Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 372. Một Chưởng Đập Chết



Chương 372. Một Chưởng Đập Chết



Cảnh Ngôn nói đạo lý, lời hắn nói nắm đằng cán.Các gia tộc như Từ gia luôn miệng nói là gia tộc trong trận doanh Cảnh gia, nhưng lúc đại chiến với Triệu gia thì các ngươi làm rùa đen rút đầu còn không biết ngượng vỗ ngực xưng là trận doanh Cảnh gia?Các gia tộc như Thủy gia trước chiến tranh theo trận doanh Triệu gia, nhưng trong đại chiến họ không giúp đỡ Triệu gia, đây là có công với Cảnh gia.Nghe Cảnh Ngôn nói, cao tầng các gia tộc Thủy gia gật gù đồng ý, lòng thầm cảm kích. Bọn họ cứ nghĩ Cảnh gia sẽ thanh toán những gia tộc theo trận doanh Triệu gia, ai ngờ Cảnh gia không xử họ còn ban thưởng, khiến họ cảm kích tận đáy lòng.Tộc trưởng Thủy gia phát ra lời thề độc tại chỗ:- Cảnh Ngôn thiếu gia! Cảnh tộc trưởng! Ta đại biểu Thủy gia tại đây nói một câu, từ nay Thủy gia nguyện sống còn cùng Cảnh gia! Nếu trái với lời thề hãy cho Thủy gia diệt tộc!Lời thề tuy không có khả năng trói buộc thật sự nhưng tộc trưởng Thủy gia thề trước mặt nhiều người đủ chứng minh quyết tâm của y và Thủy gia.- Tiền gia ta… Gia tộc khác cũng lục tục thề theo. Có lẽ ai đó trong lòng không muốn thề nhưng hết cách, tình thế bức ép, người ta thề mà họ không thề thì Cảnh gia sẽ nghĩ sao?Từ tộc trưởng á khẩu, không nói nên lời. Bọn họ làm sao không hiểu đạo lý mà Cảnh Ngôn nói?Từ tộc trưởng lớn tiếng nói: - Cảnh Ngôn thiếu gia, mới rồi ta nghĩ không kỹ càng. Cảnh Ngôn thiếu gia nói đúng, Từ gia ta đúng là không nên có được nhiều ban thưởng, nhưng hôm nay ta xin thề tại đây về sau Cảnh gia có gì sai bảo Từ gia thì Từ gia sẽ dốc hết sức hoàn thành!Cảnh Ngôn gật đầu cười nói: - Ừm! Các vị, chỉ cần thật lòng ủng hộ Cảnh gia thì Cảnh gia ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các người. Ta dám bảo đảm miễn các vị trung tâm, sau này gia tộc các vị phát triển sẽ càng mau càng tốt. Đông Lâm thành sẽ càng ngày càng lớn mạnh. Hiện tại Đông Lâm thành chỉ là thành phố nhỏ bé trong Lam Khúc quận thành, nhưng ta tin mười năm sau nguyên Lam Khúc quận thành đều biết đến Đông Lâm thành chúng ta!Cảnh Ngôn nói leng keng dõng dạc.Đứng đầu nhiều gia tộc nghe sôi trào máu nóng, ai chẳng muốn gia tộc của mình lớn mạnh? Ai không mong thành phố của mình lớn mạnh? Thành thị mạnh thì gia tộc bản xứ cũng nước lên thuyền lên.Cảnh Ngôn nhìn tộc trưởng Tôn gia đứng trong đám người:- Tôn tộc trưởng!Nghe giọng Cảnh Ngôn, người Tôn tộc trưởng khẽ run.Lúc trước Cảnh Ngôn ban thưởng cho đám gia tộc làm Tôn gia đỏ mắt, nhưng bọn họ không mang chút hy vọng. Tôn gia biết chính mình làm cái gì, Cảnh gia tha cho gia tộc một đường sống là bọn họ đã thắp nhang, mong mỏi Cảnh gia ban thưởng càng buồn cười.Cảnh Ngôn lại nhìn hướng tộc trưởng Trịnh gia:- Trịnh tộc trưởng!Tôn tộc trưởng, Trịnh tộc trưởng đi tới hành lễ hướng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười nhạt:- Hai gia tộc các ngươi, ha ha… Nghe Cảnh Ngôn cười nhạt, lòng Tôn tộc trưởng, Trịnh tộc trưởng lạnh lẽo, khí lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên trên.Cảnh Ngôn nhìn hai người chằm chằm:- Các ngươi có biết mình sai không?Hai người biểu tình bi thương nhận sai:- Cảnh Ngôn thiếu gia, chúng ta biết sai, xin tha cho Tôn gia / Trịnh gia!Cảnh Ngôn nhướng mày quát hỏi: - Các ngươi là gia tộc trận doanh Cảnh gia, hộ vệ Cảnh gia ta đi hai gia tộc cầu viện, các ngươi không giúp đỡ cũng đành thôi, còn giết hộ vệ Cảnh gia ta. Các ngươi nói món nợ này tính thế nào!?