Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 972. Trưởng Lão Chú Ý



Chương 972. Trưởng Lão Chú Ý



Nghe trưởng lão Bao Đồng khen mình Trương Lực càng kích động hơn.Có câu nói của trưởng lão thì Trương Lực nhận được thưởng không ít, tệ nhất cũng được ba ngàn thần tinh nhất giai. Nếu vậy một mình gã lấy một ngàn năm trăm thần tinh, nên biết thành viên Đệ Nhất Cung mỗi năm được tài nguyên cơ bản chỉ mới một ngàn khối thần tinh.Đối với võ giả đẳng cấp Hư Thần thì một ngàn khối thần tinh nhất giai tiêu hết rất nhanh. Nếu bế quan tu luyện, Hư Thần nhất tinh liên tục sử dụng mười ngày nửa tháng thì sẽ hết một ngàn thần tinh nhất giai.Trương Lực bình ổn tinh thần, ngẫm nghĩ một lúc lại nói: - Trưởng lão đại nhân, có một việc ta cảm thấy nên bẩm báo với ngài.Tính cách Bao Đồng khá hiền hòa, lão hỏi: - Chuyện gì? Cứ nói đừng ngại.Trương Lực hơi cúi đầu nói: - Vẫn là về Cảnh Ngôn đạo hữu, khi Cảnh Ngôn đạo hữu từ thế giới hạ cấp đến đây đã nhận một lần hỗn độn chi khí tẩy lễ như người khác, nhưng thời gian hấp thu hơi dài.Trương Lực cảm thấy thời gian Cảnh Ngôn hấp thu hỗn độn chi khí là tin tức đáng giá, nếu Cảnh Ngôn chỉ hấp thu hai, ba canh giờ thì gã sẽ không cố ý bẩm báo cho trưởng lão Bao Đồng biết. Vấn đề là Cảnh Ngôn hấp thu hỗn độn chi khí hơn ba ngày trời, rất kinh khủng, không tầm thường.Trưởng lão Bao Đồng chưa nghĩ nhiều, hỏi: - Hấp thu hỗn độn chi khí bao lâu? Hơn một canh giờ?Hấp thu hỗn độn chi khí hơn một canh giờ xem như không tệ trong Thần giới, nhưng có thể đi vào Lạc Cửu Thần Cung cơ bản đều là hấp thu hỗn độn chi khí hơn một canh giờ.Trương Lực gật đầu nói: - Ừm, Cảnh Ngôn đạo hữu hấp thu hơn ba ngày, gần bốn mươi canh giờ.Bao Đồng khép hờ mắt chợt trợn to bắn ra tia sáng:- Thế thì tốt . . . ngươi nói cái gì?Hấp thu hỗn độn chi khí hơn ba ngày?Không thể nào! Hấp thu hỗn độn chi khí hơn một ngày đã tính là thiên tài đỉnh cao siêu hiếm thấy trong Thần giới, càng đừng nói dài đến ba ngày.Bao Đồng bản năng cho rằng Trương Lực nói dối.Trương Lực vội bảo:- Thưa trưởng lão đại nhân, Cảnh Ngôn đạo hữu đúng là hấp thu hỗn độn chi khí gần bốn mươi canh giờ, ta thấy tận mắt toàn quá trình. Không chỉ mình ta, đội viên khác cùng ta canh giữ Tiếp Dẫn Thần Điện đều thấy, còn có thủ vệ ba thần cung khác cũng có mặt.Hơi thở Bao Đồng từ dao động mạnh nhanh chóng bình ổn lại, lão ngẫm nghĩ sau đó hơi tin Trương Lực. Chuyện như vậy Trương Lực không dám nói dối, hơn nữa không chỉ có mình gã thấy Cảnh Ngôn hấp thu hỗn độn chi khí. Nếu Trương Lực nói dối, điều tra sơ là vạch trần lời nói dối được ngay.Nhưng hấp thu hỗn độn chi khí ba ngày thì quá khủng, trưởng lão Bao Đồng ở Lạc Cửu Thần Cung mấy vạn năm, đừng nói chưa gặp võ giả như vậy, thậm chí chưa từng nghe nói.Bao Đồng thầm nghĩ: - Xem ra phải chú ý kỹ võ giả dân bản xứ tên Cảnh Ngôn.Bao Đồng nói với Trương Lực:- Trương Lực, ngươi hãy đi Vạn Bảo Điện lĩnh thưởng, ưm, ngươi có thể lĩnh hai vạn thần tinh nhất giai. Người Vạn Bảo Điện hỏi thì nói là ta kêu ngươi lĩnh.Trương Lực thở mạnh.Hai vạn thần tinh nhất giai?Cảm giác mừng như điên tràn ngập trong lòng Trương Lực.Vạn Bảo Điện là một cơ cấu chức năng trong Lạc Cửu Thần Cung, võ giả lĩnh các loại thưởng đều đến đây.Trương Lực hân hoan rời đi:- Đa tạ trưởng lão đại nhân!Thưởng hai vạn thần tinh vượt qua dự tính của Trương Lực nhiều, trước kia hướng dẫn võ giả dân bản xứ đến Lạc Cửu Thần Cung kỷ lục thưởng cao nhất mới có một vạn thần tinh nhất giai, lần này gã được nhận hai vạn, quá sung sướng.Trương Lực tung tăng đi Vạn Bảo Điện, thầm nghĩ: - Nếu mấy vị huynh đệ biết chúng ta được thưởng hai vạn thần tinh nhất giai không biết sẽ hưng phấn đến mức nào.Bên kia, nhân viên chỗ ghi danh mang mấy chục võ giả tham gia tuyển chọn đến trước màn sáng.Cảnh Ngôn cảm giác màn sáng này là bình chướng năng lượng một trận pháp, màn sáng có một lối vào, cả nhóm đứng trước lối vào, có đội thủ vệ mặc giáp canh giữ.Thủ vệ thấy nhân viên chỗ ghi danh thì gật đầu, để người đó dẫn nhóm võ giả Cảnh Ngôn đi qua.Nhân viên chỗ ghi danh dặn dò nhóm Cảnh Ngôn:- Trước khi thi các ngươi hãy ở tạm trong Trùng Điệp Phong. Nhớ kỹ không được đi lung tung, quanh Trùng Điệp Phong có trận pháp ngăn cách, các ngươi không thể từ bên trong đi ra.Nhóm Cảnh Ngôn cùng nhìn Trùng Điệp Phong mà nhân viên công tác giới thiệu.Đó là một dãy sơn mạch to lớn do tầng tầng lớp lớp ngọn núi tổ hợp. Cảnh Ngôn không biết sơn mạch này lớn đến cỡ nào.Tóm lại đám võ giả chờ thử thách tuyển chọn tạm thời bị nhốt ở đây, chỉ được hoạt động trong khu vực này. Bọn họ không phải thành viên chính thức của Lạc Cửu Thần Cung, tất nhiên Lạc Cửu Thần Cung sẽ không để họ đi dạo trong Đệ Nhất Cung.Nhân viên nói xong xoay người đi:- Được rồi, các người tự động tìm chỗ ở đi. Trùng Điệp Phong có vô số sơn phong, núi càng cao linh khí càng đậm. Có thể tu luyện ở núi cao hay không phải xem bản lĩnh của các ngươi, không đủ thực lực thì ở yên bên dưới.Mấy chục võ giả nhóm Cảnh Ngôn yên lặng nhìn nhau, không ai giao lưu, lục tục đi một mình.Giây lát chỗ này chỉ còn lại Cảnh Ngôn và một thiếu nữ khuôn mặt thanh tú. Cảnh Ngôn cảm ứng sơ, biết thiếu nữ là võ giả Hư Thần nhất tinh.Thiếu nữ nhìn Cảnh Ngôn, đảo tròng mắt hỏi: - Vị ca ca này đến từ thế giới hạ cấp?Lúc ở chỗ ghi danh thiếu nữ thấy Cảnh Ngôn đi cùng Trương Lực, nàng không biết gã nhưng xem bộ giáp trên người gã thì đoán là thủ vệ của Tiếp Dẫn Thần Điện.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ta tên Cảnh Ngôn, mới đến Thần giới.Mai Thanh cười lộ hai lúm đồng tiền nhỏ bên gò má:- Cảnh Ngôn ca ca khỏe, ta tên Mai Thanh. Cảnh Ngôn ca ca, ta biết có một chỗ bí ẩn linh khí rất đậm, ca ca có muốn đi với ta không?Cảnh Ngôn ngạc nhiên nhìn Mai Thanh:- A? Mai Thanh nghiêm túc nói: - Đây là lần thứ bốn ta báo danh tham gia Lạc Cửu Thần Cung tuyển chọn nên hơi hiểu biết Trùng Điệp Phong. Chỗ bí ẩn đó là ta vô tình phát hiện, linh khí trong đó thật sự rất đậm.Mai Thanh phỏng chừng Cảnh Ngôn nghi ngờ mình.Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi: - Nàng bốn lần thi? Không lẽ báo danh thi không hạn chế số lần?Vẻ mặt Mai Thanh đau lòng nói: - Ừ, không bị hạn chế số lần nhưng mỗi lần phải nộp phí báo danh một vạn thần tinh, một số lượng không nhỏ. May mà cách trăm năm thi một lần nên có thể từ từ tích lũy góp gió thành bão. Hết chương 972.



Bạn cần đăng nhập để bình luận