Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 457. Thực Lực Của Ân Tiên Sinh



Chương 457. Thực Lực Của Ân Tiên Sinh



Khuôn mặt trắng âm trầm của Ân Tiên Sinh nở nụ cười quỷ dị, mắt bắn ra sát ý:- Nếu các ngươi muốn chết thì ta chiều, giết hết các ngươi rồi ta lục tìm nguyên trạch viện Trương gia, không tin không tìm thấy Cảnh Ngôn!Đám người Trương Nhất Binh đang xông lên bị sát ý uy hiếp không kiềm chế được lùi một bước.Nói lúc này đám người Trương Nhất Binh không sợ là giả, họ không chắc người lai lịch không rõ này là ai nhưng họ biết một điều này, nếu người này muốn tiêu diệt nguyên Trương gia tuyệt đối không khó khăn gì. Trong gia tộc dù là mấy người mạnh nhất cũng không đỡ nổi một chiêu của cái tên quỷ khí âm trầm này.Ân Tiên Sinh không muốn tiếp tục lãng phí thời gian:- Như vậy . . . Chịu chết đi!Trương gia không chịu khai ra Cảnh Ngôn ở đâu, vậy Ân Tiên Sinh sẽ giết hết mọi người rồi từ từ tìm. Miễn Cảnh Ngôn còn trong trạch viện Trương gia thì tìm ra hắn chỉ là vấn đề về thời gian.Dù sao đã gây lớn chuyện rồi.Đám người Trương gia Trương Nhất Binh lấy vũ khí ra chuẩn bị liều mạng chiến đấu:- Giết!- Giết! Giết!Dù sợ hãi nhưng như Trương Nhất Binh nói, người Trương gia không hèn, dù không đánh lại cũng phải giết một trận, không thể bó tay chịu trói.Ngay lúc này một bóng người nhanh chóng đến gần trên đầu đám người:- Ám Dạ?Người đến tất nhiên là Cảnh Ngôn mới xuất quan.Cảnh Ngôn nhìn Ân Tiên Sinh, mặc dù y không đeo mặt nạ như sát thủ Ám Dạ khác nhưng xem cách ăn mặc rất giống mấy sát thủ Ám Dạ đã mặc mà hắn gặp qua. Cảnh Ngôn hầu như chắc chắn xác định thân phận của người này là vì đoản kiếm đen trong tay y. Loại đoản kiếm này xem như dấu hiệu của sát thủ Ám Dạ, Cảnh Ngôn có đoản kiếm đen lấy từ sát thủ Ám Dạ.Vèo!Các cặp mắt bên dưới nhìn Cảnh Ngôn ở trên trời.Cảnh Ngôn xuất hiện hấp dẫn Ân Tiên Sinh nhìn hướng hắn, đám người Trương Nhất Binh cũng nhìn hắn.Ân Tiên Sinh nhìn chằm chằm Cảnh Ngôn bay nhanh đến:- Ngươi chắc là Cảnh Ngôn?Ân Tiên Sinh không gặp Cảnh Ngôn bao giờ, nhưng Trương gia chỉ là gia tộc hạng hai trong Hạo Phong thành, gia tộc không có võ giả Đạo Linh cảnh. Cảnh Ngôn ngự không bay đến, đoán sơ là Ân Tiên Sinh xác định người đến đúng là Cảnh Ngôn mà y muốn tìm.Trương Nhất Binh hét lớn với Cảnh Ngôn ở trên trời:- Cảnh Ngôn tiên sinh mau chạy đi, người này có ý xấu với tiên sinh!Không cần Trương Nhất Binh nhắc nhở Cảnh Ngôn cũng biết người Ám Dạ đến chắc chắn vì hại mình.Cảnh Ngôn gật đầu ra hiệu Trương Nhất Binh đừng quá lo, hắn nhìn Ân Tiên Sinh nói: - Văn gia muốn giết ta thật là bỏ vốn gốc, thuê sát thủ Ám Dạ Đạo Sư cảnh đến giết ta.Cho đến bây giờ Cảnh Ngôn không biết thân phận của Ân Tiên Sinh, nhưng nhìn khí thế của đối phương đoán đó là võ giả Đạo Sư cảnh. Có thể thuê sát thủ Ám Dạ Đạo Sư cảnh làm nhiệm vụ ám sát sẽ phải trả giá vô cùng cao.