Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 361. Tiếng Oán Than Dậy Khắp Đất Trời



Chương 361. Tiếng Oán Than Dậy Khắp Đất Trời



Một giây sau màn sáng ngưng tụ từ võ học của hai trưởng lão Văn gia dần tan biến.Chiến trường vốn chém giết vô cùng kịch liệt lúc này bỗng chậm lại. Nhiều võ giả trận doanh Cảnh gia và Triệu gia ngừng động tác, nhìn chằm chằm màn sáng đang tán đi.Cảnh Ngôn đã chết?Nguyên chiến trường, bao gồm đám võ giả đứng xa xem đều nín thở tìm bóng dáng Cảnh Ngôn.Xem tình hình lúc trước thì Cảnh Ngôn chết chắc.Đặc biệt võ giả trên cảnh giới Tiên Thiên càng khẳng định, thực lực càng mạnh càng hiểu rõ tình cảnh lúc bấy giờ của Cảnh Ngôn.Trong màn sáng vọng ra tiếng ho nhẹ:- Khụ!Cảnh Ngôn ngạo nghễ đứng đó, cầm Thiên Hỏa kiếm vẫn toát ra tia sáng lạnh khiếp người.Cảnh Ngôn còn sống!Hai trưởng lão Văn gia há hốc mồm to đến có thể nhét đầu người.Sao có thể như vậy? Cảm xúc giật mình lan tràn, cảm giác sợ hãi tràn ngập.Như vậy mà vẫn không chết được, phải làm sao mới có thể giết Cảnh Ngôn?Mắt Cảnh Ngôn sáng như sao:- Hai phế vật Văn gia các ngươi tưởng làm vậy có thể giết chết ta sao?Khóe môi Cảnh Ngôn có vết máu, quần áo rách rưới, người uốn lượn các vệt máu trông ghê người. Nhưng khí thế của Cảnh Ngôn nhanh chóng phục hồi với tốc độ kinh khủng.Hai trưởng lão Văn gia chọn chạy trốn:- Đi!Nếu khí thế của Cảnh Ngôn yếu chắc chắn hai người sẽ tiếp tục đánh hắn, nhưng trong một thoáng khí thế của hắn phục hồi như thường. Bọn họ không bị hỏng não, nên họ chọn trốn ngay, lựa chọn như vậy mới bình thường. Tiếp đánh với Cảnh Ngôn mới là óc bị cửa kẹp.Cảnh Ngôn nhe răng cười:- Muốn đi? Đã đến Đông Lâm thành thì đừng đi nữa!Vèo!Thiên Không Chi Dực vận chuyển, Cảnh Ngôn đuổi theo sát.Hai trưởng lão Văn gia đều là Đạo Linh cảnh, có thể ngự không bay trong thời gian ngắn, tốc độ siêu mau. Nhưng Cảnh Ngôn nhanh hơn, hắn không thể ngự không bay nhưng từ khi nắm giữ Thiên Không Chi Dực đệ nhị trọng đã mau hơn võ giả Đạo Linh cảnh sơ kỳ, thậm chí nhanh ngang bằng Đạo Linh cảnh trung kỳ.Dưới đất.Cảnh Ngôn vung Thiên Hỏa kiếm, kiếm quang đỏ quét qua bầu trời, trong kiếm quang ẩn chứa uy năng bí pháp Hư Viêm.Một trưởng lão Văn gia hét thảm:- A! Trưởng lão Văn gia từ trên trời rớt xuống.Giờ phút này hai trưởng lão Văn gia chỉ lo chạy trốn, không muốn đánh nhau nữa. Dù họ dốc hết sức ra cũng không cách nào ngăn cản Cảnh Ngôn, càng đừng nói họ đã bị hù sợ teo tim.Cảnh Ngôn một kiếm giết một trưởng lão Văn gia, khi trưởng lão từ trên trời rớt xuống thì kiếm thứ hai chém ra.Trưởng lão Văn gia thứ hai quay người lại muốn đỡ đòn, nhưng bất lực, giống trưởng lão Văn gia thứ nhất từ trên trời rớt xuống.Bịch bịch!Hai tiếng động lớn, hai trưởng lão Văn gia rớt xuống đất bỏ mạng.Cảnh Ngôn không quay đầu lại, xoay người một cái chạy nhanh tới chỗ Tam Anh Mẫu Mẫu và Đinh Khải Niên đánh nhau.Tam Anh Mẫu Mẫu thấy Cảnh Ngôn xông đến thì người run rẩy. Tam Anh Mẫu Mẫu thấy rõ Cảnh Ngôn liên tiếp giết bốn cường giả Đạo Linh cảnh, giờ sát thần này xông về phía bà.Tam Anh Mẫu Mẫu rất muốn giết