Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 924. Ngươi Nghĩ Quá Đơn Giản



Chương 924. Ngươi Nghĩ Quá Đơn Giản



Tất cả mọi người đều biết Chung tiên sinh của khu hòa bình nhưng với Cảnh Ngôn, bọn họ cũng rất xa lạ.Nơi này không có ai từng gặp qua Cảnh Ngôn. Trong ấn tượng của bọn họ, ngũ đại thần vực Vô Vọng Thâm Uyên cũng không có cường giả thần tộc nào như Cảnh Ngôn.- Hắn là ai vậy?- Không biết, không có ấn tượng.- Ta cũng chưa từng gặp. Nhưng hắn đi chung với Chung tiên sinh nên chắc cũng không đơn giản.Tiếng nghị luận khe khẽ truyền tới.- Chung tiên sinh!Có Nửa Bước Hư Thần đã chắp tay chào hỏi Chung tiên sinh, thái độ tương đối khách khí.Đối với mọi người mà nói, Chung tiên sinh là một người cực kì thần bí, cũng được công nhận là người có nhiều thủ đoạn nhất trên thế giới này.Mặt ngoài, Chung tiên sinh là võ giả Thánh Đạo tam cảnh nhưng thực tế, tu vi của y rốt cục đến mức nào cũng đã gây nhiều tranh luận trong tầng lớp võ giả Thánh Đạo cảnh.Nghe nói đã từng có một vị cường giả Nửa Bước Hư Thần muốn kiếm chuyện với Chung tiên sinh nhưng cuối cùng cũng là Chung tiên sinh còn sống rất tốt, vị Nửa Bước Hư Thần kia thì ủ rũ rời đi. Từ đó về sau, cường giả Nửa Bước Hư Thần ấy không hề nghị luận về Chung tiên sinh ở nơi công cộng nữa.Điều này cũng khiến sự thần bí của Chung tiên sinh tăng nhanh.Có thể khiến cường giả Nửa Bước Hư Thần xám mặt, đây là điều võ giả Thánh Đạo tam cảnh có thể làm được sao?Chung tiên sinh cũng cười, chắp tay nói:- Chư vị đạo hữu, đã lâu không thấy!Sau đó, lồng chắn năng lượng của Thánh Quang Tháp liền mở ra một lỗ hổng, Cảnh Ngôn và Chung tiên sinh cũng thuận thế bước vào trong.Âu Dương Lâm, cường giả Nửa Bước Hư Thần của Thiên Hội đại lục nhíu mắt, nhìn Cảnh Ngôn, hỏi Chung tiên sinh:- Chung tiên sinh, vị đạo hữu này lạ mặt quá, có thể giới thiệu chút không?Chung tiên sinh cười nói:- À… Đây là Cảnh Ngôn đạo hữu, đến từ Thiên Nguyên đại lục.- Thiên Nguyên đại lục?Âu Dương Lâm giật mình gật đầu:- Khó trách lại đi chung với Chung tiên sinh. Thiên Nguyên đại lục ở gần khu hòa bình mà.Nếu đến từ Thiên Nguyên đại lục thì chính là nhân loại bản xứ. Này có thể giải thích tại sao Chung tiên sinh và Cảnh Ngôn này lại đi thẳng tới trận doanh của bọn họ mà không phải tới trận doanh của thần tộc bên kia.Ánh mắt Âu Dương Lâm nhìn về phía Cảnh Ngôn trở nên khinh thị rất nhiều.Không chỉ có gã, đa số võ giả nơi đây cũng đánh mất sự tò mò và nghi hoặc lúc trước.Cảnh Ngôn đến từ Thiên Nguyên đại lục nên cũng không phải cường giả gì. Rất có thể là kẻ thực lực tầm thường mức độ Đạo Hoàng cảnh mà thôi. Nhưng thoạt nhìn quan hệ giữa hắn và Chung tiên sinh không tồi cho nên mới có thể tới đây.Chung tiên sinh có thể di chuyển nhanh chóng trong Hỏa Diễm Chi Địa cũng không khiến người khó hiểu. Bọn họ cũng đều thấy được thứ Chung tiên sinh mới thu hồi kia là một thánh khí có uy năng rất lớn. Hơn nữa nó còn là thánh khí thuộc tính thủy, vừa lúc có thể khắc chế Hủy Diệt Chi Hỏa ở Hỏa Diễm Chi Địa.Đương nhiên, người ở đây, thái độ đám võ giả Thiên Nguyên đại lục Dịch Tường đối với Cảnh Ngôn thân thiết nhiều lắm.- Cảnh Ngôn đạo hữu!- Cảnh Ngôn tiểu hữu, tuổi ngươi hẳn không lớn đi? Khó lắm mới thấy được võ giả trẻ tuổi của Thiên Nguyên đại lục.Thánh Đạo cảnh của dân bản xứ đều không thể quay về cương vực nhân loại. Hầu như tất cả thời gian của bọn họ đều là tiếp tục tu luyện ở Thiên Không Thánh Điện. Ngay cả thần tộc ở ngũ đại thần vực, nếu không cực kì bất đắc dĩ thì bọn họ cũng sẽ không tiến vào.Dân bản xứ ở Thiên Không Thánh Điện cũng có địa bàn chứa mạch khoáng riêng ở Hỗn Loạn Chi Địa. Bọn họ có thể thu hoạch nhiều linh thạch, tài nguyên khoáng thạch ở đó. Hơn nữa tài nguyên linh thảo ở Hỗn Loạn Chi Địa cũng rất nhiều.Người Thiên Nguyên đại lục đều tương đối nhiệt tình chào hỏi Cảnh Ngôn. Có vài người còn xem Cảnh Ngôn là vãn bối.Cảnh Ngôn đối với những lời chào hỏi