Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 885. Không Thể Không Cúi Đầu



Chương 885. Không Thể Không Cúi Đầu



Cảnh Ngôn đi theo đoàn người Sở gia, vừa vào chiến doanh U Minh tông hắn liền cau mày. Vì Cảnh Ngôn cảm giác có thần niệm quét qua người mình, là thần niệm của cường giả Thánh Đạo tam cảnh. Rõ ràng thần niệm này không chỉ nhằm vào Cảnh Ngôn, đoàn người Sở gia đều bị tra xét.Thần niệm quét qua đám người Cảnh Ngôn không chút giấu diếm, chủ nhân của thần niệm hoàn toàn không lo bị người Sở gia phát hiện.Cảnh Ngôn hừ mũi:- Hừ! Dùng thần niệm dò xét võ giả khác là hành vi cực kỳ không lễ phép. Nếu cách biệt cảnh giới lớn, thần niệm tra xét bảo đảm không bị đối phương phát hiện thì không sao, nhưng loại tra xét rõ ràng này dễ gây xung đột.Cảnh Ngôn đoán chủ nhân thần niệm là cường giả bên chiến doanh U Minh tông, đối phương không sợ hãi e dè đắc tội Sở gia.Chân mày Sở Tiên Liệt nhúc nhích nhưng không nói tiếng nào bị người ta dùng thần niệm tra xét lão chỉ có thể nhẫn nhịn.Chợt một giọng nói từ đằng trước truyền đến:- Sở thống lĩnh giá lâm, Lộc mỗ không từ xa tiếp đón xin thứ lỗi cho.Một lão nhân mặc trường bào màu đen đi hướng đoàn người Sở gia.Cảnh Ngôn cảm ứng hơi thở thần hồn của người này còn đang dao động, phù hợp thần niệm trước đó, tức là người dùng thần niệm tra xét đoàn người Sở gia chính là kẻ tự xưng Lộc mỗ.Sở Tiên Liệt mỉm cười chắp tay hướng đối phương, khách sáo nói: - Lộc thống lĩnh nói quá lời.Sở Liên Tinh nhỏ giọng giới thiệu người này cho Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, người này là thống lĩnh chiến doanh U Minh tông, cũng là một trong các tông chủ của U Minh tông, bản thân là cường giả Thánh Đạo tam cảnh. Người này nắm quyền lực lớn nhất ở chỗ tụ tập Lưu Sa Thần Vực.Cảnh Ngôn gật đầu.Một giọng nói khác truyền đến:- Sở Tiên Liệt, lâu không gặp.Đoàn người từ hướng khác chậm rãi đi tới, dẫn đầu là người mặc trường bào màu trắng, môi mỉm cười nhưng mắt lấp lóe tia âm trầm tàn nhẫn.Sở Tiên Liệt nhìn đối phương, hơi híp mắt lại:- Bạch An Thư, ngươi đến thật sớm.Sở Liên Tinh liếc người dẫn đầu một cái, nói với Cảnh Ngôn:- Đó là thống lĩnh chiến doanh Ngọc Thư Môn, tên Bạch An Thư, cũng là một trong các môn chủ Ngọc Thư Môn, tu vi Thánh Đạo nhị cảnh.Bạch An Thư cười khẽ, châm chọc nói: - Ta không cao giá như Sở Tiên Liệt nhà ngươi, từ mấy ngày trước người của chiến doanh Ngọc Thư Môn chúng ta đã đến U Minh tông.Sở Tiên Liệt mắt lóe tia sáng nói: - Bạch An Thư thống lĩnh nói vậy là không đúng, chúng ta hẹn ngày văn đấu là ngày mai, hôm nay chúng ta đến không hề quá thời hạn. Bạch An Thư thống lĩnh muốn dội nước bẩn vào Sở gia ta sao?Sở Tiên Liệt đặt tư thái thấp trước mặt U Minh tông nhưng đối với Ngọc Thư Môn thì lão không thể dể Sở gia bị lép vế.Ngọc Thư Môn là thế lực nhị phẩm, Sở gia cũng vậy, Ngọc Thư Môn muốn cưỡi trên đầu Sở gia là nằm mơ.Bạch An Thư cười, mắt càng lạnh, gã nhìn hướng thống lĩnh chiến doanh U Minh tông Lộc Sâm.Bạch An Thư cười gian xảo:- Thống lĩnh đại nhân, người Sở gia đã đến thế thì sao không bắt đầu tỷ thí ngay luôn?Nghe Bạch An Thư nói làm chân mày Sở Tiên