Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 435. Khỏe Mạnh Lành Lặn



Chương 435. Khỏe Mạnh Lành Lặn



Đám võ giả vây xem chỉ thấy Cảnh Ngôn thi triển võ học bị đánh tan, bản thân hắn bị lão tộc trưởng Tống gia thi triển võ học bao phủ.Bọn họ cho rằng nếu đã bị võ học của đối phương bao phủ thì chết chắc rồi.Đừng nói đám võ giả cảnh giới hậu thiên, dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, thậm chí tộc trưởng Lưu gia, tộc trưởng Hồ gia tu vi Đạo Linh cảnh sơ kỳ cũng lắc đầu thầm than.Lão tộc trưởng Tống gia đã nói miễn Cảnh Ngôn đỡ được một kích của lão thì bỏ qua chuyện hắn giết tử đệ Tống gia. Tiếc rằng Cảnh Ngôn vẫn không thể cản nổi một kích đáng sợ.Thành chủ Viên Kế Hổ nghi ngờ nhìn Cảnh Ngôn bị vầng sáng tím bao phủ, gã không thấy rõ cảnh tượng bên trong nhưng cảm ứng được một hơi thở toát ra từ trong ánh sáng tím, hình như Cảnh Ngôn chưa chết.Người trong vùng trời này chỉ có lão tộc trưởng Tống gia biết rõ một kích kia không cách nào giết chết Cảnh Ngôn.Lão tộc trưởng Tống gia cười to bảo: - Ha ha ha! Xem ra ta vẫn thua.Các cặp mắt nhìn lão tộc trưởng Tống gia, họ không hiểu tại sao lão tộc trưởng Tống gia nói vậy. Những tử đệ Tống gia ôm đầy thắc mắc.Lão tộc trưởng Tống gia vừa cười xong, vầng sáng tím trên trời tán đi.Cảnh Ngôn vững vàng lơ lửng tại chỗ, trừ quần áo hơi xộc xệch ra họ không thấy một vết trầy nào.Sao có thể như vậy? Mọi người chính mắt nhìn Cảnh Ngôn thi triển võ học bị đánh tan, ánh sáng võ học của lão tộc trưởng bao bọc hắn. Trong tình huống này sao Cảnh Ngôn có thể khỏe mạnh bình yên?Đừng nói đám người ngoài, bản thân lão tộc trưởng Tống gia lại thầm kinh thán.Trước đó lão tộc trưởng Tống gia đã biết Cảnh Ngôn không chết, đợt công kích này của lão thậm chí không cách nào tổn hại nặng Cảnh Ngôn. Nhưng lão tộc trưởng không ngờ hắn chẳng bị vết trầy nào, lão vốn nghĩ hắn ít nhiều gì bị thương, nay xem ra lão cũng sai.Thanh niên này mạnh hơn lão tưởng tượng.Lão tộc trưởng Tống gia thầm nghĩ nếu hai người liều mạng đánh nhau, không biết cuối cùng lộc về tay ai. Lần công kích này lão tộc trưởng Tống gia đã dốc hết sức không chút giữ lại nhưng không thể tổn thương Cảnh Ngôn chút nào. Nếu đánh thật, trận chiến này e rằng khó kết thúc trong thời gian ngắn. Nếu đánh nhau lâu, với tình trạng sức khỏe của lão sẽ dần giảm bớt uy năng đòn công kích, lão không có nhiều sức sống, khó đánh lâu.Cảnh Ngôn nhìn lão tộc trưởng chăm chú:- Giờ thì lão tộc trưởng nói thế nào?Lão tộc trưởng lấy lại bình tĩnh nói: - Người trẻ tuổi, ân oán giữa ngươi và Tống gia ta từ nay xóa bỏ. Tống gia bảo đảm bắt đầu từ bây giờ không phạm vào đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa.Cảnh Ngôn chắp tay với lão tộc trưởng Tống gia:- Đa tạ!Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng rung động không nói nên lời. Cảnh Ngôn mạnh đến khủng bố, lão tộc trưởng Tống gia dốc hết sức đánh một kích mà không làm hắn trầy trụa gì.Nếu không thấy tận mắt có ai tin?