ấy đều khách khí đáp lại. Mặc dù Cảnh Ngôn bị xem như vãn bối, tiểu bối cũng không ngại lắm.Thời gian Cảnh Ngôn tu luyện còn chưa tới trăm năm, nếu tính cũng quả thật là tiểu bối. Đương nhiên, quan trọng nhất là những người này không có địch ý với mình.Chung tiên sinh nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, những đạo hữu này đều là ngưới sống sót trong đại chiến nhân thần của Thiên Nguyên đại lục.Khi đại chiến nhân thần xảy ra, Chung tiên sinh đi qua nhiều nơi. Tuy y cũng là thần tộc tới từ Thần giới nhưng lại không giúp bên nào, cũng tương đối quen thuộc với cả hai phe.Chung tiên sinh tự nhiên nhìn ra thái độ của võ giả những đại lục khác trở nên lãnh đạm đối với Cảnh Ngôn. Chung tiên sinh có thể hiểu được điều những người này suy nghĩ, thậm chí bọn họ còn hơi khinh thường Cảnh Ngôn.Nhưng Chung tiên sinh sẽ không nhiều lời, cũng không cố ý nói với họ thực lực Cảnh Ngôn rất khủng bố, mấy canh giờ trước Cảnh Ngôn còn chém chết Duẫn Thủy, Nửa Bước Hư Thần đứng đầu thần tộc.Bọn họ khinh thường Cảnh Ngôn, cho rằng thực lực Cảnh Ngôn không mạnh.Đó chính là suy nghĩ của bọn họ.Cảnh Ngôn tôn kính nói:- Thì ra các vị là tiền bối của Thiên Nguyên đại lục ta.Nếu không có những tiền bối này chống cự năm đó thì cương thổ nhân loại bây giờ có thể đã bị thần tộc chiếm lĩnh hoàn toàn. Thiên Nguyên đại lục ở gần Vô Vọng Thâm Uyên lại càng là đứng mũi chịu sào.Nhân loại bản xứ cho dù không bị diệt sạch thì cuộc sống cũng sẽ không an nhàn như giờ. Thần tộc tới từ Thần giới sao có thể để dân bản xứ an tâm tu luyện trở nên mạnh mẽ rồi tiếp tục đứng lên phản kháng họ chứ?Cho nên Cảnh Ngôn rất tôn trọng những người này, nhất là võ giả của Thiên Nguyên đại lục.- Chúng ta vẫn khoan tâm sự đã. Tại Hỏa Diễm Chi Địa này rất nguy hiểm, phải tranh thủ thời gian thông qua nơi này mới là quan trọng.Âu Dương Lâm nhíu mày, hơi khó chịu vì võ giả Thiên Nguyên đại lục nói chuyện vói Cảnh Ngôn. Gã thúc giục Dịch Tường:- Dịch Tường, bây giờ ngươi tiếp tục đi dò đường đi!Cảnh Ngôn mở miệng cắt lời Âu Dương Lâm:- Khoan, đợi một chút.Cảnh Ngôn nhíu mày nói:- Ban nãy ta và Chung tiên sinh thấy có người rời khỏi quầng sáng phòng ngự liền bị Hủy Diệt Chi Hỏa giết chết.Âu Dương Lâm khẽ hừ một tiếng nói:- Vì vượt qua Hỏa Diễm Chi Địa, hy sinh một chút là điều khó tránh khỏi. Dò đường tự nhiên rất nguy hiểm nhưng nếu không có người làm, chúng ta có thể sẽ không kiên trì được tới lúc ra khỏi Hỏa Diễm Chi Địa. Con đường phía trước vẫn chưa thấy cuối, không biết phải đi bao lâu nữa mới có thể ra khỏi hiểm địa này.Nếu không phải nể mặt Chung tiên sinh, Âu Dương Lâm mới lười giải thích với Cảnh Ngôn nhiều vậy. Một thằng ranh tới từ Thiên Nguyên đại lục sao đáng để Nửa Bước Hư Thần như gã để ý tới chứ.- Cảnh Ngôn tiểu hữu, ngươi không cần nhiều lời. Bây giờ ta đi ra ngoài dò đường, nếu ta bỏ mình thì võ giả Thiên Nguyên đại lục chúng ta có thể được bảo hộ tiếp. Lại nói, lỡ như ta đủ may mắn có thể kiên trì được một chén trà nhỏ thì sao?Dịch Tường cười lắc đầu với Cảnh Ngôn để Cảnh Ngôn không cần nói thêm nữa.Cảnh Ngôn nói với Dịch Tường:- Dịch Tường đạo hữu, ngươi không cần như thế. Dù không có người dò đường thì chúng ta có thể tăng tốc đi tới mà.Có Cảnh Ngôn hắn gia nhập, việc duy trì năng lượng của quầng sáng sẽ thoải mái hơn rất nhiều, tất cả mọi người có thể tăng tốc đi tới.Âu Dương Lâm nghe Cảnh Ngôn nói vậy liền phát ra tiếng cười chói tai:- Ha ha…Tiếu Thiên Thiên Khuyết đại lục cũng nheo mắt lắc đầu nói:- Cảnh Ngôn tiểu hữu, suy nghĩ của ngươi quá đơn giản. Mặc dù người chúng ta nhiều nhưng để duy trì phạm vi quầng sáng phòng ngự lớn như thế đều chủ yếu dựa vào mấy võ giả Nửa Bước Hư Thần chúng ta. Tốc độ khi ngươi và Chung tiên sinh tới đây nhanh vậy là do phạm vi quầng sáng sáng phòng ngự của các ngươi rất nhỏ, thánh khí của Chung tiên sinh cũng thực đặc biệt. Hết chương 924.



Bạn cần đăng nhập để bình luận