Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 426. Toàn Thành Xao Động



Chương 426. Toàn Thành Xao Động



Nghe Cao Phượng hỏi, khóe môi Cảnh Ngôn cong lên thản nhiên nói: - Ta bây giờ là Đạo Linh cảnh sơ kỳ.Một câu nói ra, tất cả người có mặt ai nấy hút khí lạnh.Đạo Linh cảnh!Nguyên Hạo Phong thành võ giả Đạo Linh cảnh đếm trên đầu ngón tay, gia tộc như Trương gia không có cường giả Đạo Linh cảnh tọa trấn.Không ngờ Cảnh Ngôn lại là võ giả Đạo Linh cảnh.Không ai nghi ngờ lời Cảnh Ngôn nói, vì họ thấy tận mắt đám người Tống Lập cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, Tiên Thiên hậu kỳ bị uy năng một kiếm của Cảnh Ngôn diệt gọn trong tích tắc.Mọi người giật mình, trở nên kính sợ Cảnh Ngôn hơn.Người trước mắt là cường giả Đạo Linh cảnh, đội mạo hiểm Liệt Diễm bọn họ đã bao giờ tiếp xúc với cường giả Đạo Linh cảnh?Lý Dũng giật mình qua đi ngó sang Cao Phượng, thầm nghĩ nàng và Cao Triển rất may mắn khi quen biết võ giả đáng sợ như Cảnh Ngôn.Còn về Cao Phượng nói hai năm trước Cảnh Ngôn còn ở cảnh giới hậu thiên, Lý Dũng cho rằng khi đó nàng nhìn lầm. Hai năm trước Cảnh Ngôn không thể nào là cảnh giới hậu thiên, trong vòng hai năm từ Võ Đạo cửu trọng thiên đột phá đến Đạo Linh cảnh? Đây đúng là đùa giỡn!Cảnh Ngôn cười chào Cao Triển:- Cao Triển, lâu không gặp.Cao Triển chất phác gật đầu nói: - A . . . ừ.Cảnh tượng hai năm trước tái hiện như ngày hôm qua trong óc Cao Triển.Không thể tưởng tượng!Lần đầu tiên gặp mặt Cảnh Ngôn còn chưa thăng cấp Tiên Thiên, hôm nay hắn đã là Đạo Linh cao không thể với tới.Cảnh Ngôn cũng nhớ lại cảnh xưa:- Lúc trong Nguyệt Hoa Sâm Lâm may nhờ đội mạo hiểm các người giúp đỡ ta.Nói đến thì Cảnh Ngôn phải cảm tạ huynh muội Cao Triển, không có hai người thì hắn không thể tìm đến Tội Ác Hiệp Cốc nhanh vậy. Nếu thời gian không đúng Cảnh Ngôn không cách nào quen thành chủ Bạch Tuyết, tuy mọi chuyện không liên quan trực tiếp đến huynh muội Cao Triển nhưng sự tình cờ hình thành vì ảnh hưởng của hai người.Cao Triển hé môi định nói mình không giúp được gì, nhưng Cảnh Ngôn xua tay ngăn lại.Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Chúng ta đừng nói mấy chuyện khác nữa, ta có hai bình dược tề, lúc huynh muội hai người thăng cấp Tiên Thiên hãy sử dụng nó, chắc sẽ có giúp.Cảnh Ngôn lấy ra hai bình dược tề Thánh Linh đưa cho Cao Triển và Cao Phượng. Cảnh Ngôn không nói rõ đặc tính của dược tề, dù sao ở đây nhiều người mắt tạp, không thể bảo đảm không có ai nổi ý xấu. Cũng không cần nói tỉ mỉ, chờ hai người dùng rồi liền biết sức mạnh của dược tề Thánh Linh.Cao Triển, Cao Phượng vội nhận lấy dược tề mà Cảnh Ngôn đưa qua.Cảnh Ngôn đảo mắt nói: - Có lẽ ta còn ở Hạo Phong thành vài ngày, về sau từ từ ôn chuyện đi. Giờ ta đi Tống gia một chuyến giải quyết dứt khoát chuyện này.Tống gia phái bốn trưởng lão đến tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm, tuy họ đã chết nhưng tai họa ngầm Tống gia còn đó, Cảnh Ngôn phải đi tìm gia tộc này.Dứt lời Cảnh Ngôn lắc người, giẫm chân bay vọt lên trời.Võ giả Đạo Linh cảnh có thể ngự không bay thời gian ngắn, bay cần tiêu hao nhiều nguyên khí nhưng với mức độ nguyên khí hùng hậu của Cảnh Ngôn thì không sợ.Chớp mắt Cảnh Ngôn biến mất phía cuối trời.Nhìn Cảnh Ngôn bay đi, đám người Lý Dũng lại kinh thán.Lý Dũng đột nhiên biến sắc mặt nói: - Nguy rồi! Tộc trưởng Tống gia là cường giả Đạo Linh cảnh, tuy tu vi sơ kỳ nhưng trong Tống gia rất có thể còn cường giả Đạo Linh cảnh thứ hai.