Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 468. Trước Khi Đi



Chương 468. Trước Khi Đi



Đám người Trương Nhất Binh biết hộ vệ nói Cảnh Ngôn tiên sinh là Cảnh Ngôn đưa Trương Mẫn về nhà, nhưng trong một chốc bọn họ không phản ứng lại. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ Cảnh Ngôn sống sót trở về.Yên lặng giây lát đám người Trương Nhất Binh lao ra nghị sự đường.Bọn họ vừa ra khỏi cửa liền thấy hộ vệ đứng cùng Cảnh Ngôn mặc trường bào màu xanh. Cảnh Ngôn cười tủm tỉm nhìn đám người Trương Nhất Binh.Mọi người cực kỳ kích động, tộc trưởng Trương Nhất Binh người run run.Thấy Cảnh Ngôn cả đám mắt đỏ hoe.- Cảnh Ngôn tiên sinh?- Cảnh Ngôn tiên sinh!- Cảnh Ngôn tiên sinh . . . còn sống?Cảnh Ngôn mỉm cười chào mọi người:- Trương tộc trưởng, các vị trưởng lão khỏe.Cảnh Ngôn bình tĩnh nói: - Ta đúng là còn sống, ha ha, sát thủ Ám Dạ muốn giết ta không dễ vậy.Cảnh Ngôn không nói sát thủ Ám Dạ đã bị hắn giết, không cần thiết.Cảnh Ngôn nói: - Các vị, lần này ta đến là để từ biệt, chút nữa ta sẽ rời khỏi Hạo Phong thành quay về Lam Khúc quận thành.Đám người Trương Nhất Binh bình ổn nỗi lòng kích động.Trương Nhất Binh nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh, nửa tháng trước Mộ tổng quản Quận Vương phủ đến tìm tiên sinh, nhưng bỏ ra một tuần không tìm được tiên sinh nên đi rồi.Cảnh Ngôn nghe vậy mắt lấp lóe.Mộ Liên Thiên đến Hạo Phong thành tìm hắn?Xem ra Mộ Liên Thiên biết sát thủ Ám Dạ tới Hạo Phong thành ám sát hắn, nếu không gã chẳng vô duyên vô cớ từ Lam Khúc quận thành lặn lội Hạo Phong thành đến tìm Cảnh Ngôn. Mộ Liên Thiên đặc biệt từ Lam Khúc quận thành đến Hạo Phong thành, khiến Cảnh Ngôn khá cảm động.Mộ Liên Thiên là người nặng tình nặng nghĩ, hơi giống thành chủ Hoắc Xuân Dương Đông Lâm thành cũ.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ừm, ta biết. Trương tộc trưởng, trong thời gian ta rời đi hơn hai mươi ngày Trương gia có gặp rắc rối gì trong Hạo Phong thành không?Nghe Cảnh Ngôn hỏi, đám người Trương Nhất Binh nhìn nhau. Mới rồi họ không biết nên nói sao với Cảnh Ngôn, nhưng hắn đã hỏi thì họ dễ mở miệng hơn.Trương Nhất Binh kể tình cảnh làm ăn gần đây của Trương gia cho Cảnh Ngôn nghe.Mắt Cảnh Ngôn lóe tia sáng lạnh, nhếch mép. Người Tống gia đúng là không chết tâm.Cảnh Ngôn nói: - Ta sẽ giải quyết chuyện này. Trương tộc trưởng, các vị, chờ giải quyết chuyện này rồi ta sẽ không đến trạch viện Trương gia nữa, cáo từ.Cảnh Ngôn lắc người biến mất khỏi tầm mắt đám người Trương Nhất Binh.Cả đám lộ vẻ mặt mừng rỡ. Cảnh Ngôn còn sống, lại trở về Hạo Phong thành thì cảnh khó của Trương gia sẽ giải quyết dễ dàng. Tống gia biết Cảnh Ngôn còn sống chắc chắn không dám chèn ép việc buôn bán của Trương gia nữa.Đám người Trương gia ồn ào bàn tán:- Có Cảnh Ngôn tiên sinh ở Trương gia chúng ta không sợ ai!- Đúng rồi, không ngờ Cảnh Ngôn tiên sinh còn sống. Sát thủ Ám Dạ kia thực lực hung hãn vậy mà không giết được tiên sinh.- Ta sớm nói Cảnh Ngôn tiên sinh người tốt có tướng trời không dễ chết sớm vậy đâu.- Hừ! Lưu gia không giúp chúng ta nhưng có Cảnh Ngôn tiên sinh giúp. Tộc trưởng, chúng ta hãy trực tiếp tách khỏi Lưu gia đi, sau này không cung phụng tài nguyên cho Lưu gia nữa.