Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 450. Tiếc Đứt Ruột



Chương 450. Tiếc Đứt Ruột



Nghe bát trưởng lão nói, đám người Lưu tộc trưởng lại ngây ngẩn.Đan sư Cao Lan không phải bị Cảnh Ngôn giết thế thì là ai? trong Hạo Phong thành có ai có năng lực và lá gan đó?Nói thật dù là gia tộc như Lưu gia, Hồ gia cũng không dám công khai giết đan sư Cao Lan tam giai, làm vậy ảnh hưởng quá ác liệt.Bát trưởng lão hết hồn nói: - Là thành chủ tự mình giết đan sư Cao Lan, ý của thành chủ là đan sư Cao Lan bôi đen Hạo Phong thành.Đám người Lưu tộc trưởng khí thế trầm xuống, kinh kêu: - Cái gì?!Đan sư Cao Lan bị thành chủ giết?Nguyên căn phòng yên tĩnh, không có tiếng hít thở. Bọn họ còn tưởng Cao Lan bị Cảnh Ngôn giết, ai ngờ là thành chủ Viên Kế Hổ giết lão.Một trưởng lão hít sâu, nói: - Không thể nào! Sao thành chủ giết đan sư Cao Lan được?Bát trưởng lão không cách nào hiểu được, nói: - Chắc không sai, ta đã tiếp xúc với đệ tử Cao Lan, khi đó hắn có mặt ở hiện trường. Nghe hắn nói thành chủ đại nhân lúc ấy tỏ ra hết sức tôn kính Cảnh Ngôn.Ánh mắt Lưu tộc trưởng liên tục biến đổi, tin tức này cùng với tin hộ vệ truyền về so sánh liên kết lại, đáp án rõ ràng. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tóm lại thái độ của thành chủ đại nhân đối với Cảnh Ngôn hoàn toàn thay đổi.- Đi, đi Trương gia! Hài tử Trương Mẫn chết thảm, Lưu gia chúng ta sao có thể không đi thăm?Khi Lưu tộc trưởng nói mấy câu này mặt không đỏ chút nào.Lưu tộc trưởng và đám trưởng lão rời khỏi trạch viện Lưu gia, chạy nhanh đi trạch viện Trương gia.Nói thật lúc này đám người Lưu tộc trưởng vô cùng hối hận, nếu sớm biết thì họ ít nhất phái một trưởng lão tham gia lễ tang Trương Mẫn. Chỉ vì kiêng kị cái nhìn của thành chủ làm họ vuột mất một cơ hội rất tốt.Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra trong Hồ gia.Hồ tộc trưởng hết sức hối hận.Thành chủ Viên Kế Hổ và Cảnh Ngôn hóa thù thành bạn, vậy là Trương gia chẳng những được cường giả như Cảnh Ngôn chống lưng, một mặt nào đó cũng được thành chủ nâng đỡ. Sau này đối với Trương gia không thể tùy ý như trước kia nữa.Chỉ tính một mình Cảnh Ngôn, sau này trong Hạo Phong thành ai dám xuống tay với Trương gia? Tống gia là vết xe đổ.Khi đám người Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng đến Trương gia thì bữa tiệc đã sớm bắt đầu, họ tới khá muộn.Nhưng họ đến vẫn làm không khí trong bữa tiệc đẩy lên cao triều. Ba gia tộc lớn Hạo Phong thành đều có người tham gia lễ tang của Trương Mẫn, đây là việc vô cùng vinh diệu cho Trương gia.Nhiều người ánh mắt mỉa mai nhìn người Lưu gia, Hồ gia.Tại sao?Rất đơn giản, ai đều nhìn ra ban đầu người Lưu gia, Hồ gia không định tham gia lễ tang Trương Mẫn, nếu không họ đã chẳng đợi khi bữa tiệc bắt đầu mới vội đến. Hai gia tộc này đổi ý vì được tin thành chủ tham dự lễ tang.Lưu gia, Hồ gia đã tính sai. Giờ dù họ đến thì Trương gia, Cảnh Ngôn tuyệt đối sẽ không quá cảm kích. Nếu họ đến sớm chắc chắn người Trương gia sẽ cảm động.Đáng tiếc bỏ lỡ cơ hội, người thông minh bị thông minh lầm.