cảnh Ngôn rất nổi tiếng trong Lạc Cửu Thần Cung, nhiều đại nhân vật đều biết hắn. Nhưng số lượng võ giả trong Đệ Nhất Cung Lạc Cửu Thần Cung là bao nhiêu? Rất khó tính toán, sợ là chỉ có số ít người nghe tên Cảnh Ngôn.Võ giả ít rời khỏi dược điền Bích Ngọc Loan như Tất Phương càng khó nghe tiếng Cảnh Ngôn, hơn nữa dù gã vô tình nghe qua ở đâu đó cũng sẽ không liên tưởng người mới tỏa sáng với người trước mặt mình.Cảnh Ngôn thấy Tất Phương không có phản ứng gì, hắn hỏi tiếp:- Tất Phương huynh gặp rắc rối?Đổng Lai Phúc không nhịn được quát:- Tiểu tử, ngươi không nghe thấy ta nói gì?Mới rồi gã hỏi hai người là ai nhưng hai kẻ xa lạ hoàn toàn phớt lờ làm gã rất mất mặt, sắc mặt càng tối đen tức giận quát hỏi.Hạ Ngọc khẽ quát, báo ra thân phận của mình:- To gan! Ta là chấp sự Thanh Mộc Ti Đệ Nhất Cung, Hạ Ngọc.Thanh Mộc Ti? Chấp sự?Người xung quanh xao động. Mọi người đương nhiên biết Thanh Mộc Ti một trong chín mươi chín ti, làm võ giả bình thường trong Đệ Nhất Cung có ai không mơ được vào chín mươi chín ti làm một thành viên trong đó?Nhưng chín mươi chín ti chiêu nạp thành viên cực kỳ nghiêm khắc, võ giả bình thường khó thể đi vào. Muốn vào chín mươi chín ti chẳng những cần có tu vi Võ Đạo cao còn phải trẻ tuổi, nếu ngươi hơn một vạn tuổi thì dù thực lực mạnh đến đâu chín mươi chín ti cũng sẽ không thu nhận ngươi.Biết Hạ Ngọc là chấp sự của Thanh Mộc Ti khiến người xung quanh rung động.Đổng Lai Phúc nghe Hạ Ngọc tự xưng là chấp sự Thanh Mộc Ti thì con ngươi co rút. Thân phận chấp sự Thanh Mộc Ti không đơn giản, Đổng Lai Phúc không sợ gì nhưng nếu không cần thiết gã không muốn đắc tội chấp sự của Thanh Mộc Ti.Khuôn mặt mập mạp nặn ra nụ cười, Đổng Lai Phúc chắp tay hướng Hạ Ngọc:- Thì ra là chấp sự tiên sinh của Thanh Mộc Ti.Hạ Ngọc liếc Đổng Lai Phúc một cái, không đáp lễ.Đổng Lai Phúc trở nên lúng túng, lửa giận dâng lên trong lòng.Thấy Hạ Ngọc không nể mặt mình, giọng điệu Đổng Lai Phúc cứng rắn hơn nhiều:- Không biết chấp sự Hạ Ngọc đến dược điền do ta quản lý có chuyện gì? Không lẽ muốn chọn lựa võ giả trong chỗ này thu nạp vào Thanh Mộc Ti?Đổng Lai Phúc cho rằng Hạ Ngọc không nể mặt thì mình cần gì nể nang lại? Hạ Ngọc chẳng qua là chấp sự Thanh Mộc Ti, bàn về thân phận địa vị cùng lắm ngang hàng với gã, lùi một bước, dù ty trưởng của Thanh Mộc Ti đến cũng không chõ mũi vào chuyện của quản sự dược điền được.Hạ Ngọc chớp mắt, nhếch mép nói: - Quản sự Đổng Lai Phúc tại sao vừa rồi nói võ giả Tất Phương chết chắc? Không lẽ hắn phạm sai lầm lớn gì?