Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 678. Đại Trận Khủng Bố



Chương 678. Đại Trận Khủng Bố



Đám người sau lưng Cổ Hưng Sơn hung hăng hét to: - Lão già không muốn chết thì xéo sang bên cho lão tử!- Trường lão đại nhân, chúng ta có nên cho thành chủ một cơ hội? Tuy là người Cảnh gia nhưng nếu lão ta đồng ý phong tỏa thành thị này giúp chúng ta thì coi như lập công chuộc tội, chúng ta thậm chí có thể cho lão ta chút lợi.- Có lý, tốt nhất phái vệ đội mặc giáp của phủ thành chủ giết đám bò sát Cảnh gia giúp chúng ta. Bò sát nhiều, mà loại yếu có giết cũng chán.Bọn họ nói rất lớn tiếng, người gần phủ thành chủ, võ giả đứng xa chút đều nghe thấy.Võ giả biết gia tộc cường đại Cổ gia giải thích cho những võ giả không biết nghe, bảy thế gia lớn đại lục khủng bố biết bao?Mọi người đều cảm thấy Cảnh gia gặp rắc rối lớn, nhưng không ai biết Cảnh Ngôn đã rời khỏi Đông Lâm thành, nên không cho rằng Cảnh gia sẽ bị đám người Cổ gia san bằng. có Cảnh Ngôn ở cuối cùng sẽ không xảy ra vấn đề lớn, vì nghe nói võ giả Đạo Hoàng cảnh cũng bị hắn giết.Cảnh Thiên Anh hoảng sợ nói: - Cảnh gia chúng ta có Bất Tử Lệnh, các ngươi đừng xằng bậy! Nếu không Thánh Chủ đại nhân sẽ không tha cho các ngươi!Người Cổ gia khinh thường quát:- Bất Tử Lệnh?- Ha ha ha! Ngây thơ quá, ngươi nghĩ chúng ta không biết Cảnh gia có Bất Tử Lệnh sao? Có Bất Tử Lệnh rồi làm sao? Thánh Chủ sẽ khó xử Cổ gia vì các ngươi?Cảnh Thiên Anh giả bộ vừa giận vừa sợ:- Các ngươi . . . nếu không phải vì Cảnh Ngôn rời khỏi Đông Lâm thành thì các ngươi dám đến sao? Cảnh Ngôn mới rời đi các ngươi liền đến, theo ta thấy các ngươi sợ Cảnh Ngôn!Cổ Hưng Sơn cau mày, tư thái trên cao nhìn xuống, cười tàn nhẫn:- Xem ra ngươi không muốn sống, ta cũng không thích nói nhảm nhiều với ngươi. Ngươi đã muốn chết thì chúng ta chiều ý, ngày hôm nay ngươi cũng chôn xác tại đây đi!Võ giả Đông Lâm thành lo lắng ồn ào:- Cái gì? Cảnh Ngôn đại nhân của Cảnh gia rời khỏi Đông Lâm thành?- Tiêu đời, Đông Lâm thành tiêu thật. Những người Cổ gia này trông rất mạnh, Đông Lâm thành chắc chắn không ngăn được bọn họ, dù có vệ đội mặc giáp quận thành phái đến cũng không đánh lại.- Cảnh gia thảm rồi!- Chúng ta làm sao đây? Đám người Cổ gia chắc không giết người lung tung đi? Những người không liên quan như chúng ta chắc không bị bọn họ giết luôn đi?Một số võ giả nhát gan bắt đầu thụt lùi hoặc tìm góc khuất núp đi.Cổ Hưng Sơn ra lệnh công kích:- Ra tay! San bằng Cảnh gia! Thành viên Cảnh gia thấy một người giết một, không phải thành viên Cảnh gia hễ cản trở chúng ta thì giết hết!Hơn một nửa thành viên Cổ gia sau lưng Cổ Hưng Sơn gầm rống tấn công Đông Lâm thành:- Hú hú!- Giết! Ha ha, so tài xem ai giết nhiều bò sát nhất!- Ha ha ha! Để ta giải quyết thành chủ này trước đã!Xoẹt xoẹt!Ầm ầm ầm ầm ầm! Các loại vầng sáng lấp lánh, năng lượng nguyên khí khuếch tán, trong phút chốc bầu trời nhuộm thành đủ màu, ánh mặt trời bị lu mờ.Cùng với một chuỗi tiếng ổ inh ỏi, một màn sáng lớn hiện ra trên bầu trời Đông Lâm thành.Đám người Cổ gia trợn to mắt nói: - Cái gì? - Hả?