Ân Tiên Sinh không trả lời Cảnh Ngôn, y nói: - Cảnh Ngôn, ngươi còn trẻ, chỉ dùng hai mươi năm có thể đến hôm nay thăng cấp Đạo Linh đúng là làm người ta kinh thán. Giết võ giả thiên tài như ngươi làm người ta không nỡ, nhưng ngươi phải chết. Vậy đi, ngươi hãy tự sát, ta cho ngươi giữ toàn thây.Cảnh Ngôn cười cười:- Tự sát?Ân Tiên Sinh gật đầu nói: - Đúng vậy, nếu ngươi tự sát ta sẽ cho ngươi toàn thây. Nếu ngươi chống cự thì kết quả rất khó nói, có lẽ ngươi sẽ bị bầm thây vạn mảnh.- Ha ha ha! Ta thì rất muốn xem võ giả Đạo Sư cảnh mạnh cỡ nào!Vèo!Xoẹt!Cảnh Ngôn mạnh rút Thiên Hỏa kiếm ra chém xuống Ân Tiên Sinh. Kiếm quang đỏ rực rỡ chói lòa trong bóng đêm, ẩn chứa uy năng khiến đám người Trương Nhất Binh kinh sợ liên tục thụt lùi.Ân Tiên Sinh đối mặt công kích của Cảnh Ngôn không hề tỏ vẻ hốt hoảng, y vung đoản kiếm đen, mảnh ánh sáng đen hiện ra trước mặt:- Thật sự dám đánh với ta!Kiếm quang đỏ bỗng chốc vụt qua khoảng cách không gian đến gần ánh sáng đen.Ong ong ong ong ong! Ánh sáng đen bị kiếm quang đỏ đánh trúng nhẹ rung phát ra một chuỗi tiếng vù vù. Nhứng màn sáng đen không có chút vết nứt. Kiếm quang đỏ công kích hai giây rồi dần mất uy năng cuối cùng tan biến trong không gian.Thấy cảnh này Cảnh Ngôn rất giật mình, hắn bây giờ không phải cảnh giới Đạo Linh cảnh sơ kỳ mà là thăng cấp tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ. Mức độ nguyên khí hùng hậu mạnh hơn khi Cảnh Ngôn mới đến Hạo Phong thành gấp vô số lần.Bây giờ một kích của Cảnh Ngôn bị đối phương dễ dàng ngăn lại, tuy hắn không thi triển võ học, không sử dụng bí pháp gì nhưng có thể nhẹ nhàng đỡ một kích thì đối phương không phải cường giả Đạo Sư cảnh sơ kỳ bình thường.Lòng Cảnh Ngôn chấn động, mặt ngoài không lộ vẻ gì, đầu óc xoay chuyển nhanh. Sát thủ Ám Dạ trước mắt đáng sợ hơn Cảnh Ngôn tưởng tượng nhiều.Ân Tiên Sinh vung cánh tay, màn sáng đen biến mất, mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Thực lực quả nhiên không sai, nhưng dù thiên phú của ngươi cao đến đâu, thực lực mạnh cỡ nào thì hôm nay ngươi phải chết!Giọng Ân Tiên Sinh đậm đặc sát ý. Mới rồi Cảnh Ngôn công kích tuy bị Ân Tiên Sinh ngăn cản hoàn toàn nhưng y cảm nhận uy năng ẩn chứa trong công kích làm y hơi kinh thán. Thực lực của Cảnh Ngôn hình như mạnh hơn tộc trưởng Văn gia Văn Lam nói một mảng, nếu để hắn trưởng thành có lẽ không ra mười năm sẽ thành mối đe dọa của Ám Dạ. Bước đầu thăm dò thực lực của Cảnh Ngôn xong, Ân Tiên Sinh càng muốn tru sát hắn hơn.- Thiên Không Chi Dực!Vèo!Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng thúc giục thân pháp Thiên Không Chi Dực, thân hình vụt qua bóng đêm biến mất trong tầm mắt người Trương gia.Ân Tiên Sinh chửi rùa, nhanh nhẹn đuổi theo:- Chết tiệt, muốn chạy? Tốc độ thật nhanh!Ân Tiên Sinh có phỏng đoán Cảnh Ngôn sẽ chạy trốn, nhưng không ngờ tốc độ của hắn mau như vậy.Ân Tiên Sinh dốc hết sức vận chuyển nguyên khí thi triển một loại võ học thân pháp hùng hổ truy kích Cảnh Ngôn ở đằng trước:- Hừ! Tốc độ đúng là rất nhanh, nhưng ngươi không chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta! Hết chương 457.



Bạn cần đăng nhập để bình luận