Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 466. Thu Hoạch Lớn



Chương 466. Thu Hoạch Lớn



Trong Càn Khôn không gian, Cảnh Ngôn ôm mong chờ lấy ra mấy món cướp từ người Ân Tiên Sinh.Một tu di giới chỉ, một ngọc bài màu vàng sữa, một thanh đoản kiếm đen lấp lánh ánh sáng đen.Cảnh Ngôn cầm ngọc bài lên nhìn, cảm giác hơi ấm, mặt phải khắc hai chữ Ám Dạ.Cảnh Ngôn quan sát kỹ ngọc bài, vẻ mặt thắc mắc:- Ngọc bài này chất liệu là gì?Cảnh Ngôn đã thấy nhiều các loại tài liệu nhưng không nhìn ra chất liệu của ngọc bài. Nhìn kỹ hình như không có công dụng đặc biệt gì, Cảnh Ngôn tùy tay cất ngọc bài.Quan trọng là tu di giới chỉ mà Ân Tiên Sinh mang theo tùy thân.Có lẽ Ân Tiên Sinh nằm mơ cũng không ngờ y đến Hạo Phong thành ám sát Cảnh Ngôn lại chết vào tay hắn. Nên tài nguyên trong tu di giới chỉ của y có lẽ mang đến niềm vui bất ngờ lớn cho Cảnh Ngôn.Gần đây liên tiếp đột phá cảnh giới tiêu hao gần hết tài nguyên của Cảnh Ngôn, nếu không có tu di giới chỉ của Ân Tiên Sinh thì hắn phải bán đan dược mới mong tích góp lại tài nguyên nhiều như biển.Cảnh Ngôn động ý niệm:- Xem thử!Tu di giới chỉ của Ân Tiên Sinh bị mở ra, hắn bắt đầu dọn đồ ra ngoài.- Thẻ vàng linh thạch?Nhóm đầu tiên là một đống thẻ vàng linh thạch.Cảnh Ngôn quét ý niệm qua thẻ vàng linh thạch:- Ôi trời, toàn là thẻ vàng giá mười vạn linh thạch, để đếm thử . . . chậc chậc.Cảnh Ngôn không kiềm được giật mình vì số lượng thẻ vàng linh thạch trong tu di giới chỉ của Ân Tiên Sinh, có một trăm ba mươi tấm, mỗi tấm là mười vạn cộng lại là một ngàn ba trăm vạn linh thạch kếch xù.Cảnh Ngôn không biết trong một ngàn ba trăm vạn linh thạch này mới trước đó có năm trăm vạn là Ân Tiên Sinh lấy từ tay tộc trưởng Văn gia Văn Lam.Giờ Văn Lam còn trong gia tộc chờ tin chết của Cảnh Ngôn, tiếc rằng gã phải thất vọng.Sát thủ là nghề rất giàu, trên thế giới này có lẽ chỉ đan sư năng lực khá mạnh là giàu bằng sát thủ.Cảnh Ngôn tiếp tục dời vật phẩm trong tu di giới chỉ.Lần này là một đống khối linh thạch cực phẩm, số lượng gần ngàn khối, một khối linh thạch cực phẩm tương đương ba ngàn đến bốn ngàn linh thạch bình thường, một ngàn khối linh thạch cực phẩm bằng mấy trăm vạn linh thạch bình thường.Thấy đống khối linh thạch cực phẩm, mắt Cảnh Ngôn lấp lóe cất hết. Hắn đã hao hết khối linh thạch cực phẩm, không còn một khối. Có đống khối linh thạch cực phẩm này Cảnh Ngôn tạm thời không cần đi mua linh thạch cực phẩm.Đợt vật phẩm thứ ba được dời ra là một đống linh thảo, các loại khoáng thạch. Những cái này rất nhiều, toàn có giá trị cao. Trong đó linh thảo cao cấp chiếm khoảng mười phần trăm.Mắt Cảnh Ngôn sáng như sao.