Ý Lý Dũng là Cảnh Ngôn đi Tống gia rất có thể gặp nguy hiểm.Đám người Cao Triển tái mặt. Cảnh Ngôn tuy là võ giả Đạo Linh cảnh nhưng Tống gia cũng có cường giả Đạo Linh cảnh. Trước không nói Tống gia có cường giả Đạo Linh cảnh thứ hai không, chỉ nói tộc trưởng Tống gia và một đống cường giả Tiên Thiên, nếu họ hợp sức lại thì Cảnh Ngôn đánh thắng được không?Đám người thi nhau lên tiếng, nóng ruột nóng gan không biết làm sao.- Làm sao bây giờ?- Cảnh Ngôn vì đội mạo hiểm chúng ta mới làm như vậy, chúng ta phải làm chút gì đó!- Nhưng chúng ta có thể làm thế nào? Tập thể chạy lại đó cũng chẳng giúp được gì!Cao Phượng nhìn Lý Dũng, nói: - Đoàn trưởng, chắc Cảnh Ngôn đã sớm có tính toán, hắn đi Tống gia thì nên có nắm chắc, ít nhất có thể tự bảo vệ mình.Không hiểu sao Cao Phượng ngày càng tin tưởng Cảnh Ngôn.Mọi người nghe vậy trầm ngâm. Cao Phượng nói có lý, từ khi Cảnh Ngôn đến đội mạo hiểm hắn cho họ cảm giác rất là bình tĩnh trầm ổn.Trước lúc Cảnh Ngôn giết bốn trưởng lão Tống gia không hề nói mình là cường giả Đạo Linh cảnh, nếu không phải Cao Phượng hỏi e rằng hắn không nói. Nếu đổi thành võ giả kiêu ngạo, họ ước gì người ta biết mình là Đạo Linh cảnh.Bên ngoài chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm đóng quân.Vô số võ giả nhìn chằm chằm bóng dáng biến mất phía chân trời, kinh ngạc kêu lên: - Các ngươi xem đó là cái gì?- Trời, cường giả ngự không bay đi!- Đạo Linh cảnh! Là võ giả Đạo Linh cảnh! Đó là ai? Tại sao bay ra từ Liệt Diễm?Một võ giả quay đầu nhìn sân đội mạo hiểm Liệt Diễm, nghi hoặc hỏi: - Đám trưởng lão Tống gia Tống Lập sao rồi? Tại sao chưa đi ra? Hình như mới rồi có tiếng đánh nhau.Lúc có tiếng đánh nhau mọi người cho rằng trưởng lão Tống gia và đội mạo hiểm Liệt Diễm giết nhau, nhưng rất nhanh tiếng động ngừng bặt, tiếng ồn chỉ kéo dài một, hai giây. Đang lúc họ thắc mắc thì thấy một cường giả Đạo Linh cảnh bay ra khỏi sân chớp mắt mất hút.Tất cả vượt sức tưởng tượng.Nơi đóng quân của đội mạo hiểm Liệt Diễm tại sao có võ giả Đạo Linh cảnh bay ra?Vì sao bốn trưởng lão Tống gia không ra khỏi sân?Thắc mắc nổi lên bốn phía, không biết trong sân đầu bên kia xảy ra chuyện gì.Một mạo hiểm giả lớn gan to giọng nói: - Hừ! Các người khỏi đoán lung tung, ta đi xem là biết!Võ giả nói hiên ngang không sợ nhưng động tác không nhanh nhảu mà hết sức cẩn thận đến gần sân đội mạo hiểm Liệt Diễm.Lúc trước bọn họ lo trưởng lão Tống gia và đội mạo hiểm Liệt Diễm đánh nhau hại lây cá trong chậu nên đứng xa chờ kết quả, không dám đến gần. Nếu họ tới gần, lỡ trưởng lão Tống gia tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm xong tiện tay giết họ thì biết tìm ai nói lý?Người khác thấy mạo hiểm giả đến gần thì nín thở im miệng, nhìn trân trân. Mạo hiểm giả rất nhanh đến ngoài cửa sân đội mạo hiểm Liệt Diễm, ngóng cổ nhìn vào trong. Hết chương 426.



Bạn cần đăng nhập để bình luận