Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1056. Sắp Bi Kịch



Chương 1056. Sắp Bi Kịch



Cảnh Ngôn biểu hiện ra thực lực vượt qua hiểu biết của những người có mặt.Trong Lạc Cửu Thần Cung, nguyên Lưu Ly Thần Vực, nói võ giả cảnh giới Hư Thần thất tinh đánh bại võ giả cảnh giới Hư Thần bát tinh thì có nhiều ví dụ, nhưng Hư Thần thất tinh có thể chiến với Hư Thần cửu tinh thì chưa nghe bao giờ.Ngay từ lúc mới bắt đầu trận đối chiến giữa Cảnh Ngôn và Thường Hạo ồn ào tiếng người bàn tán quanh lôi đài thử thách, lúc này đám người xem đều ngậm miệng lại.Biểu tình của ty trưởng Chân Ngôn Ti giật mình mím chặt môi trắng, gã ước gì Cảnh Ngôn chết. lúc trong đại sảnh chờ đợi Cảnh Ngôn nhục nhã gã trước công chúng, gã rất muốn bầm thây hắn ra, nhưng bây giờ gã không nói nổi một câu.Trên lôi đài thử thách, Cảnh Ngôn và Thường Hạo vẫn tiếp tục đối chiến.Nhát kiếm thứ ba, thứ bốn, thứ năm.Trong kiếm quang hai người chém ra ẩn chứa uy năng càng lúc càng khủng bố, dần dà sử dụng thần thông.Thần thông kiếm ý đệ nhị cảnh của Cảnh Ngôn có lực công kích siêu khủng bố, kiếm quang bảy sắc tổ hợp từ muôn vàn kiếm quang, mỗi luồng kiếm quang tràn ngập lực lượng khiến người hoảng loạn.Thường Hạo là Hư Thần cửu tinh lâu năm sức chiến đấu cũng vô cùng mạnh mẽ, thần thông của lão tên là thần thông cường kích, về phẩm cấp thì không bằng thần thông kiếm ý. Thần thông kiếm ý là thần thông hạng nhất trong Thần giới, thần thông cường kích tính là hạng hai, đại khái bằng thần thông trọng kích. Nhưng Thường Hạo nắm giữ thần thông cường kích uy năng cực kỳ mạnh, đã đến đệ tam cảnh.May mắn Cảnh Ngôn nắm giữ thần thông kiếm ý đệ nhị cảnh nên miễn cưỡng đỡ công kích của Thường Hạo được.Cho đến bây giờ Cảnh Ngôn luôn vào thế yếu, mỗi đợt giao phong hắn sẽ bị vết thương nhẹ. Nhưng Cảnh Ngôn có Bất Diệt Linh Thể, năng lực phục hồi kinh người, bởi vậy có thể giữ trạng thái tốt nhất đối chiến với Thường Hạo.Hướng Nam khó hiểu lắc đầu nói: - Hơi kỳ kỳ, thực lực của Cảnh Ngôn dường như yếu hơn trưởng lão Thường Hạo một bậc nhưng tại sao . . .?Khuông Tuấn Sơn trầm ngâm nói: - Cảnh Ngôn chắc nắm giữ thân thể cực mạnh, ta nghĩ đã đến cấp bậc Bất Diệt Linh Thể.Mắt Hướng Nam lại lộ tia không tin được:- Cái gì? Bất Diệt Linh Thể!?Trong Thần giới, Bất Diệt Linh Thể không hiếm hoi gì nhưng Hư Thần hiếm thân thể nào đến cấp bậc Bất Diệt Linh Thể. Tu luyện thân thể khó khăn hơn tu vi, hơn nữa tu luyện thân thể tiêu hao tài nguyên càng nhiều, dù là cường giả Chân Thần ít ai tập trung tinh lực vào tu luyện thân thể. Có tài nguyên và tinh lực đó không bằng dùng để tăng cảnh giới Võ Đạo của mình.Khuông Tuấn Sơn cảm khái:- Chắc không sai, Cảnh