Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 976. Một Bàn Tay



Chương 976. Một Bàn Tay



Lão Tam trong Manh Sơn Ngũ Hổ hào hứng nói: - Lão Ngũ nói có lý đấy đại ca, nếu không có kho báu thì tại sao nơi này có khe hở?Lão Tứ ngửa cổ nói: - Theo ta thấy bên trong chắc chắn có kho báu, không chừng là đại nhân vật Lạc Cửu Thần Cung biết Manh Sơn Ngũ Hổ uy danh lừng lẫy chúng ta đến nên cố ý giấu kho báu tại đây chờ chúng ta tìm đến.Mắt Lão Ngũ sáng long lanh nói: - Đại ca thấy không, tam ca, tứ ca đều nói vậy. Lão Ngũ này dám chắc đằng sau có kho báu siêu to! Đại ca, huynh đệ chúng ta sắp phát tài, tìm được kho báu rồi thì rời khỏi Lạc Cửu Thần Cung chó chết này đi.Lão Nhị gật đầu nói: - Lạc Cửu Thần Cung này không khác gì Thiên Tuyệt Thần Cung, Lăng Dương Thần Cung, Đông Nhật Thần Cung, huynh đệ chúng ta vì đi vào xem đã lãng phí năm vạn thần tinh nhất giai. Nếu không tìm được chút kho báu thì huynh đệ chúng ta lỗ to.Năm người này thần kinh có vấn đề, lúc trước từng tham gia thử thách tuyển chọn của ba thần cung khác.Lão Đại nhanh chóng quyết định:- Còn chờ cái gì? Tiến!Lão Đại xông lên trước, chen mạnh vào khe hở hẹp hòi, nhưng chen vào xong gã không đi tiếp mà đứng tại chỗ.Lão Nhị đẩy mông Lão Đại, chờ giây lát thấy mông bự của đại ca còn chình ình trước mặt.Lão Nhị hỏi: - Đại ca sao không đi tiếp? Hay đã thấy kho báu rồi?Lão Đại nổi giận đùng đùng quát mắng:- Câm mồm chó lại Lão Nhị, không thấy lão tử bị kẹt à? Mau đẩy lão tử!Hình như Lão Đại muốn quay đầu lại nhưng vặn vẹo vài cái không thể thành công.Lão Nhị đạp tới trước một bước gồng sức đẩy mông Lão Đại:- Đại ca đừng nóng, để ta giúp đại ca!Cứ thế Lão Đại bị đẩy mông tới trước.Lão Tam theo sau Lão Nhị, Lão Tứ theo sau Lão Tam, Lão Ngũ theo sau Lão Tứ.Năm người nối đuôi nhau đi vào.Khe hở chỉ khoảng trăm thước, rất nhanh năm người trắc trở đi qua.- Oa!- Linh khí đậm quá, đậm còn hơn ngọn núi huynh đệ chúng ta đã nhắm trúng!- Chậc chậc . . . Bộp!Lão Ngũ chưa kịp nói gì đã bị Lão Đại vỗ đầu, hét to: - Bớt nói nhảm đi, mau kiếm bảo bối!Lão Tam phát hiện Cảnh Ngôn và Mai Thanh:- Đại ca mau xem, chỗ đó có đôi cẩu nam nữ đang tắm!Cảnh Ngôn và Mai Thanh ngồi xếp bằng trong suối nước nóng.Lão Đại trợn to mắt ốc bươu:- Hay cho đôi cẩu nam nữ tìm nơi như vậy làm chuyện xấu xa.Năm người chạy nhanh lên vây xem.Lão Ngũ trợn to mắt nói: - Lão Đại, hình như họ không cởi áo.Năm người ồn ào như thế tất nhiên Cảnh Ngôn, Mai Thanh cũng thấy họ.Cảnh Ngôn cau mày đứng lên đánh giá năm đầu heo.Khuôn mặt Mai Thanh tức giận, nàng nghe hết lời năm người nói. Mai Thanh dù sao là nữ, nghe mấy lời đó đương nhiên tức giận.Vèo!Mai Thanh không nói nhiều trực tiếp công kích.Chỉ thấy trước mặt Mai Thanh lấp lánh ánh sáng, thần lực ngưng tụ hung dũng tràn ra ập hướng Manh Sơn Ngũ Hổ. Cảnh Ngôn thấy Mai Thanh dùng vũ khí là một loại ám khí, tốc độ công kích rất nhanh.Mai Thanh đột nhiên ra tay làm Manh Sơn Ngũ Hổ hết hồn, nhưng họ dù sao là võ giả Hư Thần nhất tinh, ngây người giây lát lập tức phản ứng lại vội đỡ.Sau một chuỗi tiếng trầm đục, công