Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 414. Bối Cảnh Lớn



Chương 414. Bối Cảnh Lớn



Trương Nhất Binh hỏi dò:- Đan sư Cao Lan, nơi này có năm bình dược tề, hay chúng ta để lại một bình cho đan sư cẩn thận nghiên cứu phân biệt, bốn bình khác chúng ta mang đi trước?Nhìn thái độ của Cao Lan thì biết Cảnh Ngôn đưa dược tề Thánh Linh tuyệt đối không tầm thường. Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão không ngốc, nếu Cao Lan không thấy ra dược tề có gì đặc biệt sao đòi giữ lại nghiên cứu?Cao Lan nhíu chặt mày gắt hỏi: - Trương tộc trưởng! Là các ngươi cầm dược tề này kêu lão phu kiểm tra thực hư! Các ngươi cũng biết dược tề đặc biệt, khỏi hỏi lão phu cũng chắc chắn các ngươi chưa từng nghe về dược tề này. Đã đặc biệt tất nhiên cần thời gian kiểm tra, thái độ của các ngươi chẳng lẽ là không tin lão phu?Trương Nhất Binh cười làm lành nói: - Không phải không phải! Chúng ta không có ý đó. Được rồi, vậy đặt năm bình dược tề ở đây, chờ ba, bốn ngày nữa chúng ta lại đến lấy.Trương gia không thể đắc tội đan sư Cao Lan, đặt dược tề ở đây vài ngày cũng không có gì không ổn. Cao Lan là đan sư tam giai, tài phú kinh người, chắc sẽ không vì nuốt mấy bình dược tề làm hỏng danh tiếng của mình.Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão rời khỏi phủ đệ Cao Lan đi về trạch viện Trương gia.Trong phòng, cửu trưởng lão hơi nhíu mày hỏi: - Tộc trưởng thấy chuyện này thế nào?Trương Nhất Binh không trả lời thẳng:- Cảnh Ngôn này có thể lấy ra nhiều đan dược như vậy, còn có dược tề Thánh Linh, e rằng lai lịch không tầm thường.Cửu trưởng lão nghe hiểu lợi ngầm, lắc đầu nói: - Chưa nghe nói Lam Khúc quận thành có tộc lớn Cảnh gia.Trương Nhất Binh nheo mắt nói: - Có lẽ đến từ thành phố lớn khác.Cửu trưởng lão gật gù:- Ừm, khả năng này cao! Trương Nhất Binh đi tới đi lui trong phòng:- Hay kêu Cảnh Ngôn đến hỏi thẳng hắn, nếu thật sự có lai lịch thì ngươi đừng ngăn cản, đây cũng là chuyện tốt với Trương Ngọc. Ta nghe Trương Ngọc luôn miệng kêu Cảnh Ngôn ca ca, chắc cũng có hảo cảm.Hiển nhiên Trương Nhất Binh cũng cho rằng Cảnh Ngôn có hảo cảm với Trương Ngọc, nếu không tại sao tặng cho nàng nhiều tài nguyên như vậy. Dù là tử đệ gia tộc lớn cũng sẽ không tùy tiện lấy ra nhiều đan dược tặng người.Nói Cảnh Ngôn không để ý mớ đan dược này thì Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão tuyệt đối không tin. Xem tuổi của Cảnh Ngôn khoảng hai mươi, lứa tuổi này giỏi lắm là Tiên Thiên sơ kỳ, trung kỳ, sao có thể không để bụng đống đan dược đó?Cửu trưởng lão dứt khoát nói: - Ta không có ý kiến!Trương Nhất Binh nói rất có lý, nếu Cảnh Ngôn có bối cảnh lớn, Trương Ngọc đi theo hắn tốt hơn ở lại Trương gia, cộng thêm cũng là việc tốt cho toàn gia tộc.