Liệt dính vào nhau, lão giành nói trước Lộc Sâm:- Bạch An Thư, ngươi quá sốt ruột rồi đi? Chúng ta hẹn là ngày mai! Đã hẹn trước rồi tại sao đột nhiên sửa đổi?Người Sở gia mới đến, tuy đi đường luôn ở trên thuyền, nhưng Ngọc Thư Môn đến vài ngày, có thể nói là an nhàn chờ người mệt đến. Nếu so tài ngay sẽ có lợi cho Ngọc Thư Môn hơn.Sở Tiên Liệt đương nhiên hy vọng ba người đại biểu Sở gia tham gia chiến đấu có thể nghỉ ngơi một đêm, dưỡng sức điều chỉnh trạng thái.Ánh mắt Lộc Sâm trầm xuống nói: - Sở thống lĩnh, ta cảm thấy Bạch thống lĩnh nói có lý. Người các ngươi đã đến thì bắt đầu trước đi, giải quyết chuyện này sớm một ngày Sở thống lĩnh càng sớm yên lòng hơn, đúng không? chiến doanh Sở gia hay Ngọc Thư Môn được khoáng sản mới đều có có thể khai thác sớm hơn một ngày.Sở Tiên Liệt muốn cãi lại:- Nhưng mà . . . !Lộc Sâm phất tay ngắt lời Sở Tiên Liệt:- Được rồi Sở thống lĩnh, quyết định vậy đi!Cảnh Ngôn đứng sau đoàn người Sở gia, hơi cau mày.- Lộc thống lĩnh này phải chăng lén câu kết với Ngọc Thư Môn?Cảnh Ngôn nhìn ra thống lĩnh chiến doanh U Minh tông hơi thiên vị Ngọc Thư Môn.Đã định ngày vào ngày mai nhưng đột nhiên sửa đổi thời gian, không thèm trưng cầu ý kiến thống lĩnh Sở gia Sở Tiên Liệt. Từ đây thấy được sự bá đạo của thống lĩnh U Minh tông Lộc Sâm, cũng từ một góc khác chứng minh thống lĩnh U Minh tông ưu ái Ngọc Thư Môn hơn.Phương Nhược Vũ cười lạnh khinh thường nói: - Ở Lưu Sa Thần Vực ai chẳng biết U Minh tông và Ngọc Thư Môn thân thiết? Ngọc Thư Môn là con chó của U Minh tông, U Minh tông kêu nó cắn ai sẽ xông lên cắn người đó.Cảnh Ngôn nhướng chân mày hỏi: - Ngọc Thư Môn và U Minh tông đã có quan hệ như vậy tại sao U Minh tông không giao khai thác khoáng sản mới cho Ngọc Thư Môn luôn?Sở Liên Tinh nói: - Sở gia ta phát hiện khoáng sản mới trước, theo quy định chỗ tụ tập ai phát hiện thì có quyền khai thác, U Minh tông sẽ rút đi năm phần tài nguyên khoáng sản. U Minh tông cũng muốn trực tiếp giao khoáng sản mới cho Ngọc Thư Môn, nhưng mặt ngoài phải giữ sự công bằng, nếu bị người ta nói lung tung sẽ khiến thế lực khác bất mãn.Cảnh Ngôn cười gật gù:- Hiểu rồi, U Minh tông làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.Sở gia phát hiện khoáng sản mới trước, nhưng trước khi Sở gia phái người khống chế thì bên Ngọc Thư Môn được tin, dây dưa với Sở gia. Lúc này U Minh tông nhúng tay vào khiến hai thế lực qua văn đấu giành quyền khai thác.Nếu U Minh tông công bằng thì nên cho Sở gia quyền khai thác, dù sao là Sở gia phát hiện trước. Họ để Sở gia và Ngọc Thư Môn tranh giành đã nói lên thiên vị Ngọc Thư Môn.Đoàn người đến gần một quảng trường trống trải.Lộc Sâm híp mắt nói với Sở Tiên Liệt và Bạch An Thư:- Sở thống lĩnh, Bạch thống lĩnh. Bắt đầu văn đấu đi. Theo quy tắc lúc trước đặt ra hai bên phái ba võ giả dưới Thánh Đạo cảnh ra sân, ba ván thắng hai, bên thắng được quyền khai thác khoáng sản mới.Bạch An Thư cười nói: - Tùy Lộc thống lĩnh quyết định.Sở Tiên Liệt hơi bất mãn việc sửa thời gian văn đấu nhưng bị tình thế bức ép, không còn cách nào khác hơn là gật đầu. Hết chương 885.



Bạn cần đăng nhập để bình luận