Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 766. Tên Hề Cuồng Nhiệt



Chương 766. Tên Hề Cuồng Nhiệt



Lâm Vinh kích động mặt đỏ rực, lòng háo hức.Trước khi Khu Đạc đến Lâm Vinh cũng muốn diệt Cảnh Ngôn, nhưng gã không có thực lực và tự tin, bây giờ thì khác.Thoạt trông Khu Đạc không kích động như Lâm Vinh, lão tâm cơ thâm sâu không lộ vui giận ra ngoài:- Đừng gấp, muốn giết Cảnh Ngôn cần chút sách lược.Bị Cảnh Ngôn đuổi ra Huy Hoàng Đạo Tràng khiến Khu Đạc rất thù hắn, muốn giết hắn ngay lúc đó cho rồi. Nhưng Khu Đạc biết với thực lực của mình đánh Cảnh Ngôn trong Huy Hoàng Đạo Tràng là tự sát.Giờ Cảnh Ngôn đến Đông Quan quận thành là cơ hội hiếm có.Huống chi Khu Đạc về phe Cổ gia, nếu tiêu diệt Cảnh Ngôn cũng có lợi lớn cho lão.Lâm Vinh nói: - Khu Đạc đại nhân, ta sẽ khống chế đại trận bảo vệ thành thị hết sức phối hợp đại nhân!Khu Đạc lắc đầu nói: - Bấy nhiêu chưa đủ, ta cần ngươi dẫn Cảnh Ngôn vào Quận Vương phủ, nhờ uy lực hai tầng đại trận Quận Vương phủ và thành thị giết hắn.Chỉ riêng đại trận bảo vệ Khu Đạc cảm thấy chưa đủ bảo hiểm.Đông Quan quận thành là quận thành vô cùng cổ xưa, có nhiều đại trận. Trong Quận Vương phủ có mấy tòa trận pháp cao cấp, lợi dụng nhiều trận pháp như vậy dù Cảnh Ngôn mạnh đến đâu cũng phải chết tại đây.Lâm Vinh sửng sốt:- Dụ Cảnh Ngôn lại đây?Dụ thế nào?Nếu gã ra ngoài khiêu khích Cảnh Ngôn, trước mặt hắn tùy tiện vung một kiếm đủ giết gã.Khu Đạc khinh miệt liếc Lâm Vinh một cái:- Quận Vương Lâm Vinh ở trong Quận Vương phủ hét to tên Cảnh Ngôn là được. Tiểu tử kia rất kiêu ngạo, ngươi nhục mạ hắn mấy câu, hắn nhất định sẽ tức giận sau đó bất chấp tất cả giết vào. Chờ khi hắn vào phạm vi Quận Vương phủ thì ngươi kích phát đại trận trong phủ đệ, chuyện kế tiếp giao cho ta!Khu Đạc nhìn ra Lâm Vinh sợ chết không dám ra ngoài. Nhưng lão không định hy sinh mạng sống của Lâm Vinh, gã xem như chó ngoan Cổ gia nuôi, chết không công thì hơi tiếc.Nghe Khu Đạc nói vậy Lâm Vinh yên lòng.Lâm Vinh vỗ ngực nói: - Khu Đạc đại nhân hãy yên tâm, chút chuyện nhỏ này cứ giao cho ta!Trong thành phố.- Chuyện gì xảy ra? - Hình như đại trận thành thị bị kích phát! Chuyện gì xảy ra? Có người cứng rắn xông vào Đông Quan quận thành?- Đúng là đại trận bị khởi động, dao động năng lượng mạnh quá. Không biết loại người nào xông vào mà cần vận chuyển đại trận bảo vệ.- Đúng rồi, ta ở trong Đông Quan quận thành hơn hai trăm năm đây là lần thứ hai trông thấy đại trận bảo vệ khởi động.Đại trận thành phố bị kích phát, võ giả trong thành phố liền cảm ứng dao động năng lượng. Khi đại trận mới kích phát ra cả bầu trời lấp lánh ánh sáng màu lam, dù là người thường cũng biết đại trận thành phố kích phát.Làm một trong tám quận do Cổ gia quản lý, hầu như không ai dám lỗ mãng trong Đông Quan quận thành, nên đại trận bảo vệ mở ra làm đám võ giả phản ứng đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó rất hưng phấn.Cảnh Ngôn, Cảnh Lục Nam ngừng bay.Cảnh Ngôn cười khẽ:- Thật sự mở ra đại trận thành thị, lá gan của Quận Vương Đông Quan quận không nhỏ. Muốn dùng đại trận bảo vệ giữ ta lại rồi thông báo người Cổ gia đến đối phó ta?Nếu không mở ra đại trận bảo vệ Đông Quan quận thành thì Cảnh Ngôn định lặng lẽ mang phụ thân rời đi, nhưng ý định này không hoàn toàn tuyệt đối, nếu không Cảnh Ngôn đã bay nhanh