Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 418. Mọi Người Tò Mò



Chương 418. Mọi Người Tò Mò



Lý Dũng đoán được chín mươi chín phần trăm Cao Phượng sẽ tay trắng trở về, nhưng trong lòng gã vẫn ôm chút may mắn. Nghe Cao Phượng nói câu này Lý Dũng khó che giấu vẻ thất vọng.Lý Dũng khẽ thở dài, lắc đầu nhìn Cảnh Ngôn, cố nặn nụ cười hỏi: - Vị huynh đệ Cảnh Ngôn này là bằng hữu của nàng?Cao Phượng không biết nàng có tính là bằng hữu của Cảnh Ngôn không, ậm ừ:- Ừm.Cao Phượng lại nói: - Cảnh Ngôn có đủ linh thạch có thể cho đội mạo hiểm chúng ta mượn trước.Ánh mắt Lý Dũng thay đổi:- Hả? Cái gì!?Lý Dũng vốn tưởng Cảnh Ngôn là võ giả mà Cao Phượng mới quen, hoặc hắn muốn tham gia đội mạo hiểm Liệt Diễm, không ngờ nàng nói như vậy.Lý Dũng bản năng nuốt nước miếng, hỏi: - Cảnh Ngôn huynh đệ biết Tống gia muốn bồi thường năm mươi vạn linh thạch không? Là năm mươi vạn linh thạch!Lý Dũng không nhìn ra Cảnh Ngôn là loại người có thể lấy ra năm mươi vạn linh thạch.Năm mươi vạn linh thạch chứ không phải năm trăm khối linh thạch!Cảnh Ngôn gật đầu nghiêm túc nói: - Ta có năm mươi vạn linh thạch.Lý Dũng vỗ ngực nói: - Cảnh Ngôn huynh đệ thật sự đồng ý cho chúng ta mượn linh thạch? Ngươi yên tâm, đội mạo hiểm Liệt Diễm sẽ cố gắng sớm trả lại linh thạch cho ngươi. Ta không dám bảo đảm là lúc nào nhưng ta lấy danh dự đoàn trưởng đội mạo hiểm hứa sẽ cố gắng hết sức!Cảnh Ngôn cười cười nghe Lý Dũng nói.Cảnh Ngôn mới gặp Lý Dũng không lâu nhưng cảm thấy con người của gã không tệ, ít nhất hắn không thấy gã có vẻ gì trách móc Cao Phượng. Là Cao Phượng gây ra rắc rối, dù Lý Dũng đổ hết trách nhiệm lên người nàng thì Cảnh Ngôn cũng không thấy lạ.Cảnh Ngôn nói: - Lý Dũng đoàn trưởng, linh thạch là việc nhỏ, nhưng Tống gia nêu điều kiện không chỉ có năm mươi vạn linh thạch. Nên ta muốn nói chuyện một bữa với người Tống gia.Lý Dũng, Cao Phượng biến sắc mặt.Như Cảnh Ngôn nói, Tống Minh Tống gia đòi Cao Phượng cùng gã ba tháng, không cần nói rõ ra mọi người cũng biết ý của tên khốn này.Lý Dũng tạm dừng giây lát, trầm giọng quát:- Cảnh Ngôn huynh đệ, chỉ sợ Tống Minh không dễ nói chuyện. Ta nghĩ kỹ rồi, nếu không được thì chúng ta liều mạng! Cùng lắm chết, thành viên đội mạo hiểm Liệt Diễm ta không có ai là đồ hèn!Trong khi ba người nói chuyện có mấy võ giả đi vào, có nam có nữ.Những người này chào Lý Dũng, Cao Phượng, nghe giới thiệu Cảnh Ngôn biết họ là thành viên đội mạo hiểm Liệt Diễm, đội trưởng hoặc phó đội trưởng phân đội mạo hiểm. Họ nghe có khách đến nên tới xem.Những người này không có vẻ gì là trách Cao Phượng, tỏ vẻ cùng chung mối thù.