- Bại hoại!- Không ngờ Tôn gia, Trịnh gia là cái thứ bối tín khí nghĩa như vậy!- Thật khiến người khinh thường!Tiếng quát mắng xung quanh làm hai vị tộc trưởng mặt xám như tro tàn.Tôn tộc trưởng kinh hoàng nói: - Cảnh Ngôn thiếu gia, chúng ta đã phạm sai lầm lớn nhưng xin cho gia tộc chúng ta một cơ hội! Chúng ta cũng không có cách nào, khi đó Triệu gia có nhiều cường giả Đạo Linh cảnh, Cảnh gia thì…Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Các ngươi cho rằng Cảnh gia thất bại đúng không? Nên các ngươi giết hộ vệ Cảnh gia đến cầu viện để nịnh Triệu gia?Trịnh tộc trưởng cầu xin:- Cảnh Ngôn thiếu gia là người nói lý, tình thế lúc đó đúng là vậy. Chúng ta cũng chỉ muốn bảo vệ gia tộc.Cảnh Ngôn tức giận quát: - Các ngươi bảo vệ gia tộc của mình có thể không giúp Cảnh gia, nếu làm như nhóm Từ tộc trưởng thì ta không trách các ngươi. Nhưng vấn đề là các ngươi giết hộ vệ Cảnh gia ta!Hai người cố van nài:- Chúng ta…Cảnh Ngôn xua tay ngắt lời:- Thôi đừng phân bua gì nữa, ta cho hai gia tộc cơ hội, ai xuống tay với hộ vệ Cảnh gia ta phải chết, người khác có thể sống.Tôn tộc trưởng, Trịnh tộc trưởng bất đắc dĩ liếc nhau.Gia tộc hai người tuy giết hộ vệ Cảnh gia nhưng không xuất binh giúp Triệu gia đối phó Cảnh gia. Nếu không vì điều này bọn họ có lẽ cũng sẽ giống Đổng gia, Chu gia, không dám đến tham dự đại hội luận công phát thưởng.Cảnh Ngôn quát:- Ta không có nhiều thời gian cho các ngươi chậm rãi suy xét! Hoặc giao ra người đã giết hộ vệ Cảnh gia ta, hoặc gia tộc các ngươi diệt!Tôn tộc trưởng, Trịnh tộc trưởng không muốn giao ra trưởng lão trong gia tộc, giết hộ vệ Cảnh gia là trưởng lão. Nhưng nếu không giao người Cảnh Ngôn sẽ tiêu diệt gia tộc bọn họ, hơn nữa hắn chỉ muốn kẻ ra tay chết là đã rất rộng lượng.Nhiều gia tộc tại đây hầu như bị Cảnh gia hợp nhất, bọn họ muốn kéo người ta cùng nhau đối phó Cảnh gia là không thể nào. Họ tin Cảnh Ngôn nói một câu, những người này sẽ không chút do dự oanh sát hai gia tộc trong chớp mắt. Tôn tộc trưởng, Trịnh tộc trưởng đã cảm nhận những cặp mắt rình rập chầu chực như những con sói đói tùy thời cắn người, chỉ đợi Cảnh Ngôn ra lệnh.Ba giây thoáng qua.Tộc trưởng hai gia tộc thỏa hiệp:- Tôn Sơn trưởng lão lên đây đi.- Trịnh Minh trưởng lão, ài… Không thỏa hiệp thì gia tộc của họ sẽ diệt vong, giờ giao ra người giết hộ vệ Cảnh gia ít nhất có thể bảo vệ gia tộc.- Tộc trưởng!Hai trưởng lão biết bị giao ra chỉ có đường chết, họ không muốn chết. Nghe tộc trưởng kêu tên mình, hai trưởng lão nóng nảy hét lên, muốn vùng vẫy phút cuối.Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí oanh sát hai trưởng lão:- Chết!Trưởng lão hai gia tộc này không thể nào ngăn cản, trong khoảnh khắc đã bị nguyên khí mạnh mẽ nghiền chết. Hết chương 372.



Bạn cần đăng nhập để bình luận