Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 672. Uy Lực Đại Trận



Chương 672. Uy Lực Đại Trận



Mấy tháng nay Cảnh Ngôn không chỉ lo bày trận, hắn không quên tu luyện. Về Càn Khôn Khí Đạo có tiến bộ đôi chút. Khi ra khỏi Tử Vong Thâm Uyên, Cảnh Ngôn hấp thu nội dung trong bia đá Càn Khôn Khí Đạo trong Càn Khôn tiểu thế giới, dung hợp với Càn Khôn Khí Đạo trong phần Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thứ hai.Kiến thức của Cảnh Ngôn về khí đạo đã rất cao, nhưng trình độ luyện khí còn kém chút. Có đại sát khí Càn Khôn Khí Đạo nhưng Cảnh Ngôn muốn được thành tựu cao cần nhiều thời gian và tinh lực, không gấp gáp được.Chậm mà chắc.Mấy ngày sau Cảnh Ngôn khảm vài loại tài liệu bày trận cuối cùng theo quy tắc vận chuyển đại trận, khốn trận cao cấp hoàn thành.Ba đại trận cao cấp hỗ trợ lẫn nhau, độ phù hợp rất cao, Cảnh Ngôn khá vừa lòng.Uy lực thế nào thì chưa thí nghiệm, Cảnh Ngôn không dám nói nhiều. Đây là lần đầu tiên Cảnh Ngôn bày trận pháp cao cấp cỡ lớn, còn kết hợp ba loại trận pháp lại.Về đan đạo, trận đạo, khí đạo thì thành tựu đan đạo của Cảnh Ngôn cao nhất, thứ hai là trận đạo, cuối cùng là khí đạo.- Tứ trưởng lão, ta để lại trung xu đại trận hộ thành ở đây. Trưởng lão nhìn cái màu đỏ là trung xu đại trận công kích, màu lục là của đại trận phòng ngự, màu đen là của khốn trận. Lấy nguyên khí làm mồi dẫn đưa vào trong trung xu là có thể kích phát đại trận. Võ giả Đạo Linh cảnh có thể kích phát đại trận, nhưng để giữ cho đại trận vận chuyển cần tiêu hao năng lượng rất khổng lồ. Nếu ta không tính sai vận chuyển cùng lúc ba đại trận một canh giờ tiêu hao khoảng một trăm khối linh thạch cực phẩm. Nếu đại trận bị công kích mạnh sẽ hao càng nhiều linh thạch, nhiều nhất một canh giờ hao năm trăm khối linh thạch cực phẩm.Một góc lòng đất phủ thành chủ, Cảnh Ngôn giới thiệu trung xu trận pháp, vận chuyển trận pháp cần tiêu hao bao nhiêu năng lượng cho đám người Cảnh Thiên Anh nghe.Nhóm Chu Thiên cũng có mặt, họ là người Cảnh Ngôn hoàn toàn tin tưởng nên hắn không kiêng dè gì.Cảnh Thiên Anh trợn trắng mắt, mặt không chút máu:- Một canh giờ tiêu hao năm trăm linh thạch cực phẩm?Năm trăm linh thạch cực phẩm tức là gần hai mươi vạn linh thạch, một canh giờ hao phí nhiều như vậy chẳng phải là một ngày hai trăm vạn linh thạch, mười ngày là hai ngàn vạn linh thạch?Tiêu hao kinh khủng.Vẻ mặt Chu Thượng Vân mong ước nói: - Thành chủ Thiên Anh, đại trận tiêu hao nhiều năng lượng uy lực mới mạnh, những trận pháp cấp thấp tiêu hao ít nhưng chúng nó nhiều nhất chỉ cản lại công kích của võ giả Đạo Sư cảnh. Trận pháp của Đông Lâm thành các ngươi chặn lại công kích của cường giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh!Lam Khúc quận thành không có trận pháp cao cấp bảo vệ.Cảnh Ngôn cười nói: - Quận Vương đại nhân nói đúng, một canh giờ tiêu hao năm trăm linh thạch cực phẩm đó là bị nhiều cường giả Đạo Hoàng cảnh oanh kích. Nếu võ giả thực lực yếu tấn công đại trận thì sẽ không hao nhiều năng lượng như vậy. Bình thường không cần mở trận pháp ra, khi nào thành thị bị công kích mới mở nó.Ba đại trận vận chuyển tiêu hao năng lượng đúng là kinh người, nhưng năng lực phòng hộ hơn hẳn trận pháp cấp thấp, trung cấp. Ba