kích của Mai Thanh bị năm người nhẹ nhàng cản lại.Lão Ngũ cười to bảo: - Ha ha ha! Tiểu nha đầu có chút thực lực mà muốn đánh lén đại ca chúng ta? Không nghe ngóng danh tiếng của Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta thế nào!Mai Thanh không trả lời mà vụt xoay người kéo Cảnh Ngôn định đi.Cảnh Ngôn sửng sốt.Mai Thanh sốt ruột nói: - Cảnh Ngôn ca ca, chúng ta không đánh lại họ, đi mau!Cảnh Ngôn không biết nên nói cái gì:- Vậy là xong?Anh đầu Mai Thanh này tấn công đơn giản quá đi, đánh một đợt ám khí bị cản lại liền hết chuyện.Mai Thanh cho rằng Cảnh Ngôn không nỡ bỏ chỗ tu luyện này, giải thích một câu:- Cảnh Ngôn ca ca không nhìn ra họ đều là võ giả Hư Thần nhất tinh sao? Họ có năm người, chúng ta chỉ có hai người sao đánh lại, mau đi theo ta. Ta biết còn một chỗ ẩn khuất khác, tuy linh khí trong đó không bằng nơi này nhưng cũng rất tốt.Cảnh Ngôn ngạc nhiên nhìn Mai Thanh:- Nàng còn có chỗ tu luyện dự bị?Mai Thanh kéo mạnh Cảnh Ngôn nhưng hắn không nhúc nhích:- Có, Cảnh Ngôn ca ca, giờ đừng nói nhiều, chúng ta đi!Lúc trước Mai Thanh mời Cảnh Ngôn đi cùng là có ý đồ riêng. Mai Thanh thấy Cảnh Ngôn là từ thế giới hạ cấp phi thăng lên, trông không giống người xấu nên muốn cùng hắn kết bạn, lỡ bị người giành địa bàn có thể thêm một trợ thủ. Nhưng Mai Thanh không ngờ một hơi xuất hiện năm kẻ địch, toàn là Hư Thần nhất tinh. Mai Thanh cho rằng nàng và Cảnh Ngôn không đánh lại năm người này, cho nên không đợi hắn ra tay đã muốn kéo hắn đi.Lão Nhị thở ra nói: - Đại ca, địa bàn này không tệ, tốt còn hơn ngọn núi lúc trước chúng ta chọn.Năm người mới rồi vì nhắm một ngọn núi nên đánh nhau cướp giật. Mỗi tội ngọn núi kia bị một Hư Thần tam tinh chiếm cứ, năm Hư Thần nhất tinh sao giành lại? Bị cho no đòn, chạy vắt giò lên cổ trốn tới bên ngoài khe hở, rồi vô tình phát hiện chỗ này.Cảnh Ngôn thấy Mai Thanh cố gắng kéo mình đi, bèn nói: - Mai Thanh đạo hữu đừng kéo ta nữa, nơi này là chúng ta đến trước, không có lý nào nhường lại.Mai Thanh muốn khuyên nhủ nhưng Cảnh Ngôn đã nhìn hướng Manh Sơn Ngũ Hổ.Cảnh Ngôn mở miệng hỏi: - Các ngươi là Manh Sơn Ngũ Hổ?Lão Đại đắc ý nói: - Tiểu tử cũng biết uy danh của chúng ta phải không? Lão tử đã nói mà, uy danh Manh Sơn Ngũ Hổ vang dội trong thần vực!Cảnh Ngôn cười nói: - Chưa nghe nói qua.Cơ mặt Lão Đại cứng ngắc:- A? Tiểu tử nói gì?Cảnh Ngôn híp mắt chỉ hướng khe hở gần đó, nói: - Năm ngươi hãy nghe cho kỹ, giờ biến ra khỏi chỗ này cho ta!Năm người nhìn Cảnh Ngôn rồi cười phá lên.Lão Ngũ cười to bảo: - Ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Đại ca, tiểu tử này kêu chúng ta biến kìa!Lão Đại vung tay lên:- Xông lên, đánh cho mẫu thân hắn không nhận ra!- Hú hú!Năm người cùng xông lên.Mai Thanh đứng một bên lẩm bẩm:- Tiêu rồi.Mai Thanh nhìn Cảnh Ngôn lại ngó khe hở vách núi, rối rắm có nên bỏ lại Cảnh Ngôn tự mình chạy đi không.Nhưng trước khi Mai Thanh có quyết định Cảnh Ngôn đã một bàn tay tát bay Manh Sơn Ngũ HổMột chưởng ấn lớn màu đỏ ngưng tụ trên đỉnh đầu nhóm người. Hết chương 976.



Bạn cần đăng nhập để bình luận