Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 963. Cao Phượng Đến Nơi



Chương 963. Cao Phượng Đến Nơi



Tộc trưởng Cổn gia tấn công Cảnh Vân càng sắc bén hơn, trong bụng có tính toán riêng.Gã định bắt giữ Cảnh Vân rồi tìm hiểu rõ thân phận của Cảnh Vân. Nếu Cảnh Vân thật sự có bối cảnh cứng rắn đến nỗi Cổn gia không thể chọc vào, vậy miễn gã không giết Cảnh Vân thì còn đường cứu vãn. Nếu Cảnh Vân không có bối cảnh hoặc chỉ là bối cảnh bình thường thì tộc trưởng Cổn gia không khách sáo.Bây giờ bắt Cảnh Vân trước rồi tính.Bùm bùm bùm bùm bùm! Tộc trưởng Cổn gia công kích càng lúc càng mạnh, nhưng ánh sáng ngũ sắc trên người Cảnh Vân ngày càng đậm. Mỗi lần công kích đều bị ánh sáng ngũ sấc cản lại, năng lượng va chạm sinh ra chấn động cũng không thể xuyên qua lớp phòng ngự này, nên Cảnh Vân không bị rụng cọng tóc.Cũng đúng, Cảnh Vân mang thánh khí đặc biệt có thể ngăn cản võ giả Thánh Đạo cảnh công kích một lúc, tộc trưởng Cổn gia tầm thường còn chưa bước vào Đạo Hoàng cảnh muốn phá phòng ngự của Cảnh Vân là rất khó khăn.Tộc trưởng Cổn gia quê quá hóa giận:- Chết tiệt!Gã tự mình ra tay mà không thể bắt một võ giả Đạo Linh nho nhỏ? Tuy sau lưng toàn là thành viên gia tộc của mình nhưng tộc trưởng Cổn gia vẫn xấu hổ đỏ mặt.Một trưởng lão Cổn gia đề nghị:- Tộc trưởng, tiểu tử đó có báu vật phòng ngự rất mạnh, hãy để chúng ta cùng tấn công đi.Đám người Cổn gia thi nhau nói: - Đúng vậy! Bắt tiểu tử này trước rồi mới tìm hiểu thân phận của hắn và lai lịch báu vật sau.- Báu vật này tuy có lực lượng phòng ngự kinh người nhưng không phải sức mạnh của tiểu tử này, báu vật tốt đến đâu cũng có lúc hao hết năng lượng.- Nhiều người chúng ta ra tay là có thể nhanh chóng phá mở phòng ngự của hắn. Mất báu vật phòng hộ, một tiểu tử Đạo Linh cảnh mặc chúng ta xoa nắn!Mắt tộc trưởng Cổn gia lấp lóe:- Ừm, được rồi, mọi người cùng ra tay. Nhưng hãy nhớ chưa hiểu rõ thân phận của tiểu tử này thì đừng giết hắn!Tộc trưởng Cổn gia cảm thấy đám trưởng lão nói có lý.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Tộc trưởng Cổn gia dứt lời hơn mười Đạo Sư cảnh thành viên Cổn gia tấn công Cảnh Vân, từng đợt năng lượng ngưng tụ ánh sáng mạnh mẽ đánh vào ánh sáng bảy sắc quanh người Cảnh Vân.Nhưng ánh sáng ngũ sắc vẫn vững vàng.Đoàn trưởng và các thành viên đoàn mạo hiểm quá rung động. Báu vật trên người Cảnh Vân là cái gì? Cảnh Vân tham gia đoàn mạo hiểm bốn năm mấy gần năm năm, nhưng họ không biết trên người gã giấu bảo bối quan trọng như vậy. Có thể cản lại nhiều võ giả Đạo Sư cảnh liên hợp công kích thì giá trị của báu vật thật khó tưởng tượng.Càng làm người khó hiểu là Cảnh Vân lấy đâu ra bảo bối quan trọng như vậy? Hay Cảnh Vân có bối cảnh ghê gớm gì?Nhưng bọn họ tiếp xúc với Cảnh Vân nhiều năm, chưa từng nghe Cảnh Vân nhắc đến tin tức gì liên quan thân phận. Bọn họ luôn nghĩ Cảnh Vân cùng là tán tu bình thường như họ, mấy năm nay gã tu luyện sử dụng tài nguyên không khác gì họ, đều là cùng mạo hiểm với cả đội kiếm tài nguyên.Một thành viên đoàn mạo hiểm nhìn đoàn trưởng, hỏi nhỏ:- Chúng ta làm sao bây giờ hả đoàn trưởng? Đám già này toàn là mặt dày, nhiều người vây công Cao Vân. Báu vật của Cao Vân dù lợi hại thì sớm muộn gì sẽ bị công phá, chúng ta liều mạng với họ đi!- Đúng vậy! Chúng ta liều mạng với họ!