Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 406. Cảnh Ngôn Chiến Với Đặng Thanh



Chương 406. Cảnh Ngôn Chiến Với Đặng Thanh



Hồ Dương hỏi câu này làm Cảnh Ngôn bất ngờ, hắn thật sự không ngờ phong chủ Nam Phong có thể nói ra lời vô sỉ đến thế.Đặng Thanh Nam Phong đập nát bia đá sơn phong tu luyện của Cảnh Ngôn, Hồ Dương làm phong chủ Nam Phong thiên vị đệ tử sơn phong của mình, hắn có thể thông cảm. Vấn đề là dù ngươi thiên hướng Đặng Thanh cũng không thể vô sỉ đến mức này đi?Nghe ngữ điệu của Hồ Dương làm như Đặng Thanh đập bia đá của Cảnh Ngôn là lỗi hắn, còn hỏi tại sao Đặng Thanh không đập bia đá của người khác mà chuyên chọn bia đá của Cảnh Ngôn, quá buồn cười!Giọng Cảnh Ngôn rắn đanh:- Phong chủ Hồ Dương, Đặng Thanh đập bia đá của ta, phong chủ Hồ Dương muốn biết tại sao hắn đập thì đi hỏi hắn!Hồ Dương cười khẩy nói: - Ha ha, quả nhiên có chút tính tình. Ngươi đã kiên cường như vậy thì tốt, ngươi giỏi thì trực tiếp tìm Đặng Thanh chất vấn, còn chạy đi kiếm phong chủ Triệu Kỳ đứng ra cho mình làm chi?Cảnh Ngôn cười lạnh, nheo mắt nhìn Hồ Dương.Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói: - Phong chủ Hồ Dương sai rồi, ta không tìm phong chủ Bắc Phong đứng ra giúp, ta vốn tính trực tiếp tìm Đặng Thanh, đổi ý là vì phong chủ Bắc Phong sợ ta giết Đặng Thanh nên mới nói muốn tìm ngươi nói chuyện trước.Hồ Dương sửng sốt.Triệu Kỳ ngẩn ngơ.Triệu Kỳ không cho Cảnh Ngôn tìm Đặng Thanh không phải sợ hắn giết Đặng Thanh, gã lo Cảnh Ngôn bị Đặng Thanh giết.Nhưng Cảnh Ngôn nói mấy lời này rất hết giận, đặc biệt thấy Hồ Dương ngây người rồi mặt xám đen làm lòng Triệu Kỳ lâng lâng, cảm giác bực tức trong đại hội hai phong mùa này cũng vơi bớt.Triệu Kỳ nhìn Cảnh Ngôn, gật gù, nói sao thì hắn nói chuyện thật sắc bén.Đặng Thanh đứng bên dưới trừng Cảnh Ngôn, quát mắng:|- Nhãi ranh, ngươi chính là Cảnh Ngôn? Ta còn tưởng ngươi luôn trốn tránh làm rùa đen rút đầu, không ngờ dám lộ mặt! Lá gan to lắm. Ngươi muốn hỏi tại sao ta đập bia đá của ngươi? Đừng gấp, chờ đại hội hai phong lần này kết thúc ta sẽ từ từ giải thích cho ngươi!Đặng Thanh cố ý lớn tiếng cho đệ tử toàn quảng trường nghe thấy, giọng nói tràn ngập giễu cợt uy hiếp.Rất nhiều đệ tử nghe mấy câu Đặng Thanh nói, nhẹ lắc đầu. Cảnh Ngôn có rắc rối rồi.Tiếng nghị luận nổi lên bốn phía.- Sao Đặng Thanh dám gây sự với Cảnh Ngôn?- Hơn một năm trước Hình Pháp Điện muốn trừng phạt Cảnh Ngôn cuối cùng dẫn đến Phương Nhược Vũ phó chưởng viện ra tay giết một phó điện chủ, Đặng Thanh kiếm chuyện với Cảnh Ngôn, không muốn sống nữa sao?- Các ngươi không biết đâu, phó chưởng viện Phương Nhược Vũ đã rời khỏi Đạo Nhất học viện từ lâu, đến nay chưa về, không rõ tung tích. Nếu không ngươi nghĩ Đặng Thanh bị khùng sao đi kiếm chuyện với Cảnh Ngôn?Một số đệ tử không biết Phương Nhược Vũ rời đi bây giờ đã biết, lộ biểu tình hiểu ra.Cảnh Ngôn đang chờ câu này, hắn lên đài cao là muốn đấu với Đặng Thanh chứ không phải tìm Triệu Kỳ bênh mình. Triệu Kỳ hoàn toàn hiểu lầm ý Cảnh Ngôn.Giọng Cảnh Ngôn ồm ồm vang khắp quảng trường:- Phong chủ đại nhân! Xin cho phép ta đại biểu Bắc Phong xuất chiến! Để ta đấu với Đặng Thanh trận thứ ba!Cảnh Ngôn chưa nói xong quảng trường ồn ào bỗng ngừng bặt, mọi người xoe tròn mắt khó tin nhìn Cảnh Ngôn.Qua mấy giây.