Cảnh Ngôn, nhưng bà biết hắn mạnh cỡ nào thì suy nghĩ đó bị sợ hãi thay thế.Cảnh Ngôn cười dữ dằn đến gần, nhìn Tam Anh Mẫu Mẫu:- Tam Anh Mẫu Mẫu, lại gặp mặt.Bà già này cực kỳ đáng ghét.Tam Anh Mẫu Mẫu trợn to mắt hoảng sợ nhìn Cảnh Ngôn, hơi thở hỗn loạn hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi muốn làm gì?Cảnh Ngôn cười nhạt:- Ta làm gì? Ta ngược lại muốn hỏi ngươi ở đây làm gì? Ngươi và Triệu gia cấu kết với nhau muốn diệt vong Cảnh gia ta, giờ còn hỏi ta muốn làm gì?Giọng điệu Tam Anh Mẫu Mẫu hơi cầu xin:- Cảnh Ngôn, ngươi đừng xằng bậy! Ngươi thả ta đi, về sau ta tuyệt đối không gây sự với Cảnh gia. Bắt đầu từ bây giờ ân oán giữa ta và ngươi xóa bỏ chịu không?Tam Anh Mẫu Mẫu không muốn chết!Tam Anh Mẫu Mẫu biết Cảnh Ngôn mà ra tay là bà chết chắc, bà không muốn chết, hy vọng Cảnh Ngôn tha cho mình, để bà đi. Tạm thời Tam Anh Mẫu Mẫu không muốn báo thù, đương nhiên về sau nếu có cơ hội chắc chắn bà sẽ làm.Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Thả ngươi thì ân oán xóa bỏ, sau này ngươi không tìm Cảnh gia và ta gây sự nữa?Mắt Tam Anh Mẫu Mẫu lóe sáng như nhìn thấy hy vọng, thề thốt:- Đúng, đúng vậy! Chỉ cần ngươi thả ta đi, ta bảo đảm rời khỏi Đông Lâm thành ngay, vĩnh viễn không trở lại!Cảnh Ngôn nhe răng cười nói: - Nếu ta giết ngươi chẳng phải cũng sẽ được hiệu quả như vậy sao? Hơn nữa giết ngươi rồi không cần lo ngươi không giữ chữ tín. Ta không dám tin danh dự của ngươi! Tam Anh Mẫu Mẫu, chết đi!Cảnh Ngôn vung mạnh Thiên Hỏa kiếm.- A! Tam Anh Mẫu Mẫu chết ngay tại chỗ.Đinh Khải Niên nhìn Cảnh Ngôn lại ngó xác Tam Anh Mẫu Mẫu, thầm thổn thức.Khi người đội mũ đánh với cường giả Đạo Linh cảnh trận danh Triệu gia, Đinh Khải Niên không ngờ người đó chính là Cảnh Ngôn. Khi Cảnh Ngôn gỡ mũ xuống lộ ra khuôn mặt, lão giật mình như nhiều người khác.Cảnh Ngôn từng tham gia đối chiến trong Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, khi đó Đinh Khải Niên âm thầm xem trận chiến. Từ lúc đó Đinh Khải Niên đã cảm thấy tương lai Cảnh Ngôn chắc chắn tỏa sáng chói lòa, nhưng lão không ngờ ngày hắn tỏa sáng mau như vậy.Tốc độ trưởng thành của Cảnh Ngôn quá mau, mau đến khiến người không phản ứng lại.Cảnh Ngôn chắp tay cảm ơn Đinh Khải Niên:- Hội trưởng đại nhân, xin đa tạ đến giúp Cảnh gia.Cảnh Ngôn và Đinh Khải Niên không có giao tiếp gì, nhưng lúc này lão đến giúp Cảnh gia, hắn sẽ không giả bộ không thấy ân tình này.Đinh Khải Niên cảm khái nói câu hai ý nghĩa:- Cảnh Ngôn, thật không ngờ.Cảnh Ngôn cười nói: - Ha ha, hội trưởng đại nhân, đợi ta giúp gia tộc kết thúc trận chiến tranh này rồi sau đó chúng ta lại trò chuyện.Dứt lời Cảnh Ngôn quay về chiến trường.Kiếm quang đỏ tràn ngập khắp chiến trường, kiếm quang đến đâu là không ai cản nổi. Võ giả trận doanh Triệu gia oán than dậy đất trời, tử thương vô số.Có người hét to, chạy trốn:- Mau chạy đi!Tộc trưởng Triệu gia đã chết, năm cường giả Đạo Linh cảnh trong trận doanh Triệu gia chết hết, bọn họ còn lý do gì tiếp tục ở lại đánh với người Cảnh gia? Hết chương 361.



Bạn cần đăng nhập để bình luận