*** Hộ vệ Trương gia đứng ngoài phòng Cảnh Ngôn ở tạm, cung kính hỏi: - Cảnh Ngôn tiên sinh, không biết bây giờ tiên sinh có rảnh không?Cảnh Ngôn lắc người đi ra, hắn nhìn hộ vệ:- Có chuyện gì sao?Hộ vệ khom người nói: - Tộc trưởng muốn mời tiên sinh đi một chuyến.Cảnh Ngôn do dự một chút, gật đầu nói: - Được, giờ ta cũng không có việc gì gấp.Cảnh Ngôn theo hộ vệ lại đến phòng tiếp khách của Trương gia.Vừa đi vào Cảnh Ngôn sửng sốt, lòng thầm than:- Ra vẻ lớn thật!Trong phòng tiếp khách có tộc trưởng Trương gia Trương Nhất Binh, còn có bảy, tám võ giả. Những người này đều lớn tuổi, phỏng chừng là trưởng lão Trương gia.Cảnh Ngôn vừa đi vừa thầm nghĩ: - Muốn làm gì đây?Cảnh Ngôn chắp tay với Trương Nhất Binh:- Trương tộc trưởng.Trương Nhất Binh cười tươi mời Cảnh Ngôn ngồi, đảo mắt nói: - Mời Cảnh Ngôn tiểu hữu ngồi. Các vị trưởng lão, vị này chính là Cảnh Ngôn của Đạo Nhất học viện, võ giả thiên tài trẻ tuổi có tài.Trong đám trưởng lão này có một số đã gặp qua Cảnh Ngôn, nhiều người khác chưa gặp mặt.Cảnh Ngôn chắp tay với các trưởng lão trước rồi mới ngồi xuống:- Các vị trưởng lão khỏe.Xem biểu tình của những người này và ngữ điệu của Trương Nhất Binh hình như họ không định làm gì hại hắn. Cảnh Ngôn cũng không lo người Trương gia làm hại mình, với thực lực của hắn đừng nói Trương gia tầm thường, cường giả nguyên Hạo Phong thành đến, nếu hắn muốn đi không ai giữ lại được.Cảnh Ngôn tạm dừng một chút rồi hỏi: - Không biết Trương tộc trưởng kêu ta đến có chuyện gì?Trương Nhất Binh cười nói: - Cảnh Ngôn tiểu hữu, chủ yếu là cửu trưởng lão muốn gặp ngươi.Trong đám trưởng lão một võ giả nhỏ tuổi hơn chút lên tiếng: - Cảnh Ngôn!Cảnh Ngôn nhìn đối phương, hắn biết người này là phụ thân của Trương Mẫn, cũng là cửu trưởng lão Trương gia.Cảnh Ngôn đáp lại:- Cửu trưởng lão, không biết muốn gặp ta có chuyện gì? Nếu muốn hỏi về sư tỷ Trương Mẫn thì ta có gì nói nấy.Khuôn mặt cửu trưởng lão buồn bã nói: - Về nguyên nhân chết của Trương Mẫn lúc trước ngươi đã nói với tộc trưởng, tộc trưởng đã nói cho ta biết. Làm phụ thân của Trương Mẫn, ta rất cảm kích ngươi báo thù cho Trương Mẫn và đưa nàng về, nếu không nhờ ngươi thì đến nay chúng ta không biết Trương Mẫn đã . . . Cửu trưởng lão đổi đề tài hỏi: - Ta muốn hỏi ngươi chủ yếu không phải chuyện của Trương Mẫn, ngươi có phải là người của Lam Khúc quận thành không?Cảnh Ngôn lắc đầu nói, vẻ mặt hoang mang nhìn cửu trưởng lão: - Không phải!Cửu trưởng lão lại hỏi: - Không lẽ ngươi là võ giả ra từ mấy thành phố lớn?Cảnh Ngôn trả lời:- Cũng không, ta là người Cảnh gia Đông Lâm thành.- Đông Lâm thành?Đám người Trương gia ánh mắt giao nhau, cái tên Đông Lâm thành rất xa lạ, bọn họ không có ấn tượng.Những thành phố lớn trong Lam Khúc quận thành, không nói thành phố hạng nhất, dù là hạng hai thì họ ít nhất có nghe tên. Nhưng bọn họ không có ấn tượng về Đông Lâm thành, chỉ có một giải thích đó là thành phố rất nhỏ, cùng lắm cỡ Hạo Phong thành, có lẽ không bằng Hạo Phong thành.Lòng Cảnh Ngôn máy động, hắn phát hiện nét mặt cửu trưởng lão hơi thất vọng.Tình huống gì đây? Hắn là võ giả ra từ thành phố nào liên quan gì với Trương gia sao?Ánh mắt cửu trưởng lão nghi hoặc hỏi: - Cảnh Ngôn, chúng ta đã biết tài nguyên ngươi tặng cho Trương Ngọc. Những tài nguyên này con số giá trị vô cùng khổng lồ, nếu ngươi không có bối cảnh gia tộc lớn thì sao có nhiều tài nguyên như vậy?Lúc trước bọn họ đã giao lưu, đều thiên hướng giả thiết Cảnh Ngôn là tử đệ gia tộc lớn. Nhưng nghe Cảnh Ngôn nói hắn ra từ Đông Lâm thành, trong thành phố nhỏ dù là gia tộc lớn nhất thì có thể cung cấp bao nhiêu tài nguyên cho tử đệ? Hết chương 414.



Bạn cần đăng nhập để bình luận