Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1080. Phế Vật



Chương 1080. Phế Vật



Tiếu Điền hiểu ý của Xương Nham.Nếu Tiếu Điền nắm chắc giết được Cảnh Ngôn thì đã không chút do dự dẫn người xuất phát, đáng tiếc Tiếu Điền không tự tin.Tiếu Điền không muốn chết, không dám dễ dàng mạo hiểm.Mạch khoáng thần tinh cỡ lớn đương nhiên rất tốt, nhưng nếu không có mạng sống thì nhiều tài nguyên hơn nữa có ích gì?Tiếu Điền không bâng khuâng quá lâu đã có quyết định, đó là truyền tin cho Doãn Hoa. Mặc kệ Doãn Hoa có tính toán gì thì phải báo cho gã biết chuyện này, lỡ bị gã đinh ninh mạch khoáng cỡ lớn nằm trong tay Tiếu Điền thì tương lai có rắc rối lớn.Tiếu Điền thông qua tinh thạch truyền tin kể đại khái vụ việc cho Doãn Hoa.Một lúc lâu sau Doãn Hoa truyền về một tin tức, chỉ có hai chữ ‘phế vật’.Tiếu Điền bất đắc dĩ nhận hai chữ này, hơi bực tức nhưng đành nhịn.Đệ Lục Cung Lạc Cửu Thần Cung, trang viên Thiên Lang Ti.Nữ nhân quyến rũ đá lông nheo nũng nịu nói: - Hoa ca, chắc không phải Tiếu Điền giở trò quỷ gì đi? Hắn dù gì có cảnh giới Chân Thần nhất tinh mà không đấu lại Cảnh Ngôn nho nhỏ?Doãn Hoa sắc mặt khó xem nói: - Tiếu Điền không có lá gan lừa ta. Xem ra Cảnh Ngôn rất không tầm thường, nghe Tiếu Điền nói những võ giả đỉnh Hư Thần cửu tinh hoàn toàn không đánh lại Cảnh Ngôn.Nữ nhân quyến rũ hỏi: - Hoa ca, không lẽ bỏ qua vậy sao? Tiếu Điền nói mạch khoáng kia giá trị rất cao, ít nhất có mười ức thần tinh.Doãn Hoa cười khẩy nói: - Hừ! Đương nhiên không thể để dân bản xứ Cảnh Ngôn nhặt của hời, mười ức thần tinh không phải số lượng nhỏ, đáng giá ta nhúng tay. Nhưng ta tự mình ra mặt thì không thích hợp.Nữ nhân quyến rũ cười duyên nói: - Đối phó Cảnh Ngôn đâu cần Hoa ca ra mặt, Hoa ca có thân phận gì? Cảnh Ngôn có thân phận gì? Chỉ là dân bản xứ của một Đệ Tứ Cung, Hoa ca truyền mệnh lệnh một cái không lẽ hắn dám chống đối sao?Doãn Hoa nở nụ cười, ôm nữ nhân quyến rũ vào lòng:- Ừm, vậy Tô Phù thay ta đi gặp Cảnh Ngôn này, nàng biết nên nói thế nào với hắn đi?Tô Phù gật đầu nói: - Hoa ca yên tâm, ta biết nên làm sao.Mười ngày sau.Tô Phù xuất hiện bên ngoài Hắc Thủy bộ lạc, lạnh lùng quát: - Kêu Tiếu Điền đến gặp ta!Tô Phù tự nhiên toát ra uy áp cường đại. Nàng là cường giả Chân Thần nhất tinh, ở trước mặt Doãn Hoa thì dịu ngoan nhưng ra bên ngoài thì khoác vẻ lạnh lùng cao ngạo.Thủ lĩnh Hắc Thủy bộ lạc Tiếu Điền rất nhanh đi ra bộ lạc, khi thấy Tô Phù thì khuôn mặt nghiêm túc. Tiếu Điền không quen Tô Phù nhưng cảm nhận được dao động hơi thở của cường giả Chân Thần trên người nàng.Tiếu Điền chắp tay hỏi: - Xin hỏi ngươi là . . .?Tô Phù nhếch mép khinh miệt:- Ta tên Tô Phù, chắc Hoa ca đã nói với ngươi là ta sẽ đến.Tuy Tiếu Điền cũng là Chân Thần nhất tinh nhưng ở trong mắt Tô Phù không đáng giá nàng tôn trọng.Nghe Tô Phù báo ra tên của mình Tiếu Điền vội khom lưng. Đúng là Doãn Hoa đã dặn Tiếu Điền nói Tô Phù sẽ đến Hắc Thủy bộ lạc gặp, nên Tiếu Điền biết nàng là người bên cạnh Doãn Hoa.Tiếu Điền cung kính nói: - Chào Tô Phù đại nhân.Tô Phù lạnh lùng liếc Tiếu Điền một cái:- Hừ, Tiếu Điền, Hắc Thủy bộ lạc của ngươi ở biên thùy tây bắc này dù gì là đẳng cấp bá chủ, nhưng ngươi không đấu lại một Cảnh Ngôn, Hoa ca rất thất vọng với ngươi.Tiếu Điền vội giải thích:- Tô Phù đại nhân minh xét, Cảnh Ngôn thật sự rất khó đối phó, sức chiến đấu của hắn không dưới Chân Thần nhất tinh.Tô Phù vung cánh tay mảnh khảnh:- Bớt lấy cớ đi, thôi, ta lười nói nhảm với ngươi. Giờ ngươi hãy mang ta đi gặp Cảnh Ngôn kia, ta xem thử hắn khó đối phó đến đâu.Tiếu Điền đáp ngay:- Vâng!