Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 477. Tin Chết



Chương 477. Tin Chết



Ứng Hữu Khuyết, Hồ Dương liếc nhau, thấy ý cười trong mắt đối phương.Hai người này đều có xung đột với Cảnh Ngôn.Ứng Hữu Khuyết là điện chủ Hình Pháp Điện, lúc trước Hình Pháp Điện vì Cảnh Ngôn giết đệ tử nội viện Tiền Trấn muốn trừng trị hắn, phó chưởng viện Phương Nhược Vũ ra mặt hết sức che chở hắn làm Hình Pháp Điện mặt xám mày tro. Điện chủ như Ứng Hữu Khuyết cũng mất hết mặt mũi.Ứng Hữu Khuyết luôn ghi hận Cảnh Ngôn.Hồ Dương cũng oán hận Cảnh Ngôn. Không lâu trước trong đại hội hai phong, vì Cảnh Ngôn xuất hiện hại Nam Phong thua Bắc Phong. Chẳng những thế Cảnh Ngôn còn giết một đệ tử cực kỳ xuất sắc của Nam Phong.Hồ Dương làm phong chủ Nam Phong, mặt mũi không còn gì.Hai người nghe Cảnh Ngôn bị vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh ám sát thì mừng hớn hở.Thiên phú Võ Đạo của Cảnh Ngôn rất kinh người, nếu hắn sống tương lai sẽ đem đến vinh quang cho Đạo Nhất học viện. Nhưng hai người có thù riêng với Cảnh Ngôn, Ứng Hữu Khuyết, Hồ Dương ước gì hắn chết cho rồi.Hồ Dương cười đề nghị:- Ứng điện chủ, ta bỗng thấy người sảng khoái rất là sung sướng, hay chúng ta uống một ly đi?Ứng Hữu Khuyết giãn chân mày, cười hể hả:- Lời Hồ phong chủ nói cũng là điều ta muốn nói. Đã lâu rồi không nhẹ nhàng như vậy, nên chúc mừng.Hai người liền lấy ra rượu quý nhưỡng bằng linh quả, cùng chè chén.Tin Cảnh Ngôn bị Ám Dạ ám sát dần lan truyền trong nội viện Đạo Nhất học viện.Trên Nam Phong.- Các ngươi nghe nói chưa? Cảnh Ngôn Bắc Phong chết rồi!- Cảnh Ngôn đã chết? Sao có thể?- Chết thật rồi, ta cũng nghe tin tức này. Nghe nói Cảnh Ngôn bị sát thủ Ám Dạ ám sát ở Hạo Phong thành phía đông.- Sát thủ Ám Dạ? Cảnh Ngôn cũng mạnh đấy chứ, trong đại hội hai phong sư huynh Đặng Thanh Nam Phong chúng ta cũng chết trong tay hắn. Sư huynh Đặng Thanh là võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ.- Đúng vậy! Ta biết tổ chức Ám Dạ, bên trong có một số sát thủ kim bài tu vi Đạo Linh cảnh, nhưng muốn giết Cảnh Ngôn e rằng rất khó.- Ha ha, các ngươi không biết, Cảnh Ngôn không phải bị sát thủ kim bài Ám Dạ ám sát mà là sát thủ vương bài duy nhất tự mình ra tay. Cường giả Đạo Sư cảnh chết trong tay sát thủ vương bài này đã có vài người, Cảnh Ngôn mạnh thật nhưng kém xa sát thủ vương bài.- Cái gì? Sát thủ vương bài Ám Dạ tự mình ra tay?- Là ai thuê được sát thủ vương bài? Bỏ vốn lớn thật, thuê sát thủ vương bài không phải chút xíu tài nguyên có thể mời được.- Ha ha ha! Mấy chuyện này không liên quan chúng ta, Cảnh Ngôn chết là việc tốt cho Nam Phong, chứ Bắc Phong ra Cảnh Ngôn, sau này Nam Phong khó sống thoải mái.- . . . Đám Nam Phong mừng hớn hở.Đương nhiên có một số đệ tử thấy tiếc thương khi Cảnh Ngôn bị ám sát. Dù sao Cảnh Ngôn là thiên tài Võ Đạo trăm năm khó gặp, hắn chết là mất mác lớn cho Đạo Nhất học viện.Trên Bắc Phong.Không khí nặng nề tràn ngập trong Bắc Phong, nhiều đệ tử Bắc Phong tụ tập một chỗ, vẻ mặt buồn rầu thảo luận việc Cảnh Ngôn bị ám sát.Vừa lúc phong chủ Triệu Kỳ từ Đạo Nhất Điện trở về, đệ tử Bắc Phong vây quanh gã.