Đám đông vây xem càng khó tưởng tượng sự việc sẽ như vậy.Trong lòng Viên Kế Hổ rất rung động vì thực lực Cảnh Ngôn biểu hiện ra. Nhưng làm thành chủ Hạo Phong thành, Viên Kế Hổ hùng hổ tới kiếm chuyện với Cảnh Ngôn nếu giờ xem như không có xảy ra chuyện gì, phủi mông rời đi thì gã sẽ rất mất mặt.Cảnh Ngôn nhìn Viên Kế Hổ, cười lạnh hỏi: - Vậy thành chủ Hạo Phong thành muốn sao?Viên Kế Hổ lại bị thái độ của Cảnh Ngôn chọc giận:- Ta muốn sao? Ha ha . . . Tiểu tử, hôm nay nếu ngươi không cho ta một giải thích thì đừng hòng rời khỏi Hạo Phong thành!Cảnh Ngôn huơ Thiên Hỏa kiếm:- Nói vậy là thành chủ muốn chiến một trận?Nói ra thì Cảnh Ngôn chưa từng đánh nhau với võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh đỉnh. Lúc trước hắn giết Đặng Thanh trong Đạo Nhất học viện chỉ vẻn vẹn là võ giả Đạo Linh cảnh hậu kỳ.Nếu thành chủ Hạo Phong thành muốn chiến một trận Cảnh Ngôn không e ngại, đánh thì đánh, ai sợ ai?Con ngươi Viên Kế Hổ co rút, người dâng lên khí lạnh.Cảnh Ngôn đã nói đến mức này, nếu thành chủ Hạo Phong thành không có biểu thị gì thì võ giả xung quanh nhìn gã thế nào? Người ta sẽ nói thành chủ Hạo Phong thành sợ hãi.Viên Kế Hổ đang định ra tay lão tộc trưởng Tống gia bỗng lên tiếng: - Thành chủ đại nhân, xin hãy nghe lão tử nói một lời.Viên Kế Hổ nhìn hướng lão tộc trưởng:- Mời lão tộc trưởng nói.Giọng già nua của lão tộc trưởng từ từ cất lên:- Người trẻ tuổi này có mâu thuẫn với Tống gia, bây giờ mâu thuẫn giữa hắn và Tống gia đã kết thúc. Mặc kệ lúc trước hắn giết mấy tử đệ Tống gia, giết tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn, tóm lại chuyện này đã chấm dứt.Viên Kế Hổ cau mày thầm nghĩ: Chuyện của tiểu tử này và Tống gia ngươi kết thúc, nhưng chuyện của hắn với thành chủ Hạo Phong thành ta đây mới bắt đầu, ngươi nói câu đó là sao?Lão tộc trưởng nheo mắt nói: - Nêu lão hủ muốn xin thành chủ đại nhân nể mặt đừng ra tay nữa, ít nhất hôm nay đừng. Ngoài ra ta có mấy câu muốn nói riêng với thành chủ.Lòng Viên Kế Hổ máy động.Lời nói của lão tộc trưởng Tống gia có ẩn ý, là chuyện gì?Lão tộc trưởng muốn nói cái gì mà cần nói riêng?Đầu óc xoay chuyển nhanh, Viên Kế Hổ gật đầu nói: - Được, chuyện hôm nay tạm gác lại, lão tộc trưởng, chúng ta qua bên kia nói chuyện.Viên Kế Hổ lại quát hướng Cảnh Ngôn:- Tiểu tử, ngươi tốt nhất ở trong Hạo Phong thành.Viên Kế Hổ lắc người bay sâu vào trạch viện Tống gia.Lão tộc trưởng Tống gia lại nhìn Cảnh Ngôn, gật đầu với hắn rồi bay theo thành chủ Viên Kế Hổ.Cảnh Ngôn nhìn hướng hai người biến mất, lắc đầu. Cảnh Ngôn không quan tâm lão tộc trưởng Tống gia muốn nói gì với thành chủ, nếu thành chủ Hạo Phong thành không đánh thì hắn nên ra khỏi trạch viện Tống gia.Cảnh Ngôn quét qua đám tử đệ Tống gia. Những người này ánh mắt cực kỳ tức giận nhìn Cảnh Ngôn, hiển nhiên hận hắn. Nhưng lão tộc trưởng đã nói Tống gia sẽ không làm gì nhằm vào đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa, lão đã nói trước mắt bao người thì Tống gia sẽ không uy hiếp đến đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa.Cảnh Ngôn không để bụng người Tống gia hận mình thế nào. Hết chương 435.



Bạn cần đăng nhập để bình luận