hơn. Trong tiềm thức Cảnh Ngôn ước gì đại náo Đông Quan quận thành, hắn cố ý chậm một chút chờ bên Đông Quan quận thành phản ứng.Trong quận thành này nếu có cường giả Đạo Hoàng cảnh của Cổ gia ẩn núp, chờ họ nhảy ra Cảnh Ngôn có thể tiện tay đánh chết.Trong khi Cảnh Ngôn đảo tròng mắt thả thần hồn ra cảm ứng có võ giả Đạo Hoàng cảnh đến gần mình không thì nghe một chuỗi tiếng mắng:- Tiểu tặc Cảnh Ngôn, ngươi còn muốn trốn sao? Ha ha ha ha ha ha! Nói cho ngươi biết, ngươi đã là cá trong chậu, không trốn thoát được! Dám đến Đông Quan quận thành ta, thật là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông vào! Đã đến rồi thì đừng mơ sống trở lại, Đông Quan quận thành không phải nơi ngươi muốn tới thì tới muốn đi thì đi! Tiểu tạp chủng! Gia gia Lâm Vinh Quận Vương Đông Quan quận ở trong Quận Vương phủ chờ ngươi, có giỏi thì tới tìm gia gia đi!Tiếng hừ của Cảnh Ngôn truyền khắp thành phố:- Hừ! Cảnh Ngôn nói với Cảnh Lục Nam:- Phụ thân, nhi có một không gian tiểu thế giới di động, phụ thân vào trong chờ nhi giây lát. Khó khăn mới đến một lần, cứ đi như vậy có người không chịu.Cho phụ thân Cảnh Lục Nam vào Càn Khôn tiểu thế giới thì Cảnh Ngôn có thể tập trung, với tu vi Đạo Vương cảnh của gã làm hắn luôn lo lắng.Mắt Cảnh Lục Nam chợt sáng rực hỏi: - Không gian tiểu thế giới? Cảnh Ngôn, ý ngươi nói là không gian Càn Khôn Giới?Ban đầu là Cảnh Lục Nam lấy Càn Khôn Giới từ trong Tử Vong Thâm Uyên, gã đương nhiên biết về chiếc nhẫn. Cảnh Lục Nam giao Càn Khôn Giới cho phụ thân tức là gia gia của Cảnh Ngôn, Cảnh Thiên, nghe Cảnh Ngôn nói chắc Càn Khôn Giới đã vào tay hắn, cũng đã giải mở phong ấn.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng là Càn Khôn Giới, phụ thân đừng chống cự, nhi đưa phụ thân vào Càn Khôn tiểu thế giới.Cảnh Ngôn vừa nói thần niệm đưa năng lượng vô hình phủ lên Cảnh Lục Nam.Cảnh Lục Nam cảm nhận năng lượng dao động, gã không chống cự, ngay sau đó biến mất trước mặt Cảnh Ngôn.Vào Càn Khôn tiểu thế giới, Cảnh Lục Nam đánh giá không gian xung quanh tặc lưỡi lấy làm lạ:- Đây là không gian Càn Khôn Giới? Tựa như thế giới vậy.Cảnh Lục Nam hưng phấn nhỏ giọng nói: - Ta hiểu rồi, hèn gì tu vi Võ Đạo của Cảnh Ngôn mới hơn ba mươi năm ngắn ngủi đã đến Đạo Hoàng cảnh, tất nhiên liên quan truyền thừa của Càn Khôn Giới.Chợt cơ mặt Cảnh Lục Nam căng cứng:- A? Vì Cảnh Lục Nam thấy một bóng người xuất hiện trước mặt mình, không phải Cảnh Ngôn.Bốn mắt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.Cảnh Lục Nam thấy tàn hồn của Thiên Thủy.Ngoài Càn Khôn tiểu thế giới.Mắt Cảnh Ngôn nhúc nhích, vận chuyển nguyên khí bay nhanh đến bầu trời Quận Vương phủ.Lâm Vinh luôn nhìn chằm chằm chân trời, thấy bóng Cảnh Ngôn thì luôn miệng nói nhỏ:- Đến rồi đến rồi! Khu Đạc đại nhân, tiểu tử này là Cảnh Ngôn phải không? Hắn đã đến!Khu Đạc núp trong bóng tối, sợ bị Cảnh Ngôn thấy sẽ không vào Quận Vương phủ nữa.Khu Đạc không biết rằng thần hồn của Cảnh Ngôn đã bao trùm nguyên Quận Vương phủ, thấy lão từ lâu.Cảnh Ngôn nhếch mép:- Lão già này cũng có đây, xem ra Quận Vương Lâm Vinh dõng dạc như vậy là vì Khu Đạc.Lâm Vinh tiếp tục như tên hề cố ý chọc giận Cảnh Ngôn:- Nhãi ranh Cảnh Ngôn, ngươi có gan thì vào đi, ngươi mạnh lắm mà? Hay ngươi sợ trận pháp của Quận Vương phủ ta? Hết chương 766.



Bạn cần đăng nhập để bình luận