Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 437. Tra Cảnh Ngôn



Chương 437. Tra Cảnh Ngôn



Nếu có thể kết thiện duyên với Viên Kế Hổ, sau này Tống gia có thành chủ chiếu ứng một chút, đợi khi lão tộc trưởng chết, Tống gia rơi khỏi gia tộc hạng nhất sẽ không bị những thế lực như hổ rình mồi nuốt trọn.Có thể nói lão tộc trưởng Tống gia vất vả suy nghĩ cho gia tộc của mình.Viên Kế Hổ bình ổn nỗi lòng, lại chắp tay với lão tộc trưởng Tống gia:- Lão tộc trưởng, ta xin ghi nhớ nhân tình này trước, cáo từ!Khi Viên Kế Hổ rời khỏi trạch viện Tống gia, Cảnh Ngôn và đám người Trương Nhất Binh đang trên đường về Trương gia.Lúc này đám người Trương Nhất Binh tràn ngập kính sợ với Cảnh Ngôn.Võ giả trước mặt họ là một vị tồn tại cường đại đến mức nào mà lão tộc trưởng Tống gia cũng không làm gì được?Cảnh Ngôn đang đi chợt nhìn hướng Trương Nhất Binh, cười hỏi: - Có phải Trương tộc trưởng muốn nói gì không?Cảnh Ngôn đã sớm phát hiện Trương Nhất Binh biểu tình quái lạ, hình như muốn nói gì rồi lại không dám nói.Trương Nhất Binh nghe Cảnh Ngôn hỏi, nặn ra nụ cười mất tự nhiên:- Cảnh Ngôn . . . tiên sinh.Cảnh Ngôn thầm than, nói: - Các người không cần thay đổi thái độ với ta, Trương tộc trưởng muốn nói gì cứ nói thẳng ra.- Cảnh Ngôn tiên sinh, ta muốn hỏi tiên sinh có định rời đi Hạo Phong thành ngay bây giờ không? Tiên sinh yên tâm, Trương gia chúng ta sẽ tổ chức lễ tang của Trương Mẫn với quy cách long trọng nhất.Cảnh Ngôn cau mày, hắn nhìn Trương Nhất Binh:- Ta không định rời khỏi Hạo Phong thành ngay lúc này. Nếu Trương tộc trưởng cảm thấy ta ở Trương gia sẽ đem đến rắc rối cho gia tộc thì ta sẽ không đi Trương gia, có thể không tham gia lễ tang của sư tỷ Trương Mẫn.Mặt Trương Nhất Binh trắng bệch lắc đầu nguầy nguậy, giải thích nhanh:- Cảnh Ngôn tiên sinh đừng hiểu lầm, ta không có ý đó! Con người thành chủ Viên Kế Hổ khác hẳn Tống Trung Sơn, dù biết quan hệ giữa Cảnh Ngôn tiên sinh và Trương gia ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo Trương gia. Ta muốn hỏi là . . . Cảnh Ngôn tiên sinh thật sự sẽ xung đột với thành chủ?Trương Nhất Binh nói thật, tính cách của Viên Kế Hổ sẽ không vì Cảnh Ngôn mà ghét lây Trương gia. Nên Trương Nhất Binh hỏi Cảnh Ngôn có phải định rời đi ngay lúc này là vì lo cho hắn.Cảnh Ngôn rất mạnh nhưng nếu xung đột ngay mặt với Viên Kế Hổ sẽ có kết quả gì? Nếu Viên Kế Hổ mạnh, có lẽ Cảnh Ngôn sẽ bị giết tại chỗ. Nếu Cảnh Ngôn mạnh rồi giết Viên Kế Hổ, gã là thành chủ Hạo Phong thành, giết một thành chủ là gây lớn chuyện.Nghe Trương Nhất Binh giải thích Cảnh Ngôn mở miệng an ủi ngược lại, dịu giọng nói: - Trương tộc trưởng không cần lo chuyện của ta, ta có chừng mực.Trương Nhất Binh vội gật đầu:- Vâng vâng!