Đống linh thảo, khoáng thạch giá trị cao hơn một ngàn vạn linh thạch bình thường một mảng lớn. Cảnh Ngôn lười tính giá cụ thể, tóm lại về sau hắn luyện đan sẽ có lúc dùng đống linh thảo này. Khoáng thạch thì tạm gác lại, về sau nếu Cảnh Ngôn đặt chân vào luyện khí hoặc trận đạo sẽ cần các loại khoáng thạch.Tiếp theo là mớ vật phẩm cuối cùng, các loại tạp vật linh tinh. Đa số Cảnh Ngôn không quen, càng không biết cách dùng. Có một hồn tinh Kim Văn trong đống tạp vật làm Cảnh Ngôn mừng rỡ, hắn gật gù lấy hồn tinh Kim Văn ra cẩn thận cất đi. Cảnh Ngôn nghiên cứu một lúc ném đống tạp vật sang bên, không định đưa vào tu di giới chỉ, để chúng trong Càn Khôn không gian cũng như nhau.Đến lúc này tu di giới chỉ của Ân Tiên Sinh trống rỗng, Cảnh Ngôn kiểm tra tu di giới chỉ một lần nữa xác định không bỏ sót, hắn vận chuyển nguyên khí hoàn toàn phá hủy tu di giới chỉ. Đẳng cấp tu di giới chỉ này rất cao, nếu lấy ra bán ít nhất đáng giá trăm vạn linh thạch.Nhưng vì an toàn Cảnh Ngôn phá hủy nó.Vì những lời Ân Tiên Sinh nói trước khi chết làm Cảnh Ngôn kiêng dè. Có lẽ sau lưng Ân Tiên Sinh có bối cảnh càng lớn, nên không thể để lại chiếc nhẫn, lỡ nhẫn có ấn ý thần hồn gì thì Cảnh Ngôn có thể sẽ bị thế lực lớn sau lưng Ân Tiên Sinh tìm đến. Hủy diệt tu di giới chỉ hoàn toàn là cách xử lý ổn thỏa nhất.Làm xong mọi thứ Cảnh Ngôn mới cầm thanh đoản kiếm màu đen.Cảnh Ngôn đã có ba đoản kiếm màu đen, thanh đoản kiếm lấy từ Ân Tiên Sinh là cái thứ bốn. Có điều ba đoản kiếm màu đen trước không thể so sánh với cái của Ân Tiên Sinh.Khi Ân Tiên Sinh cầm đoản kiếm màu đen công kích Cảnh Ngôn làm hắn cảm nhận uy năng mênh mông từ nó hơn xa pháp khí bình thường, giờ hắn có cơ hội xem kỹ.Khi Cảnh Ngôn tập trung chú ý vào đoản kiếm màu đen, mắt hắn trợn to mắt nói: - Không lẽ đây là đạo khí?Đạo khí là vũ khí đẳng cấp cao hơn pháp khí, giá trị của đạo khí rất khó tính toán, trong hội đấu giá cỡ lớn ở Lam Khúc quận thành cũng ít khi có đạo khí.Theo Cảnh Ngôn biết nguyên địa vực Lam Khúc quận thành không có nhiều đạo khí, trong số võ giả Đạo Linh cảnh mà hắn gặp chưa thấy ai sử dụng đạo khí.Thiên Hỏa kiếm của Cảnh Ngôn chỉ là pháp khí bình thường, đương nhiên hắn muốn mua pháp khí tốt hơn không khó gì. Nhưng dùng Thiên Hỏa kiếm lâu, Cảnh Ngôn không định mua pháp khí phẩm chất cao hơn.Nếu có thể mua đạo khí thì Cảnh Ngôn chắc chắn sẽ không dùng Thiên Hỏa kiếm nữa.Cảnh Ngôn thở hắt ra, biểu tình giật mình lẩm bẩm:- Đúng là một đạo khí, khí văn trên này cao cấp hơn khí văn trên pháp khí.Cảnh Ngôn gật gù cất đoản kiếm màu đen vào tu di giới chỉ của mình:- Nhưng hơi tiếc đây là đoản kiếm, chỉ thích hợp cho ám sát đánh lén. Nếu đánh nhau ngay mặt thì đoản kiếm hơi không hợp, thôi cứ cất đi, chờ lúc cần thiết lấy ra dùng.Cảnh Ngôn vỗ tay phủi bụi, đứng lên.Thu hoạch trên người Ân Tiên Sinh nằm ngoài dự đoán của Cảnh Ngôn, tính sơ tổng giá trị đống tài nguyên này ít nhất hơn bốn ngàn vạn linh thạch. Bấy nhiêu đây chưa phải toàn bộ gia tài của Ân Tiên Sinh.Võ giả Đạo Sư cảnh bình thường có của cải một ngàn vạn linh thạch đã là giàu. Hết chương 466.



Bạn cần đăng nhập để bình luận