*** Mạch khoáng cỡ lớn.Cảnh Ngôn vẫn đang bày trận pháp. Muốn bày ra bộ đại trận liên hoàn chịu được công kích của Chân Thần nhất tinh rất khó hoàn thành trong thời gian ngắn, đương nhiên cũng vì năng lực bày trận của hắn yếu. Từ khi đến Thần giới Cảnh Ngôn mãi không có thời gian và tinh lực nghiên cứu Càn Khôn Trận Đạo.Cảnh Ngôn đang bày trận cảm giác hư không phía xa truyền đến hai dao động năng lượng, hắn ngước đầu lên tập trung nhìn phía xa.Chốc lát sau hai bóng người nhanh chóng đến gần.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:- Hai võ giả Chân Thần!Giây sau Cảnh Ngôn lắc người tiến lên nghênh đón.Cảnh Ngôn nhìn hai người, lên tiếng hỏi:- Hai vị có chuyện?Hai người này tất nhiên là Tiếu Điền, Tô Phù từ Hắc Thủy bộ lạc đến đây.Tiếu Điền nhìn Cảnh Ngôn, hỏi: - Ngươi là Cảnh Ngôn?Đây là lần đầu tiên Tiếu Điền thấy Cảnh Ngôn. Lúc trước Cảnh Ngôn có đến Hắc Thủy bộ lạc nhưng khi đó Tiếu Điền không ra mặt, chỉ kêu quân sư Xương Nham tiếp đãi.Khi Tiếu Điền hỏi Cảnh Ngôn, đôi mắt đẹp của Tô Phù nhìn mặt hắn, đáy mắt lấp lóe tia sáng.Tô Phù thầm nghĩ: - Người này là Cảnh Ngôn? Tin đồn không giả, mặt mày thật tuấn tú.Khi Tô Phù ở Đệ Lục Cung nhiều lần nghe về Cảnh Ngôn nhưng không có cơ hội gặp, nàng nghe đồn hắn trẻ tuổi và đẹp trai, lần này thấy khiến nàng động lòng.Cảnh Ngôn ung dung hỏi: - Đúng vậy, ta là Cảnh Ngôn. Hai vị đến tìm ta?Cảnh Ngôn đoán hai người phía đối diện nam là thủ lĩnh Hắc Thủy bộ lạc Tiếu Điền, nhưng nữ là ai?Hắc Thủy bộ lạc chắc chỉ có một Chân Thần, nhưng nữ nhân áo đỏ hiển nhiên cũng là võ giả đẳng cấp Chân Thần, dao động thần lực trên người nàng không dưới Tiếu Điền.Giọng Tiếu Điền trầm thấp:- Ta là thủ lĩnh Hắc Thủy bộ lạc Tiếu Điền, vị này là Tô Phù đại nhân, được Doãn Hoa thiếu gia phái tới.Tiếu Điền và Cảnh Ngôn tuyệt đối là kẻ địch, hai trưởng lão của Hắc Thủy bộ lạc chết trong tay hắn. Nhưng lần này đến gặp Cảnh Ngôn thì Tiếu Điền là làm nền, không thể tự tiện lướt qua mặt Tô Phù.Cảnh Ngôn cau mày khó hiểu:- Doãn Hoa thiếu gia?Giọng Tiếu Điền càng trầm:- Doãn Hoa thiếu gia là công tử của tổng ty trưởng Thiên Lang Ti Lạc Cửu Thần Cung. Cảnh Ngôn, mạch khoáng này thuộc về Doãn Hoa thiếu gia.Lòng Cảnh Ngôn máy động, hắn nhìn Tiếu Điền lại ngó hướng nữ nhân áo đỏ Tô Phù, lòng dần hiểu ra. Hèn gì mấy ngày trước Tiếu Điền đột nhiên cướp giật mạch khoáng, xem ra có Doãn Hoa chống lưng.Con của tổng ty trưởng Thiên Lang Ti, thân phận này như ngọn núi lớn khiến người cảm thấy nặng nề.Tô Phù bỗng cười quyến rũ với Cảnh Ngôn, dịu dàng nói: - Cảnh Ngôn, ta có lời muốn nói với ngươi.Tô Phù liếc mắt qua vẫy tay với Tiếu Điền đứng sau lưng:- Tiếu Điền, ngươi lui xuống trước, lời ta nói với Cảnh Ngôn không tiện cho người ngoài nghe.Tiếu Điền thầm thắc mắc nhưng không dám trái ý Tô Phù, lên tiếng: - Vâng vâng!Tiếu Điền nhanh chóng lùi ra xa tít đằng sau. Hết chương 1080.



Bạn cần đăng nhập để bình luận