Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 338. Hơi Thở Đáng Sợ



Chương 338. Hơi Thở Đáng Sợ



Hồn tinh Kim Văn?Mấy người Diệp Đông sửng sốt.Khi Cảnh Ngôn đánh chết con Kim Mâu Hùng đầu tiên nhóm Diệp Đông không thấy, nên không biết hắn lấy một hồn tinh Kim Văn. Nghe Cảnh Ngôn nói làm họ kinh ngạc.Cao Lô thấy mấy người ngạc nhiên, cười khẩy nói: - Các người còn chưa biết đi? Mới rồi con Kim Mâu Hùng mà ta săn xuất hiện hồn tinh Kim Văn bị Cảnh Ngôn lấy mất. Các ngươi nói xem có phải hắn không nên lấy xác mấy con Kim Mâu Hùng không?Cảnh Ngôn cau mày liếc Cao Lô.Lâm Như tức giận quát to: - Cao Lô, ngươi câm miệng cho ta! Có phải là ngươi dẫn con Kim Mâu Hùng hướng chỗ Cảnh Ngôn? Sau đó Kim Mâu Hùng bị Cảnh Ngôn giết, ngươi còn có mặt mũi nói đó là ngươi săn giết Kim Mâu Hùng? Nếu không nhờ Cảnh Ngôn thì ngươi đã chết trong mồm con Kim Mâu Hùng!Lâm Như thấy toàn quá trình.Đám người Diệp Đông đều biết trong chém giết Cao Lô dụ một con Kim Mâu Hùng đi. Bọn họ không điếc, có nghe lúc trước Lâm Như quát lớn, biết chuyện gì xảy ra.Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Hồn tinh Kim Văn là của ta, không thương lượng, ta sẽ không lấy ra phân cho các ngươi. Còn xác bốn con Kim Mâu Hùng nếu tính theo cách phân chia công bằng thì có ít nhất một nửa là của ta.Cảnh Ngôn nhìn mấy người.Cả nhóm im lặng, bọn họ biết Cảnh Ngôn nói thật. Cảnh Ngôn ra sức nhiều nhất trong việc giết mấy con Kim Mâu Hùng, thực lực của người ta nằm ở đó, dù cứng rắn đòi thu Kim Mâu Hùng vào túi thì bọn họ nói gì được?Cảnh Ngôn đến gần xác Kim Mâu Hùng:- Ta nhìn xem trước rồi tính.Đám người Lâm Như tò mò nhìn Cảnh Ngôn, bọn họ không biết hắn nói nhìn xem trước là gì.Cảnh Ngôn đặt tay lên thân hình khổng lồ của Kim Mâu Hùng, mắt khép hờ vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.Theo như tiền bối Thiên Thủy nói Cảnh Ngôn vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, nếu trong người Kim Mâu Hùng có tinh huyết thần thú thì hắn sẽ cảm ứng được. Cảnh Ngôn không rõ tình huống cụ thể, tóm lại tiền bối Thiên Thủy nói thì không sai được.Cảnh Ngôn lắc đầu rút tay về:- Không có cảm giác gì.Khi vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Cảnh Ngôn không có cảm giác đặc biệt gì. Hắn đi hướng xác Kim Mâu Hùng thứ hai, giống như con thứ nhất, không đem đến cảm giác đặc biệt cho Cảnh Ngôn. Con thứ ba cũng giống vậy.Cảnh Ngôn thầm cảm thán:- Tinh huyết thần thú đúng là rất hiếm thấy.Cũng đúng, nếu tinh huyết thần thú không hiếm thì lúc trước Bạch Tuyết đã không nói ra lời như vậy.Cảnh Ngôn đến gần xác Kim Mâu Hùng cuối cùng, hắn không ôm hy vọng gì nhưng việc này không làm hắn mất mác cái chi, điều tra thử không chết chóc ai.Tay phải Cảnh Ngôn dán trên xác con Kim Mâu Hùng thứ bốn, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công vận chuyển nhanh.Ong ong ong ong ong! Khí thế bàng bạc bị Cảnh Ngôn phát hiện ra.Cảnh Ngôn biến sắc mặt thầm nghĩ: - Đây là . . . Cảnh Ngôn cảm nhận trong người con Kim Mâu Hùng này có ý chí đáng sợ, hơi thở bàng bạc siêu khủng bố, trong sát phạt mang