*** Viên Kế Hổ rời khỏi trạch viện Tống gia trở về phủ thành chủ, biểu tình cực kỳ khó xem.Chuyện xảy ra hôm nay làm Viên Kế Hổ ôm một bụng tức giận không chỗ trút, nhưng nghe lão tộc trưởng Tống gia nói xong gã không dám trực tiếp tính sổ với Cảnh Ngôn.Cứ thế bỏ qua? Viên Kế Hổ không cam lòng.Viên Kế Hổ trở về không lâu có một bóng người từ bên ngoài bước nhanh vào.Người đi vào khom lưng hỏi: - Thành chủ đại nhân tìm ta?Người này là tổng quản của phủ thành chủ.Viên Kế Hổ ra lệnh cho Tô tổng quản:- Tô tổng quản hãy đi làm một việc, điều tra bối cảnh của một người, ta muốn biết tất cả những gì liên quan hắn. Ưm, sử dụng tất cả lực lượng phủ thành chủ điều tra rõ!Tô tổng quản biết lý do Viên Kế Hổ tức giận, biết gã muốn điều tra người nào.Tô tổng quản lên tiếng, rời đi:- Vâng, ta sẽ làm ngay!Viên Kế Hổ thở hắt ra, mắt lấp lóe tia sáng.Viên Kế Hổ không hoàn toàn tin lời lão tộc trưởng Tống gia, gã không tìm thấy lý do lão nói dối, nhưng kêu gã tin một thanh niên hai mươi tuổi là võ giả Đạo Linh cảnh mà sánh bằng cường giả Đạo Linh cảnh đỉnh, gã rất khó thuyết phục mình tin.Nên Viên Kế Hổ vừa trở về liền tìm tổng quản phủ thành chủ sai người đào ra chi tiết của Cảnh Ngôn. Viên Kế Hổ muốn biết Cảnh Ngôn là thần thánh phương nào, có bối cảnh gì.Hai ngày qua trong chớp mắt.Xung đột giữa Cảnh Ngôn và Tống gia tuy đã kết thúc, nhưng tin hai ngày hắn một mình đi Tống gia giết tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn và các vị trưởng lão vẫn tiếp tục lan truyền trong Hạo Phong thành.Chuyện này sợ là sự kiện lớn nhất Hạo Phong thành trong vòng trăm năm nay, mọi người nói chuyện say sưa.Tộc trưởng Trương gia Trương Nhất Binh thì mặt mày hớn hở tinh thần phấn chấn.Vì hai ngày trước khi Cảnh Ngôn rời khỏi trạch viện Tống gia đã đi cùng đám người Trương gia Trương Nhất Binh. Khi đó vô số cặp mắt thấy cảnh này, mọi người biết Cảnh Ngôn và Trương gia có liên quan.Nên trong hai ngày này những thủ lĩnh thế lực Hạo Phong thành lặng lẽ đến thăm Trương Nhất Binh, thái độ đó làm Trương Nhất Binh lâng lâng. Tộc trưởng gia tộc ngang hàng với Trương gia cũng ít nhiều ra vẻ khiêm tốn.Mấy chuyện này chưa là gì.Quan trọng nhất là Lưu gia! Tộc trưởng Lưu gia mời Trương Nhất Binh qua, nói chuyện vô cùng thân thiết khách sáo, gián tiếp hỏi thăm thân phận của Cảnh Ngôn. Trương Nhất Binh không biết nhiều, chỉ có thể nói Cảnh Ngôn là đệ tử Đạo Nhất học viện, có quan hệ không bình thường với Trương Mẫn đã qua đời của Trương gia.Trương Nhất Binh hết sức xảo diệu tiết lộ Cảnh Ngôn có hảo cảm với muội muội của Trương Mẫn, Trương Ngọc, tặng cho nàng tài nguyên nhiều như biển.Tộc trưởng Lưu gia nghe mấy lời này lòng thầm giật mình, xem ra về sau phải ưu đãi Trương gia nhiều chút. Lỡ đắc tội Cảnh Ngôn thì chết, hắn có thể vì đội mạo hiểm Liệt Diễm giết tới Tống gia, diệt Tống Trung Sơn, chẳng lẽ hắn sẽ không vì Trương gia đến Lưu gia tiêu diệt tộc trưởng như gã sao?Vô hình trung tộc trưởng Lưu gia thầm quyết định.Trương Nhất Binh rất vui vẻ, tộc trưởng Lưu gia đã bao giờ có thái độ hiền hòa như vậy với y? Trước kia Trương Nhất Binh muốn gặp tộc trưởng Lưu gia phải xem tâm tình của đối phương.Trong phủ thành chủ.Tô tổng quản nhận được tin tức từ Lam Khúc quận thành truyền đến. Tô tổng quản híp mắt tùy ý từ từ mở ra tờ giấy vừa nhận được, xem nội dung. Tờ giấy này ghi lại điều tra về Cảnh Ngôn.Tô tổng quản nhìn xong kinh kêu, biểu tình như thấy quỷ: - Cái gì? Hết chương 437.



Bạn cần đăng nhập để bình luận