- Ừ, tách ra đi! Có Cảnh Ngôn tiên sinh ở, Lưu gia không dám làm gì chúng ta!Tảng đá trong lòng họ bị dời đi, cả người nhẹ nhàng. Cách làm việc của Lưu gia khiến Trương gia thất vọng vô cùng.Cảnh Ngôn ra trạch viện Trương gia nhưng không đi chỗ Tống gia ngay, hắn đến nơi đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng.Cảnh Ngôn hơi lo cho đội mạo hiểm Liệt Diễm. Tống gia chèn ép việc buôn bán của Trương gia, đối với đội mạo hiểm Liệt Diễm thì sao? Tuy lão tộc trưởng Tống gia ở trước mặt mọi người đã nói từ nay Tống gia tuyệt đối không sinh sự với đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa, nhưng Cảnh Ngôn luôn ôm nghi ngờ với lời hứa của Tống gia. Cảnh Ngôn không cho rằng Tống gia chèn ép việc buôn bán của Trương gia, lão tộc trưởng Tống gia hoàn toàn không hay biết gì. Tất cả hành động hiện giờ của Tống gia chắc chắn do lão tộc trưởng quyết định.Tống gia đối xử với Trương gia như vậy, đội mạo hiểm Liệt Diễm là ngọn nguồn hại Tống gia mất mác nặng nề thì sẽ ra sao?Cảnh Ngôn đang trên đường bay hướng đội mạo hiểm Liệt Diễm, khuôn mặt lạnh băng. Nếu đội mạo hiểm Liệt Diễm bị gì Cảnh Ngôn tuyệt đối không bỏ qua cho Tống gia nữa, với thực lực hiện giờ của hắn tiêu diệt Tống gia không khó khăn. Lão tộc trưởng Tống gia đã thua xa Cảnh Ngôn.Chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng ồn ào lộn xộn.Thành viên đội mạo hiểm đi qua đi lại căn phòng trong sân.Đoàn trưởng Lý Dũng đứng trong sân, mấy đội trưởng bao gồm huynh muội Cao Triển, Cao Phượng đều đứng sau lưng gã. Khuôn mặt mọi người trầm trọng.Lý Dũng lớn tiếng nói: - Các vị huynh đệ, đêm nay chúng ta phải gói ghém xong, suốt đêm rời khỏi Hạo Phong thành!Các thành viên đội mạo hiểm lên tiếng.Đội mạo hiểm Liệt Diễm sắp tập thể rời khỏi Hạo Phong thành.Họ không ở lại Hạo Phong thành được nữa. Đám người Lý Dũng không muốn đi, nhưng nếu họ không đi có lẽ đội mạo hiểm Liệt Diễm sẽ gặp đả kích hủy diệt.Mấy ngày qua đội mạo hiểm Liệt Diễm có một số thành viên bỗng mất tích. Lý Dũng đã điều tra nhưng không có manh mối gì, không ai biết thành viên mất tích đi đâu.Lý Dũng và các vị đội trưởng phân tích, cảm thấy khả năng lớn nhất là Tống gia thầm giở trò quỷ.Lão tộc trưởng Tống gia hứa hẹn trước mặt công chúng vĩnh viễn không gây sự với đội mạo hiểm Liệt Diễm, nên bọn họ mặt ngoài không xuống tay nhưng có lẽ lén giở trò, thậm chí tìm thế lực khác đối phó đội mạo hiểm Liệt Diễm.Đám người Lý Dũng cảm nhận đoàn sát ý âm trầm bao phủ trên đầu bọn họ. Nếu đội mạo hiểm Liệt Diễm không có hành động gì ngay có lẽ nguyên đội mạo hiểm sẽ chôn vùi tại đây. Bởi vậy họ bàn bạc rồi nhanh chóng quyết định mang toàn bộ đội mạo hiểm rời khỏi Hạo Phong thành.Cao Phượng bi thương hỏi: - Đại ca nói xem Cảnh Ngôn tiên sinh thật sự đã chết sao?Cao Triển lắc đầu nói: - Chưa biết được, dù sao không ai thấy tận mắt Cảnh Ngôn tiên sinh bị giết.Lý Dũng buông tiếng thở dài:- Ài, nếu Cảnh Ngôn tiên sinh còn sống những chuyện này sẽ không xảy ra. Người Tống gia có lẽ cho rằng Cảnh Ngôn tiên sinh đã chết mới dám làm như vậy. Nghe nói Trương gia gần đây cũng khó sống. Hết chương 468.



Bạn cần đăng nhập để bình luận