theo thô bạo.Nếu võ giả ý chí yếu chút đột nhiên đối mặt hơi thở đó sẽ sợ hãi ngã bệch xuống đất.Cảnh Ngôn trợn to mắt, tia sáng lấp lóe nơi đáy mắt:- Chắc không phải đâu? Trùng hợp như vậy bị ta đụng phải?Cảnh Ngôn không biết tinh huyết thần thú có đặc tính gì, hắn chưa gặp bao giờ, nhưng xác con Kim Mâu Hùng này khác với ba con trước. Xác ba con Kim Mâu Hùng trước Cảnh Ngôn vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công không thấy phản ứng gì, chỉ có con này là khác lạ. Mặc kệ trong xác con Kim Mâu Hùng này có tinh huyết thần thú không, có một điều chắc chắn xác của nó không giống bình thường, có điều gì đó khác lạ.Cảnh Ngôn thở hắt ra, chậm rãi rút tay về:- Phù.Cảnh Ngôn nhìn đám người Lâm Như, nói: - Vậy đi, xác bốn con Kim Mâu Hùng ta chỉ lấy một, là con này, ba con khác thuộc về đội các người.Cảnh Ngôn trực tiếp thu xác Kim Mâu Hùng trước mặt, hắn không cần dùng quỷ kế gì. Dù đám người Lâm Như biết xác Kim Mâu Hùng bị Cảnh Ngôn lấy đi có gì không bình thường thì hắn cũng chẳng e ngại.Trước thực lực tuyệt đối Cảnh Ngôn không cần lãng phí thời gian giở trò hoa hòe.Đám người Lâm Như liếc nhau, họ không hiểu động tác vừa rồi của Cảnh Ngôn có ẩn ý gì. Họ chưa từng thấy có người giết linh thú xong còn đặt tay lên xác linh thú.Tuy không hiểu nhưng đám người Lâm Như không hỏi, mặc kệ Cảnh Ngôn làm việc này có ý nghĩa gì thì đó là chuyện của hắn, chẳng liên quan tới họ. Bọn họ có tò mò hỏi chỉ e Cảnh Ngôn không nói cho biết.Cao Lô nghe Cảnh Ngôn nói ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Nếu Cảnh Ngôn cứng rắn lấy hết xác Kim Mâu Hùng thì Cao Lô cũng không biết làm sao, gã tuyệt đối không có can đảm cướp xác Kim Mâu Hùng từ tay hắn. Nghe Cảnh Ngôn chịu để lại xác ba con Kim Mâu Hùng cho nhóm đã là rất thương tình.Lâm Như trầm ngâm nói: - Cảnh Ngôn, ngươi lấy hết xác bốn con Kim Mâu Hùng đi.Nói Lâm Như không muốn xác Kim Mâu Hùng là giả, nhưng chuyện gì cũng có mức độ. Nếu không nhờ Cảnh Ngôn thì vừa rồi họ đã phải trả giá đắt.Cảnh Ngôn xua tay:- Không cần, xác ba con Kim Mâu Hùng này không có ý nghĩa gì với ta, cho các người.Đám người Lâm Như ngừng thở.Xác ba con Kim Mâu Hùng không đáng gì, vậy còn xác con Kim Mâu Hùng mà Cảnh Ngôn lấy đi? Không lẽ nó có gì đặc biệt? Nhưng đặc biệt ở chỗ nào?Có lẽ đám người Lâm Như biết trong thân thể Kim Văn Linh Thú có xác suất nhất định tồn tại tinh huyết thần thú, nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ có người chỉ cần đặt tay lên người linh thú một giây là xác định có tinh huyết thần thú không. Tinh huyết thần thú hư vô mờ mịt, bọn họ săn giết linh thú nhiều vô số kể, đừng nói tinh huyết thần thú, họ chưa bao giờ thấy hồn tinh.Cảnh Ngôn xua tay cười nói: - Mau lấy đi, các người chưa làm xong nhiệm vụ, tranh thủ thời gian đi.Cao Lô sốt ruột thúc giục:- Sư tỷ, Cảnh Ngôn đã nói vậy rồi thì sư tỷ đừng dài dòng nữa!Lâm Như gật đầu nói: - Được rồi! Lâm Như là người mạnh nhất trong đội, đội ngũ săn giết tài nguyên như linh thú trước khi về học viện đều do nàng bảo quản. Hết chương 338.



Bạn cần đăng nhập để bình luận