Đội mạo hiểm Liệt Diễm đúng là đoàn kết.Khi đám người biết Cảnh Ngôn đồng ý cho mượn năm mươi vạn linh thạch thì kích động cảm ơn.Trò chuyện một lúc Lý Dũng lại hỏi: - Cảnh Ngôn huynh đệ chắc không phải người Hạo Phong thành?Cảnh Ngôn có thể tùy tiện lấy ra năm mươi vạn linh thạch hiển nhiên không phải người thường. Mấy gia tộc lớn nhất Hạo Phong thành không ai họ Cảnh, hơn nữa họ chưa bao giờ gặp qua hắn.Cảnh Ngôn nói: - Ta đúng là không phải người Hạo Phong thành, ta đến từ Đông Lâm thành.Con ngươi Lý Dũng co rút:- Đông Lâm thành? Ta từng đi qua đó, chỗ ấy có Hắc Thạch sơn mạch.Những mạo hiểm giả bình thường đi các chỗ hiểm mạo hiểm, hoàn thành các loại nhiệm vụ, hoặc săn giết linh thú, nên họ biết thành phố nhỏ Đông Lâm thành cũng không lạ gì.Mọi người trò chuyện một lúc, Lý Dũng sai người chuẩn bị phòng ở tạm cho Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn muốn nói chuyện với Tống gia nhưng không phải muốn là được, còn cần phái người đi liên lạc với Tống gia, được Tống gia cho phép mới có thể đàm phán. Nên Cảnh Ngôn tạm ở lại nơi đóng quân của đội mạo hiểm Liệt Diễm.Tạm biệt nhóm Lý Dũng, Cao Phượng, Cảnh Ngôn tạm nghỉ trong căn phòng đội mạo hiểm Liệt Diễm chuẩn bị cho mình.Cảnh Ngôn rời đi, nhóm Lý Dũng, Cao Phượng tụ lại với nhau. Mới rồi có mặt hắn, họ không tiện hỏi thăm về hắn.Lý Dũng là người hỏi đầu tiên:- Cao Phượng, nàng quen Cảnh Ngôn huynh đệ này ở đâu? Tại sao hắn đồng ý cho chúng ta mượn năm mươi vạn linh thạch?Những người khác cũng lộ vẻ thắc mắc.Nhìn từ mặt ngoài Cảnh Ngôn rất trẻ, khoảng hai mươi tuổi, nhưng họ không chắc tuổi thật của hắn. Trên thế giới này rất khó đoán chính xác tuổi của võ giả, còn một số đan dược có công hiệu trú nhan hoặc một ít linh thảo đều khiến người giữ vẻ trẻ trung.Thấy mọi người nhìn mình, Cao Phượng nhíu mày nói: - Nói đến thì phải ngược dòng từ hai năm trước, khi đó ta và ca ca mang theo đội mạo hiểm đi Nguyệt Hoa Sâm Lâm, tình cờ gặp Cảnh Ngôn ở Hắc Phong trấn. Hắn muốn vào Tội Ác Hiệp Cốc tìm một loại linh thảo, không biết đường nên thuê chúng ta dẫn đường. Sau khi tới Tội Ác Hiệp Cốc thì chúng ta chia tay, từ đó không gặp lại nữa.Cao Phượng kể ngắn gọn quá trình kết bạn với Cảnh Ngôn.Những người khác nghe xong sửng sốt.Đơn giản vậy thôi?Gặp mặt một lần, không có quan hệ đặc biệt gì mà đồng ý cho mượn năm mươi vạn linh thạch?Cảnh Ngôn là loại người gì? Không lẽ năm mươi vạn linh thạch chỉ là con số cỏn con đối với hắn?Đám người Lý Dũng khó tin nói: - Chỉ có thế?Cao Phượng nhấn mạnh:- Sự thật là vậy.Một nữ võ giả nghiêm trang nhìn kỹ Cao Phượng, trêu chọc:- Cao Phượng, có khi nào Cảnh Ngôn huynh đệ vừa mắt ngươi không? Rất có thể, Cao Phượng là mỹ nhân số một số hai của Hạo Phong thành chúng ta, có lẽ Cảnh Ngôn có hảo cảm với ngươi.Những người khác gật gù.Cao Phượng đỏ mặt, nàng cũng hy vọng Cảnh Ngôn thích mình, nhưng nàng cảm thấy khả năng rất nhỏ. Cảnh Ngôn không biểu lộ có tình cảm đặc biệt gì với nàng, còn về tại sao hắn đồng ý trả năm mươi vạn linh thạch giúp nàng thì Cao Phượng không biết.Ồn ào một lúc sau Lý Dũng hỏi: - Vị Cảnh Ngôn huynh đệ này bao nhiêu tuổi? Tu vi thế nào?Mấy người khác biểu tình tình huống nghiêm túc.Cao Phượng trầm ngâm nói: - Ta không rõ ràng, tuổi thì trạc hai mươi, tu vi chắc là cảnh giới Tiên Thiên rồi. Hai năm trước Cảnh Ngôn còn là Võ Đạo cửu trọng thiên, nhưng hắn rất mạnh, mạnh hơn võ giả cùng cảnh giới nhiều.Đám Lý Dũng ngây người, các cặp mắt chất chứa khó tin. Hết chương 418.



Bạn cần đăng nhập để bình luận