Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 497. Giải Trận



Chương 497. Giải Trận



Đám đại nhân vật mới rồi trào phúng Cảnh Ngôn ngoài miệng nói hắn là nít ranh, nhưng trong lòng họ không dám thật sự coi thường hắn. Nếu họ thật sự hoàn toàn không để ý tới hắn thì đã chẳng ba phen bốn lượt châm biếm, vì chú ý mới ghen tỵ, muốn thấy Cảnh Ngôn mất mặt. Hình như Cảnh Ngôn mất mặt sẽ cho họ tìm được an ủi.Nhưng dù có thừa nhận hay không dưới đáy lòng họ xem Cảnh Ngôn là nhân vật ngang hàng với mình.Mã Khuê nhìn hướng Quận Vương, trầm giọng quát:- Quận Vương đại nhân! Theo ta thấy đừng chậm trễ thời gian nữa, Tam Hoàn Trận hơi phức tạp, muốn tìm ra trận cơ không dễ.Cảnh Ngôn híp mắt liếc Mã Khuê một cái:- Mã tiên sinh cứ bình tĩnh đừng gấp.Mã Khuê tức giận trừng Cảnh Ngôn:- Tiểu tử, rốt cuộc nhà ngươi muốn sao?Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói: - Mã tiên sinh, thật ra trận pháp này không phải Tam Hoàn Trận, nếu Mã tiên sinh phá giải theo Tam Hoàn Trận thì muốn tìm ra trận cơ là viễn vông.Mã tiên sinh rùng mình, trợn to mắt suýt lòi tròng hung tợn trừng Cảnh Ngôn:- Cái gì? Tiểu tử nói bậy bạ gì?Thằng nhóc khốn kiếp dám nói trận pháp bảo vệ trạch viện Văn gia không phải Tam Hoàn Trận, nhãi ranh này muốn làm gì?Mã Khuê bản năng cho rằng Cảnh Ngôn muốn làm y bẽ mặt, nhưng y và hắn không có ân oán, tại sao hắn làm như vậy?Mã Khuê không nghĩ ra, nhưng trong lòng khó kiềm chế tức giận.Đám người tộc trưởng Lục gia sửng sốt.Họ thấy Cảnh Ngôn chỉ dùng vài giây đã thu về nguyên khí, xoay người lại, tưởng hắn từ bỏ việc phân biệt trận pháp. Không ngờ Cảnh Ngôn nói trận pháp bảo vệ trạch viện Văn gia không phải Tam Hoàn Trận.Đùa gì vậy?Mã Khuê tiên sinh là trận pháp sư hạng nhất trong địa vực Lam Khúc quận thành, tuy y chỉ là trận pháp sư sơ giai nhưng trong Lam Khúc quận.hiếm có ai tạo nghệ trận pháp cao hơn Mã Khuê.Chu Thượng Vân, Mộ Liên Thiên liếc nhau, đều hoang mang.Chu Thượng Vân nghi hoặc hỏi Cảnh Ngôn: - Cảnh Ngôn, ngươi nói trận pháp này không phải Tam Hoàn Trận, vậy ngươi nhận ra đó là trận pháp gì sao?Cảnh Ngôn đáp:- Quận Vương đại nhân, trận pháp này đúng là không phải Tam Hoàn Trận, nó là Cửu Hoa Trận. Tam Hoàn Trận và Cửu Hoa Trận có chỗ giống nhau nhưng nguyên lý vận chuyển hoàn toàn khác, cách bày trận cũng khác. Nếu giải trận theo Tam Hoàn Trận thì chỉ lãng phí thời gian.Lúc trước Cảnh Ngôn vì giữ sĩ diện cho Mã Khuê, nhưng thái độ của y như vậy khiến hắn khó chịu, nên hắn nói thẳng ra nguyên nhân. Dù sao Cảnh Ngôn có thể tự giải mở Cửu Hoa Trận, nếu không có gì ngoài ý muốn không cần tốn năm canh giờ. Có Mã Khuê ở hay không chẳng khác biệt gì.Chu Thượng Vân lặp lại:- Cửu Hoa Trận?Mã Khuê nghe Cảnh Ngôn nói thì biến sắc mặt nhìn hướng trận pháp:- A? Mã Khuê không chắc, tuy y là trận pháp sư sơ giai nhưng về đạo nghiên cứu trận pháp đã có kinh nghiệm nhiều năm. Mã Khuê có nghiên cứu Tam Hoàn Trận, cũng nghiên cứu Cửu Hoa Trận.Trước khi Cảnh Ngôn nói ra Mã Khuê không cho rằng trận pháp này là Cửu Hoa Trận. Nhưng nghe Cảnh Ngôn nói vậy Mã Khuê không dám chắc.Mã Khuê mắt lóe tia sáng nhìn Cảnh Ngôn, lòng rất khó chịu. Cảnh Ngôn là võ giả trẻ hai mươi tuổi sao có thể nhận ra Cửu Hoa Trận?Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Có lẽ Cảnh Ngôn nghe đâu đó về Tam Hoàn Trận, Cửu Hoa Trận nên cố ý khoe khoang thôi.Muốn Mã Khuê tin Cảnh Ngôn thật sự dựa vào năng lực bản thân phân rõ Cửu Hoa Trận thì y tuyệt đối không tin. Trong Lam Khúc quận đúng là có một số trận pháp sư khác, nhưng theo Mã Khuê biết trận pháp sư sơ giai trẻ tuổi nhất cũng trên năm mươi tuổi. Nghiên cứu trận pháp khó khăn hơn luyện đan nhiều.Mã Khuê lại lên tiếng: - Ngươi nói Cửu Hoa Trận nhưng có chứng cứ gì không?Cảnh Ngôn liếc Mã Khuê, phẩy tay:- Chứng cứ? Cần chứng cứ chứ gì? Mã tiên sinh lùi lại đi, để ta phá trận.Thái độ của Mã Khuê làm Cảnh Ngôn ghét, hắn lười nói nhiều. Mã Khuê muốn chứng cứ thì chờ Cảnh Ngôn giải Cửu Hoa Trận thì tự nhiên thành bằng chứng.Mã Khuê kinh ngạc kêu lên: - Ngươi phá trận?Đám người tộc trưởng Lục gia ngẩn ngơ.Tình huống gì?Cảnh Ngôn còn muốn phá trận?Không lẽ Cảnh Ngôn đúng là trận pháp sư? Thiên tài Võ Đạo, đan đạo, bây giờ còn nghiên cứu đạo trận pháp?Bà nội nó cái này là khi dễ người!Không thể nào! Tuyệt đối không thể!Đáy lòng mọi người không muốn tin điều này, nhưng nhìn biểu tình tự tin nắm trong tay của Cảnh Ngôn làm họ hoang mang. Cảnh Ngôn định một mình phá trận? Nếu không phá được thì những lời hắn nói chẳng khác nào tự tát mặt.Đám người chưởng viện Thần Phong học viện Quan Nhạc ngậm miệng lại, họ chọn nhìn xem hẵng nói. Nhưng trong lòng họ không tin Cảnh Ngôn có thể phá trận, ngoài miệng không mỉa mai nhưng ánh mắt họ vẫn lộ rõ xem thường.Chu Thượng Vân nhíu mày hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi muốn giải trận?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy, giải mở Cửu Hoa Trận không cần năm canh giờ.Chu Thượng Vân trầm ngâm, sau đó nhìn hướng Mã Khuê:- Mã tiên sinh, hãy để Cảnh Ngôn thử trước đi, nếu Cảnh Ngôn thất bại thì Mã tiên sinh lại ra tay.Chu Thượng Vân nói khách sáo nhưng ai đều nhìn ra Quận Vương càng tin tưởng Cảnh Ngôn.Mã Khuê cũng nghe hiểu, mắt lấp lóe, cuối cùng lẩm bẩm:- Để ta xem ngươi làm sao giải trận.Mã Khuê lùi lại một chút, nhìn Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn không nói gì nữa, động tác nhanh nhẹn tìm chỗ trận cơ Cửu Hoa Trận ẩn giấu.Đám người Văn Lam trong trạch viện nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm.Một trưởng lão Văn gia hỏi Văn Lam:- Tộc trưởng, thằng nhãi khốn kiếp Cảnh Ngôn nói trận pháp bảo vệ gia tộc chúng ta là Cửu Hoa Trận, hắn đang nói bậy phải không?Loại hình trận pháp bảo vệ gia tộc là cơ mật, trong Văn gia ít ai biết.Văn Lam biểu tình cực kỳ khó xem, vì gã biết trận pháp bảo vệ gia tộc mình đúng là Cửu Hoa Trận.Văn Lam không trả lời câu hỏi của trưởng lão, gã thấp giọng tức giận nói: - Chết tiệt! Tiểu tử này làm sao nhận ra Cửu Hoa Trận được!Câu này đã đáp lại câu hỏi của trưởng lão. Hết chương 497.



Bạn cần đăng nhập để bình luận