Đám người Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng đúng là vô cùng hối hận, nhưng có hối hận cũng muộn, giờ chỉ đành cố gắng bù đắp quan hệ với Trương gia. Nhưng mặc kệ họ cố gắng thế nào, muốn người Trương gia gỡ bỏ khúc mắc là vô cùng khó khăn.Người hai gia tộc đến, trò chuyện với đám người Trương gia Trương Nhất Binh một lúc rồi ngồi vào ghế. Họ có chào hỏi thành chủ và Cảnh Ngôn, thầm đoán tại sao thành chủ xóa bỏ hiềm khích với Cảnh Ngôn. Trong một chốc họ không nghĩ ra.Khi đêm đến lễ tang của Trương Mẫn mới kết thúc, hôm nay tâm tình của Cảnh Ngôn hơi chùng xuống. Nếu có cách nào cho Trương Mẫn sống lại Cảnh Ngôn nhất định sẽ gắng hết sức làm, nhưng người chết không thể sống lại, đạo lý này con nít ba tuổi đều hiểu. Dù là võ giả mạnh nhất đại lục, dù có là cường giả Đạo Tôn trong truyền thuyết cũng không thể cho người chết sống lại.*** Ngoài Lam Khúc quận thành, một chỗ hết sức ẩn khuất.Trong bóng đêm, tộc trưởng Văn gia Văn Lam một trong thế gia mạnh nhất Lam Khúc quận thành đang đứng lặng tại đây.Không biết qua bao lâu.Một bóng người như ma nhanh chóng đến gần, bóng người như hòa vào hắc ám, lặng lẽ không tiếng động, hơi thở ẩn giấu hầu như không thể phát hiện, tốc độ siêu nhanh.Bóng người đến gần Văn Lam mới giảm tốc độ, dần hiện ra từ bóng tối.Bóng đen chắp tay chào Văn Lam, giọng quỷ dị như không phải nói bằng miệng mà từ bụng:- Văn tộc trưởng!Văn Lam thấy người đến con ngươi co rút, vội chắp tay trả lễ:- Ân Tiên Sinh!Bóng đen dường như đưa mắt nhìn quanh, giọng nói chất chứa nghi hoặc hỏi: - Tại sao Văn tộc trưởng hẹn chỗ gặp mặt là ở đây?Văn Lam càng nói biểu tình càng trầm trọng:- Chuyện ta sắp nói với Ân Tiên Sinh quá quan trọng, cẩn thận thì tốt hơn.Người được Văn Lam gọi là Ân Tiên Sinh cao giọng một chút:- Xin Văn tộc trưởng cứ nói!Văn Lam hơi thấp giọng:- Là về Cảnh Ngôn.Dù ở chốn hoang vắng bốn bề yên lặng Văn Lam vẫn chú ý cẩn thận.Khi Văn Lam nói đến Cảnh Ngôn mắt lóe tia sát ý âm trầm:- Ân Tiên Sinh, Cảnh Ngôn phải chết! Để hắn sống sẽ thành tai họa lớn, tốc độ tiến bộ của tiểu tử này làm người ta không tin được. Hắn mới hai mươi tuổi đã bước vào Đạo Linh cảnh, nếu mặc kệ hắn e rằng không đến mười năm sẽ sinh ra uy hiếp trí mạng với chúng ta.Văn Lam có nghe tin Cảnh Ngôn giết Đặng Thanh trong Đạo Nhất học viện, nên biết hắn đã là võ giả Đạo Linh cảnh, lúc mới nghe tin Văn Lam giật nảy mình.Mới trong đại loạn Đông Lâm thành, Triệu gia và Cảnh gia chiến tranh, Cảnh Ngôn giết nhiều võ giả tu vi Đạo Linh cảnh sơ kỳ, nhưng Văn Lam biết khi đó hắn chưa thăng cấp Đạo Linh cảnh, còn là Tiên Thiên đỉnh. Mới qua thời gian ngắn ngủi Cảnh Ngôn đã bước vào Đạo Linh cảnh, còn giết được võ giả Đạo Linh cảnh hậu kỳ. Nếu để Cảnh Ngôn tiếp tục trưởng thành, chờ khi hắn bước vào Đạo Linh cảnh hậu kỳ, thậm chí là đỉnh thì dù là Văn gia cũng khó đối phó hắn.Văn Lam biết rõ chờ Cảnh Ngôn lớn lên có đủ thực lực hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Văn gia. Văn Lam tin Cảnh Ngôn chắc chắn biết cái chết của gia gia hắn liên quan đến Văn gia. Hết chương 450.



Bạn cần đăng nhập để bình luận