Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 349. Kiếp Nạn Của Cảnh Gia



Chương 349. Kiếp Nạn Của Cảnh Gia



Đằng trước cửa trạch viện Cảnh gia có hai mươi hộ vệ.Bình thường chỉ xếp bốn hộ vệ canh cửa, giờ có hai mươi người canh giữ trước trạch viện đủ thấy không khí căng thẳng cỡ nào.Cảnh Ngôn đội mũ đen mới đến gần cửa chính trạch viện hộ vệ Cảnh gia liền xuất hiện, cảnh giác nhìn hắn.Một hộ vệ Võ Đạo cửu trọng thiên nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm, quát:- Người đến ngừng bước!Cảnh Ngôn lên tiếng: - Ta muốn gặp tộc trưởng Cảnh gia.Mấy hộ vệ thực lực mạnh nhất liếc nhau:- A? Bọn họ siết chặt vũ khí không thả lỏng chút nào, tùy thời chuẩn bị chém giết.Hộ vệ kia gằn giọng hỏi: - Ngươi là ai?Bây giờ thế cục cực kỳ căng thẳng, nên đám hộ vệ này hết sức chú ý cẩn thận.Cảnh Ngôn hơi trầm ngâm nói: - Ngươi chỉ cần đi thông bẩm một tiếng là được, nói là Cảnh gia đang gặp nguy cơ trùng trùng trong Đông Lâm thành, có người đến trợ trận.Nơi này nhiều người mắt tạp, Cảnh Ngôn không muốn lộ thân phận quá sớm, tốt nhất không bày ra thân phận cho đám hộ vệ này biết.Hộ vệ mắt lóe tia sáng nói: - Ngươi muốn giúp Cảnh gia chúng ta? Xin chờ chút, ta đi thông bẩm tộc trưởng đại nhân ngay!Hộ vệ xoay người bước nhanh vào trạch viện, không dám chậm trễ.Đợi chưa đầy thời gian một tách trà hộ vệ kia quay lại nói với Cảnh Ngôn:- Xin đi theo ta, tộc trưởng muốn gặp.Cảnh Ngôn theo hộ vệ vào trạch viện Cảnh gia, đi hướng nghị sự đường.Tộc trưởng Cảnh Thành Dã và đám trưởng lão đều ra đứng trước nghị sự đường. Bọn họ rất tò mò vào lúc này là ai chịu giúp đỡ Cảnh gia.Thế cục Đông Lâm thành hiện giờ người sáng suốt dễ dàng nhìn ra Cảnh gia không được, cách diệt vong không xa. Trong Đông Lâm thành các tiếng nói đều rủa Cảnh gia xuống dốc.Trong tình huống này có ai đồng ý trợ giúp Cảnh gia?Đám người Cảnh Thành Dã thấy hộ vệ dẫn một nam nhân đầu đội mũ đi tới, tập thể nhìn đăm đăm.Khuôn mặt Cảnh Thành Dã lo âu nhìn Cảnh Ngôn, hỏi: - Tiên sinh nói muốn giúp Cảnh gia chúng ta, xin hỏi tiên sinh là ai?Cảnh Ngôn nói thẳng:- Chúng ta vào trong nói, bên ngoài người đông mắt tạp, không tiện.Nghe giọng Cảnh Ngôn làm đám người Cảnh Thành Dã biến sắc mặt, giọng nói rất quen tai. Hơn một năm bọn họ chưa gặp Cảnh Ngôn, nhưng hắn dù gì sống trong trạch viện Cảnh gia mười mấy năm, bọn họ nghe quen giọng hắn. Dù Cảnh Ngôn cố ý méo giọng thì họ vẫn thấy quen tai.Cảnh Thành Dã khách sáo mời Cảnh Ngôn vào nghị sự đường:- Mời tiên sinh vào nghị sự đường.Sau khi vào nghị sự đường Cảnh Ngôn liền tháo mũ xuống. Nơi này chỉ có tộc trưởng, trưởng lão Cảnh gia và một số chủ quản quan trọng, giữ bí mật cao.Đám người Cảnh Thành Dã kinh kêu: - Cảnh Ngôn?Mới rồi họ cảm thấy giọng Cảnh Ngôn hơi quen, nhưng vì hắn cố ý méo giọng nên họ không ngờ đó là hắn.Cảnh Ngôn chắp tay với đám người xung quanh:- Tộc trưởng, các vị trưởng lão.Cảnh Thành Dã vung tay lên, kiên quyết nói: - Cảnh Ngôn, ngươi trở về làm cái gì? Nhanh đi, mau rời khỏi Đông Lâm thành!Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh biểu tình nghiêm túc nói: - Tộc trưởng nói đúng đấy Cảnh Ngôn, ngươi không nên trở về. Hiện tại mau về Lam Khúc quận thành đi!Bát trưởng lão Cảnh Thanh Trúc nghi hoặc hỏi: - Cảnh Ngôn, có phải ngươi được tin gì mới từ Lam Khúc quận thành trở về? Sao ngươi biết chuyện này?Cảnh Thanh Trúc luôn ở Lam Khúc quận thành, gần đây mới quay về Đông Lâm thành. Vì Cảnh gia đối mặt kiếp nạn chưa từng có, Cảnh Thanh Trúc làm trưởng lão của Cảnh gia đương nhiên phải trở về trợ giúp gia tộc.Mấy trưởng lão Cảnh gia thi nhau nói: - E rằng Cảnh gia chúng ta lần này khó bình an vượt qua ải khó, nhưng Cảnh gia còn có hy vọng. Cảnh Ngôn, ngươi là hy vọng của Cảnh gia chúng ta, còn có Cảnh Tử Kỳ, nàng cũng rất giỏi, các ngươi ở Lam Khúc quận thành an toàn hơn, ngươi không nên về Đông Lâm thành vào lúc này.Bọn họ không hy vọng Cảnh Ngôn về Đông Lâm thành, vì thành phố này đang rất nguy hiểm. Bên Triệu gia tùy thời phát động công kích toàn diện tiêu diệt Cảnh gia, khi đó tất cả người Cảnh gia sẽ vô cùng nguy hiểm, phỏng chừng chỉ có mười phần trăm sống tiếp được.Mọi người đều biết thiên phú của Cảnh Ngôn rất cao, hắn sống thì tương lai có hy vọng báo thù. Chờ thực lực của Cảnh Ngôn đủ mạnh hoàn toàn có thể tiêu diệt Triệu gia, gầy dựng lại Cảnh gia.Cảnh Ngôn nghe đám người lao nhao xua hắn ra khỏi Đông Lâm thành ngay, trong lòng vừa cảm động vừa bất đắc dĩ. Những trưởng bối này đa số quan tâm Cảnh gia, cũng rất lo lắng Cảnh Ngôn, họ hy vọng hắn sống sót. Triệu gia dù mạnh mẽ nhưng khó vươn tay đến Đạo Nhất học viện đối phó hắn.- Xin tộc trưởng, các vị trưởng lão nghe ta nói.Cảnh Thành Dã nặng nề nói: - Ngươi muốn nói gì hả Cảnh Ngôn? Ngươi không biết Đông Lâm thành hung hiểm đến mức nào, thành chủ đại nhân mất tích, bặt tin hơn một tháng rồi. Không có thành chủ uy hiếp, Triệu gia và Thái gia rục rịch, đã công kích đủ thứ vào Cảnh gia ta. Trong một tháng này số thành viên Cảnh gia tử thương nhiều đến mấy trăm.Cảnh Ngôn tự tin nói: - Tộc trưởng, ta đã trở về thì sẽ không rời đi ngay. Hơn nữa có ta ở, Triệu gia không dễ đối phó Cảnh gia.Cảnh Ngôn không chắc sức chiến đấu đỉnh cao của Triệu gia nhiều cỡ nào, hắn không dám vỗ ngực bảo đảm. Nhưng Cảnh Ngôn nắm rõ thực lực của mình, nếu Triệu gia chỉ có một, hai võ giả Đạo Linh cảnh thì Cảnh Ngôn, Cảnh gia có năng lực đối kháng.Mặt Cảnh Thành Dã tràn đầy bất đắc dĩ nói: - Cảnh Ngôn, ta nói thẳng với ngươi đi, e rằng lần này Cảnh gia chúng ta sẽ bị hủy diệt. Ngươi ở lại hay không chẳng thể thay đổi được gì. Ngươi sống thì chúng ta còn hy vọng, nếu ngươi cũng chết nghĩa là hy vọng cuối cùng tan biến. Ta biết ngươi rất mạnh, Thanh Trúc trưởng lão có nói ngươi tham gia Đạo Nhất học viện, tương lai không thể đo lường. Nhưng bây giờ ngươi còn quá trẻ, thời gian tu luyện ngắn ngủi, ngươi mạnh đến đâu chẳng lẽ địch lại cường giả Đạo Linh cảnh?Cảnh Thiên Anh tức giận nói: - Đúng vậy! Hơn nữa Triệu gia bây giờ không chỉ có một cường giả Đạo Linh cảnh, Tam Anh Mẫu Mẫu cũng hợp tác với Triệu gia. Còn có Cảnh Xuân Vũ đáng chết, phản đồ này! Ta rất hận không thể tự tay giết chết y!Các trưởng lão khác cũng lộ đôi mắt giận dữ.Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Cảnh Xuân Vũ đã chết. Hết chương 349.



Bạn cần đăng nhập để bình luận