Đổng Lai Phúc cười khẽ:- Đương nhiên hắn làm sai, chấp sự Hạ Ngọc cũng thấy tình huống của dược điền này. Một vạn mẫu linh thảo sắp thu hoạch đã mất, mảnh dược điền này do Tất Phương trực tiếp phụ trách quản lý. Dược điền chịu mất mát lớn như vậy Tất Phương khó tránh khỏi trách nhiệm.Cảnh Ngôn lại nhìn dược điền, lúc hắn mới đến đã thấy tình huống hình như dược điền bị người phá hủy.Cảnh Ngôn hỏi: - Tất Phương huynh, chuyện này là sao?Cảnh Ngôn chỉ nghe Tất Phương và Đổng Lai Phúc đối thoại mấy câu cuối, không rõ nguyên vụ việc. Nếu Tất Phương làm sai thì Cảnh Ngôn không thể trực tiếp dẫn gã đi, ít nhất bù đắp mất mát của dược điền.Tất Phương nhìn Cảnh Ngôn lại ngó Hạ Ngọc.Hạ Ngọc là chấp sự Thanh Mộc Ti, Cảnh Ngôn này chắc không phải người bình thường, rất có thể là thành viên của Thanh Mộc Ti. Tất Phương vốn muốn gây lớn chuyện, giờ có người của Thanh Mộc Ti đến, quản sự Đổng Lai Phúc càng khó che lấp vụ việc.Đầu óc xoay chuyển, Tất Phương kể đại khái sự việc.Cảnh Ngôn nghe Tất Phương kể xong đã hiểu rõ, chuyện này không thể trách gã, muốn truy cứu trách nhiệm thì người tên Nhâm Càn phải chịu hết mới đúng.Cảnh Ngôn nói: - Tất Phương huynh ở lại dược điền này không có gì hay, chẳng bằng rời đi.Tất Phương sửng sốt, không hiểu ý Cảnh Ngôn:- Hả?Rời đi?Lúc này Tất Phương muốn đi nhưng vấn đề là gã muốn đi có ích gì? Đổng Lai Phúc sẽ cho gã đi sao? Quản Lý Xử của dược điền Bích Ngọc Loan sẽ mặc kệ gã phủi mông rời đi? Hơn nữa ba thuộc hạ Nhiễm Hậu của gã làm sao bây giờ? Nhâm Càn muốn Nhiễm Hậu chết, Tất Phương tuyệt đối không thể bỏ mặc Nhiễm Hậu.Nhâm Càn cười khẩy, liếc xéo Cảnh Ngôn, kệch cởm nói: - Rời đi? Từ đâu chui ra kẻ làm việc không có suy nghĩ, ngươi nghĩ mình là ai? Ngươi muốn Tất Phương rời đi là hắn có thể đi? Thật nực cười.Cảnh Ngôn nhìn hướng Nhâm Càn:- Ngươi là Nhâm Càn?Nhâm Càn quen thói huênh hoang, đâu thèm để Cảnh Ngôn vào mắt:- Đúng vậy! Lão tử là Nhâm Càn, thế nào?Dù Cảnh Ngôn thật sự là thành viên Thanh Mộc Ti thì sao? Người đứng sau lưng gã là đại nhân vật nổi tiếng trong toàn Đệ Nhất Cung.Cảnh Ngôn cười cười nhìn Nhâm Càn, hắn liếc sang Đổng Lai Phúc:- Quản sự Đổng Lai Phúc, Tất Phương huynh đã kể lại sự việc, nếu đúng như lời Tất Phương huynh nói thì chuyện này không thể trách Tất Phương huynh và tiểu đội dược nông của huynh ấy. Muốn truy cứu trách nhiệm dược điền bị hủy thì quản sự Đổng Lai Phúc nên tìm Nhâm Càn mới đúng.Đổng Lai Phúc cười âm hiểm:- Ha ha ha! Ta xử lý như thế nào chẳng lẽ còn cần ngươi dạy?Cảnh Ngôn phất tay nói: - Tất nhiên ta không dạy quản sự cách phán định trách nhiệm, được rồi, ta không muốn nói nhảm nhiều lãng phí thời gian với ngươi. Giờ ta muốn dẫn tiểu đội Tất Phương rời khỏi dược điền, muốn qua lưu tình gì mau bẩm lên Quản Lý Xử đi. Hết chương 1030.



Bạn cần đăng nhập để bình luận