- Chuyện gì xảy ra? Bọn họ phát hiện công kích vào Đông Lâm thành không phá hoại thành phố này, tất cả công kích bị màn sáng cản lại.Mặt Cổ Hưng Sơn đen thui, nhíu mày nói: - Là trận pháp phòng ngự!Ngay sau đó Cổ Hưng Sơn hét to một tiếng: - Nguy rồi, mau tránh ra!Cổ Hưng Sơn cảm nhận hơi thở đáng sợ từ bốn phương tám hướng ập đến.Phụt phụt phụt!Mặc dù Cổ Hưng Sơn nhắc nhở kịp lúc nhưng có một nửa võ giả sau lưng lão rớt từ trên trời xuống. Đặc biệt võ giả Đạo Sư cảnh không có sức ngăn cản đã bị các tia sáng đầy sát ý xuyên thủng cơ thể.Mặt Cổ Hưng Sơn tái nhợt:- Cái . . . này . . . Cổ Hưng Sơn là trưởng lão Cổ gia, vừa là võ giả Đạo Vương cảnh đỉnh, có kiến thức rộng. Cổ Hưng Sơn nhìn ra trong Đông Lâm thành chẳng những có trận pháp phòng ngự mạnh còn có trận pháp công kích đáng sợ. Chỉ trong vài giây người Cổ Hưng Sơn mang đến đã bị xóa sổ một nửa.Cổ Hưng Sơn hít thở nặng nề, lòng kinh hoàng:- Không lẽ là trận pháp công kích cao cấp?Lúc này Cổ Hưng Sơn không có thời gian suy nghĩ, đợt công kích thứ nhất của đại trận mới xong, đợt thứ hai nối tiếp, uy lực còn hung ác hơn đợt công kích thứ nhất nhiều.Tiếng hét thảm liên tiếp vang lên:- A! - Chết tiệt, đây là cái gì!?- Không, ta không muốn chết!Đợt công kích thứ hai kết thúc, lại có bảy, tám võ giả Cổ gia từ trên trời rớt xuống. Một số võ giả cơ thể thành hư vô.Võ giả Đạo Hoàng cảnh còn phải dè chừng uy năng của đại trận công kích cao cấp, sơ sẩy một cái sẽ chịu thiệt thòi hơn. Với đám võ giả Đạo Sư cảnh, Đạo Vương cảnh này thì hoàn toàn là hủy diệt nghiêng về một phía.Hai đợt công kích kết thúc, Cổ Hưng Sơn mang đến mấy chục thành viên Cổ gia chỉ còn lại chưa đủ mười người lơ lửng trên trời. Mười người này trừ số ít may mắn còn lại là võ giả Đạo Vương cảnh thực lực mạnh nhất.Cổ Hưng Sơn hét to với số người còn sống:- Trốn mau!Cổ Hưng Sơn giành trước bay đi xa.Đợt công kích thứ ba của đại trận đã đến.Phập phập phập!Lại một chuỗi tiếng kêu rên, chín người trên trời có bảy biến mất. Chỉ còn Cổ Hưng Sơn và một võ giả đẳng cấp Đạo Vương cảnh đỉnh còn sống, hai người tốc độ siêu nhanh tách ra cắm cổ chạy.Cảnh Thiên Anh cười khẩy nói: - Muốn đi không dễ vậy!Cảnh Thiên Anh không chút thương hại đám người Cổ gia đã chết. Nếu không nhờ Cảnh Ngôn bày đại trận thì bây giờ bị tàn sát là người Cảnh gia. Đám người Cổ gia sẽ không nương tay với người Cảnh gia, e rằng không giết sạch gia tộc bọn họ sẽ không chịu dừng tay.Không thể nhân từ với kẻ địch.Đợt công kích thứ ba ập đến hai người Cổ Hưng Sơn.Cổ Hưng Sơn và một người khác lúc trước không chủ động công kích Đông Lâm thành, nhưng trận pháp cao cấp ở một mức nào đó có thể phân biệt kẻ địch. Cộng thêm Cảnh Thiên Anh có thể khống chế đại trận một chút, trung xu đại trận nằm trong tay lão.Trong Đông Lâm thành bên dưới, đám võ giả lúc trước còn lo người Cổ gia phá hủy thành phố lúc này mắt tròn mắt dẹt.Bọn họ há hốc mồm không thể tin vào mắt mình, không ngờ đến kết quả này.Cường giả Cổ gia mới rồi còn hung thần ác sát, mấy chục cường giả muốn tiêu diệt san bằng Cảnh gia, chỉ vài giây đã ra nông nỗi này? Hết chương 678.



Bạn cần đăng nhập để bình luận