Đám người ồ lên tiếng cười.Cảnh Ngôn muốn đối chiến với Đặng Thanh?Cảnh Ngôn chẳng những cứng cổ mà còn bị khùng, hắn đấu với Đặng Thanh? Hắn dựa vào cái gì?Thực lực của Cảnh Ngôn không tệ, hơn một năm trước có thể giết Tiền Trấn tu vi Đạo Linh cảnh sơ kỳ. Nhưng Tiền Trấn có thể đánh đồng với Đặng Thanh sao?Triệu Kỳ xoe tròn mắt ngạc nhiên nhìn Cảnh Ngôn, nhìn vào mắt hắn là gã hiểu hắn lên đài cao không phải nhờ gã đứng ra bênh vực, hắn muốn đối chiến với Đặng Thanh.Dường như không phải Cảnh Ngôn chợt nảy ý mà đã quyết định từ trước khi lên đài.Triệu Kỳ hít sâu, phất tay nói: - Cảnh Ngôn, đại hội hai phong mùa này Bắc Phong thua thì thua, Triệu Kỳ ta, Bắc Phong chúng ta không phải không dám nhận thua. Ngươi muốn đối chiến với Đặng Thanh thì bỏ đi.Triệu Kỳ không muốn Cảnh Ngôn lên sân liền bị Đặng Thanh xử lý, hắn là hạt giống tốt, chờ đại hội hai phong mùa sau có lẽ Bắc Phong còn phải nhờ vào hắn tham gia đánh bại Nam Phong. Triệu Kỳ không nói thẳng Cảnh Ngôn không thể nào đánh lại Đặng Thanh đã là chừa mặt mũi cho hắn.Hồ Dương không khách sáo nói: - Tiểu tử, ta thấy ngươi bị điên rồi. Ngươi muốn đối chiến với Đặng Thanh? Thật là không biết trời cao đất rộng. Ngươi thấy không? Đoạn Lâm Bắc Phong các ngươi không có cả can đảm xuất chiến, ngươi nghĩ võ giả dưới năm mươi tuổi toàn Bắc Phong chỉ mình ngươi làm được? Thật khiến người thất vọng, thiên phú không tệ, thực lực không kém nhưng không chút tự hiểu mình. Ha ha, lúc trước nghe nói đệ tử nội viện Cảnh Ngôn trẻ tuổi nhất Đạo Nhất học viện từ xưa đến nay chọn tham gia Bắc Phong còn làm ta thấy tiếc, nay xem ra chẳng có gì phải tiếc. Tính cách như ngươi sợ là không sống được bao năm!Hồ Dương đang trả thù vừa rồi Cảnh Ngôn chống đối mình.Đám người trong quảng trường cười rộ lên.Cảnh Ngôn híp mắt nhìn Hồ Dương, mỉm cười nói: - Ta như đã thấy chờ lát nữa ta đánh bại Đặng Thanh thì phong chủ Hồ Dương làm biểu tình giật mình cỡ nào. Phong chủ đại nhân, ta đã quyết định đối chiến với Đặng Thanh, đại hội hai phong mùa này Bắc Phong chúng ta chưa thua!Cảnh Ngôn nói xong không đợi Triệu Kỳ đồng ý đã nhảy xuống đứng đối diện Đặng Thanh.Đám người đệ tử Bắc Phong vẻ mặt lo âu nói: - Cảnh Ngôn muốn làm gì?- Hắn là võ giả cảnh giới Tiên Thiên mà đi lên làm chi?- Thật là trò đùa, lẽ nào hắn không biết Đặng Thanh là ai? Đặng Thanh vốn tính gây sự với hắn, giờ thì hay rồi, Cảnh Ngôn tự đưa lên cửa. Ta nghĩ Đặng Thanh sẽ mượn cơ hội này giết Cảnh Ngôn!Đặng Thanh là cường giả tốp ba trong võ giả Nam Phong dưới năm mươi tuổi, Cảnh Ngôn đi lên đối chiến miễn bàn kết quả, Đặng Thanh một kiếm là giết hắn chết tươi.Triệu Kỳ cau mày nhìn Cảnh Ngôn đứng trước mặt Đặng Thanh, gã muốn khuyên nhủ thêm.Hồ Dương nói móc:- Xem ra Bắc Phong của phong chủ Triệu Kỳ còn có người, mới rồi ta còn nghĩ Bắc Phong không tìm ra một người xuất chiến, hình như ta đã sai. Hết chương 406.



Bạn cần đăng nhập để bình luận