- Dù chết cũng không cho Cổn gia dễ chịu!- Ra lệnh đi đoàn trưởng!Hơn một trăm thành viên đoàn mạo hiểm đều có tâm huyết, biết rõ phe mình không đánh lại người Cổn gia nhưng không ai sợ hãi, không ai đề nghị chạy trốn bỏ lại Cảnh Vân.Đoàn trưởng trầm ngâm, ánh mắt nghiêm túc trầm giọng nói: - Nghe lệnh của ta! Huynh đệ lát nữa cùng ta xung phong liều chết, huynh đệ cảnh giới Tiên Thiên rút lui trước!Một số võ giả cảnh giới Tiên Thiên nghe vậy sốt ruột kêu lên: - Đoàn trưởng!Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm phất tay nói: - Quyết định vậy đi, đừng nói nhiều nữa. Các ngươi muốn cãi lệnh của ta?Võ giả cảnh giới Tiên Thiên không giúp ích gì trước mặt đám người Cổn gia.Đông Lâm thành, trạch viện Cảnh gia.Cao Phượng cảm ứng thánh khí đặc biệt trên người Cảnh Vân bị kích phát, nàng cau mày, mắt lóe tia sáng lạnh lùng nói: - A? Vân nhi có nguy hiểm?Cao Phượng nhìn Cảnh Ngôn:- Tướng công! Vân nhi gặp nguy hiểm, thánh khí đặc biệt ta tặng cho hắn đã bị kích phát.Cảnh Ngôn gật đầu:- Ừm! Nhi tử Cảnh Vân rời khỏi Đông Lâm thành đã năm năm.Mấy năm nay Cảnh Ngôn luôn âm thầm chú ý, biết Cảnh Vân tham gia vào một đoàn mạo hiểm bình thường.Cao Phượng nói: - Ta đi xem có chuyện gì.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đi xem cũng tốt, nếu nó thật sự hiểu lý do tại sao ngày xưa ta đuổi nó ra Đông Lâm thành thì Phượng nhi hãy mang nó về.Cao Phượng dứt lời liền biến mất trước mặt Cảnh Ngôn:- Được!Cao Phượng là cường giả đẳng cấp Hư Thần, nắm giữ hơn một vạn pháp tắc nên tốc độ siêu mau.Chốc lát sau Cao Phượng đã đến chiến trường đoàn mạo hiểm và đám tộc trưởng Cổn gia.Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm mang theo nhóm thành viên Đạo Linh cảnh chém giết với người Cổn gia. Tuy đoàn mạo hiểm đã có thương vong nhưng tạm thời chưa bị tan tác hoàn toàn.Kinh nghiệm chiến đấu của đoàn mạo hiểm vô cùng phong phú, mặc dù thực lực yếu chút nhưng họ hợp tác với nhau tổ thành chiến trận. Đa số võ giả Đạo Sư cảnh Cổn gia lo đối phó Cảnh Vân, đoàn mạo hiểm có thể chống chọi một lúc.Đám người tộc trưởng Cổn gia ngày càng giật mình:- Chết tiệt, đẳng cấp trên người tiểu súc sinh này là đẳng cấp gì? Không lẽ là thánh khí đặc biệt?Bọn họ công kích đã được thời gian một tách trà nhưng năng lượng phòng ngự trên người Cảnh Vân không có dấu hiệu yếu bớt. Nên biết có đến hơn mười võ giả Đạo Sư cảnh liên hợp tấn công liên tục. Nếu là linh khí đặc biệt thì đã sớm hao hết năng lượng, mất hiệu quả phòng hộ mới đúng.Một trưởng lão nói: - Rất có thể đúng là thánh khí đặc biệt.Tộc trưởng Cổn gia tức giận quát: - Tiếp tục! Ta không tin!Tộc trưởng Cổn gia đổi giọng:- Dù tiểu súc sinh này có bối cảnh lớn cũng phải bắt hắn lại. Hừ, giết nhi tử của ta, mặc cho hắn có bối cảnh lớn đến đâu ta cũng phải lý luận với họ một phen!Bùm! Chợt uy áp siêu khủng bố từ trên trời giáng xuống, uy áp bao phủ mỗi người.Mọi người cùng ngừng động tác. Người đang đánh nhau cảm giác nguyên khí bị đông lại, võ học đã phát ra cũng tan biến.- Có chuyện gì? - Cái này . . . - Trời ạ, đây là lực lượng gì?- Nhìn kìa, có người ở trên trời!Các cặp mắt kinh hoàng tràn ngập không thể tưởng tượng ngước nhìn lên trời, họ thấy một bóng áo đỏ đạp bước hư không chậm rãi đến. Hết chương 963.



Bạn cần đăng nhập để bình luận