- Phong chủ đại nhân!- Kính chào phong chủ đại nhân!- Phong chủ đại nhân, Cảnh Ngôn thật sự đã chết rồi?- Tin tức này là thật? Tại sao Cảnh Ngôn bị ám sát? Là ai thuê sát thủ vương bài Ám Dạ?Đám người lao nhao sốt ruột hỏi dồn.Mọi người không tin Cảnh Ngôn bị sát thủ Ám Dạ giết chết, hoặc nên nói là họ không muốn tin sự thật này.Triệu Kỳ chậm rãi quét đám đệ tử Bắc Phong, sắc mặt âm trầm quát:- Các ngươi tụ tập ở đây làm gì? Rảnh quá phải không? Không đi tu luyện nhiều chuyện làm gì hả?Đệ tử hơi quen thuộc với Cảnh Ngôn không bị Triệu Kỳ quát nạt hù sợ, cố chấp hỏi: - Phong chủ đại nhân, nhiều người nói Cảnh Ngôn Bắc Phong chúng ta bị sát thủ Ám Dạ ám sát, tin tức này rốt cuộc là thật hay giả? Nếu như là giả thì tại sao Cảnh Ngôn rời đi Đạo Nhất học viện lâu vậy chưa về?Triệu Kỳ trầm ngâm nói: - Lời đồn không thể tin, chưa chắc Cảnh Ngôn chết. Không ai thấy tận mắt Cảnh Ngôn bị giết, cũng không thấy xác Cảnh Ngôn.Có người hỏi: - Phong chủ đại nhân, nói vậy là Cảnh Ngôn bị sát thủ Ám Dạ ám sát là thật?Triệu Kỳ gật đầu nói: - Ừm! Đám đệ tử Bắc Phong càng kích động hơn.Phong chủ đại nhân cũng công nhận tin sát thủ Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn là thật, tức là hắn chết thật. Nếu Cảnh Ngôn còn sống phong chủ đại nhân sẽ không nói lời vừa rồi, gã sẽ cho mọi người biết Cảnh Ngôn chưa chết.Phong chủ nói không tìm được xác Cảnh Ngôn, điều này không chứng minh được gì.Nếu sát thủ Ám Dạ giết Cảnh Ngôn chắc chắn sẽ hủy thi diệt tích không để lại chút manh mối. Chuyện này dễ làm, đừng nói võ giả Đạo Sư cảnh, dù là võ giả hậu thiên thực lực hơi mạnh cũng có thể dễ dàng hoàn toàn hủy diệt xác chết.Có người lòng đầy căm phẫn quát lớn:- Phong chủ đại nhân, là ai thuê sát thủ Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn? Có thể điều tra ra không? Cảnh Ngôn là một trong các đệ tử xuất sắc nhất Đạo Nhất học viện ta, học viện mặc kệ vậy sao?Đám người Bắc Phong tức giận gầm rống:- Đúng vậy! Đạo Nhất học viện chúng ta phải báo thù cho Cảnh Ngôn!- Đúng! Phải báo thù! Phong chủ đại nhân, chuyện này không thể bỏ qua như vậy! Chúng ta muốn đi gặp chưởng viện đại nhân, chúng ta muốn báo thù cho Cảnh Ngôn!Triệu Kỳ cao giọng quát vào mặt đám người: - Câm mồm hết! Báo thù cho Cảnh Ngôn không phải việc các ngươi nên xen vào, giờ các ngươi cần làm là lo tăng cao thực lực. Học viện đã có kế hoạch chuyện Cảnh Ngôn.Mọi người thấy Triệu Kỳ tức giận thật thì im miệng không dám hó hé gì thêm.Phủ tổng quản.Mộ Liên Thiên mặt không biểu tình từ Đạo Nhất học viện về phủ đệ của mình.Tề Tư Nhu thấy Mộ Liên Thiên trở về liền tiến lên đón, cau chân mày liễu:- Liên Thiên.Nhìn biểu tình của Mộ Liên Thiên là Tề Tư Nhu biết kết quả, e rằng đó là kết quả nàng không muốn nhận.Nhưng Tề Tư Nhu vẫn hỏi: - Kết quả không tốt đẹp?Giọng Tề Tư Nhu rất nhẹ, quan hệ của nàng với Cảnh Ngôn là nếu không nhờ hắn bây giờ nàng đã chết. Tề Tư Nhu có thể sống tiếp, thậm chí tiếp tục tu luyện Võ Đạo đều nhờ Cảnh Ngôn. Nên khi nghe Cảnh Ngôn bị sát thủ vương bài Ám Dạ ám sát thì nàng rất lo lắng. Hết chương 477.



Bạn cần đăng nhập để bình luận