trận pháp vận chuyển cùng lúc, võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ sẩy cũng sẽ chịu thiệt lớn. Trận pháp công kích và khốn trận cao cấp uy năng không đùa được.Trên đại lục hiếm thấy trận pháp sư bài bố ra đại trận cao cấp.Cảnh Thiên Anh gật đầu.Cảnh Ngôn nói: - Đi, chúng ta thử xem uy lực của đại trận. Tứ trưởng lão ở lại đây, chờ lát nữa ta kêu mở đại trận phòng ngự thì trưởng lão hãy mở ra.Cảnh Thiên Anh lên tiếng: - Biết.Cảnh Ngôn và đám người Chu Thiên ra khỏi lòng đất bay lên trên bầu trời phủ thành chủ.Nguyên Đông Lâm thành nằm trong tầm mắt.Cảnh Ngôn thả ra một lũ thần niệm truyền âm cho tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh ở dưới lòng đất:- Tứ trưởng lão, mở đại trận phòng ngự ra.Trong óc tứ trưởng lão nhận chỉ thị của Cảnh Ngôn, vội đến gần trung xu màu xanh rót nguyên khí vào.Răng rắc! Răng rắc! Vang tiếng nổ điếc tai bên trên tòa thành.Mấy giây ngắn ngủi bên trên Đông Lâm thành bao trùm sóng gợn dày đặc, năng lượng mênh mông dâng lên. Người trong thành ngạc nhiên nhìn trời, không biết có chuyện gì.Cảnh Ngôn mỉm cười nói với nhóm người:- Được rồi, Quận Vương đại nhân, lão gia tử, Liên Thiên đại ca hãy tấn công hết sức thử xem. Cứ đánh thoải mái, vị trí nào cũng được.Chu Thiên nhìn Cảnh Ngôn, gặn hỏi: - Cảnh Ngôn muốn chúng ta đánh hết sức?Tuy trận pháp bảo vệ bên dưới là đại trận phòng ngự cao cấp, nhưng mọi người lo lỡ như công kích phá hủy đại trận thì thiệt thòi lớn. Tài liệu bày đại trận rất nhiều, giá trị kinh khủng.Cảnh Ngôn xua tay cười thoải mái:- Các vị cứ yên tâm công kích, đánh thật đi, tuyệt đối đừng giữ sức.Cảnh Ngôn bày ra đại trận nếu không cản được công kích của một võ giả Đạo Vương cảnh, hai võ giả Đạo Sư cảnh thì buồn cười, đây là đại trận phòng ngự cao cấp.- Được, vậy chúng ta ra tay!Ba người Chu Thiên vận chuyển nguyên khí trong thân thể chủ động công kích.Ban đầu họ còn nương tay, nhưng khi đánh ra phát hiện đại trận chỉ nổi lên gợn sóng nhẹ, thế là họ đánh thật, thi triển đủ loại võ học, bí pháp. Nhưng mặc cho họ tăng lực công kích lên cực hạn cũng chỉ để lại sóng gợn, đại trận phòng ngự vẫn vững vàng như núi Thái.Nhóm Chu Thiên sắc mặt dần đỏ ửng.Đánh một nén nhang sau ba người ngừng lại, thở hổn hển.Chu Thượng Vân ghen tỵ nói: - Mạnh quá! Không uổng là đại trận phòng ngự cao cấp, năng lực phòng hộ thật là . . . phát cuồng! Chúng ta công kích hết nửa ngày nhưng chỉ để lại vài gợn sóng. Cảnh Ngôn, hay ngươi cũng bày vài trận pháp cao cấp cho Lam Khúc quận thành ta đi?Lúc trước bày đại trận Chu Thượng Vân không nghĩ vậy, giờ thấy uy năng đại trận thì động lòng, không kiềm được muốn nhờ Cảnh Ngôn bày mấy trận pháp cao cấp cho quận thành của mình.Biểu tình Cảnh Ngôn quái dị nhìn Chu Thượng Vân:- Quận Vương đại nhân chắc không?Chu Thượng Vân buột miệng nói: - Chắc chắn, đương nhiên rồi, nếu Lam Khúc quận thành ta có trận pháp như vậy thì . . . Chu Thượng Vân biến sắc mặt, vì gã nhớ ra bày đại trận cần tiêu hao tài liệu. Đông Lâm thành nhỏ hơn Lam Khúc quận thành nhiều mà hao tài liệu siêu kinh người, nếu bày ba tòa đại trận giống vậy trong Lam Khúc quận thành sợ là Chu Thượng Vân không lấy ra được một phần mười tài liệu. Hết chương 672.



Bạn cần đăng nhập để bình luận