Ngôn thật khiến người bất ngờ. Ta không tưởng tượng nổi hắn làm sao tu luyện được, hắn đến từ thế giới hạ cấp, chưa tới hai trăm tuổi, chậc chậc . . . Khuông Tuấn Sơn nói tiếp:- Nhưng tiếp tục chém giết cuối cùng Cảnh Ngôn vẫn sẽ thua, đương nhiên Thường Hạo muốn giết Cảnh Ngôn thì hơi khó.Hướng Nam gật gù đồng ý:- Đúng vậy! Sau trận chiến này xếp hạng của Cảnh Ngôn trên bảng Thiên Hoa sẽ lại tăng lên chút, hiện hắn xếp hạng chín mươi chín, sau trận chiến này ít nhất lên hai mươi hai thứ bậc, vào tám mươi hạng đầu.Bùm! Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Chiến đấu trên lôi đài thử thách cực kỳ kịch liệt, lúc này Thường Hạo hoàn toàn xem Cảnh Ngôn như đối thủ thực lực ngang ngửa. Trước khi đánh với Cảnh Ngôn thì Thường Hạo chưa bao giờ nghĩ trận chiến này sẽ khó khăn đến vậy, nếu sớm biết lão đã từ chối khiêu chiến.Lúc này Cảnh Ngôn thi triển thân pháp Thiên Không Chi Dực:- Thiên Không Chi Dực!Tốc độ của hắn chớp mắt tăng vọt.Lôi đài thử thách đủ rộng cho Thiên Không Chi Dực hoàn toàn thi triển.Có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công phụ trợ, Cảnh Ngôn dễ dàng né tránh công kích của Thường Hạo, thi triển Thiên Không Chi Dực làm chiến cuộc biến đổi. Cảnh Ngôn từ thế yếu giành lại thế mạnh, Thường Hạo thành bị động ăn đòn.Thường Hạo thầm ngạc nhiên:- Cái này . . . tốc độ mau quá!Thường Hạo sốt ruột muốn kiềm chế tốc độ của Cảnh Ngôn nhưng thực lực đấu cứng của hắn vốn không yếu, lão muốn áp chế hắn là điều không thể.Ầm ầm ầm ầm ầm! Một luồng kiếm quang bảy sắc đánh Thường Hạo lui xa mấy chục thước.Thường Hạo cảm giác Tử Phủ ở phần bụng rung động mạnh, kinh mạch Võ Đạo teo tóp.Biểu tình của Thường Hạo căng thẳng:- Chết tiệt!Cảnh Ngôn không cho Thường Hạo thời gian nghỉ ngơi, luồng kiếm quang thứ hai xẹt qua, lão vội đỡ đòn, lần này bị đánh lui mấy chục thước, kinh mạch Võ Đạo truyền đến cảm giác đau rát.Thường Hạo nghiến răng ken két trừng Cảnh Ngôn:- Đáng giận! Tốc độ của tiểu tạp chủng này quá nhanh!Vèo!Một luồng sáng mông lung dâng lên trên người Thường Hạo.Thần khí phòng ngự.Thường Hạo sử dụng thần khí phòng ngự, thân thể của lão còn lâu mới đến cấp bập Bất Diệt Linh Thể, đối diện công kích của Cảnh Ngôn tuy mỗi lần bị thương không nặng nhưng không ngừng tích lũy thì lão rất nguy hiểm. Cảnh Ngôn không cho Thường Hạo thời gian dùng đan dược chữa thương.Sau khi khởi động thần khí phòng ngự công kích của Cảnh Ngôn đem đến áp lực cho Thường Hạo nhỏ hơn nhiều, tuy mỗi lần đều đánh lùi lão nhưng không bị thương nặng.Lại qua thời gian một tách trà.Thường Hạo hơi sốt ruột:- Không được, cứ tiếp tục thế này thì không ổn!Dựa vào thần khí phòng ngự giảm nhỏ áp lực nhưng Cảnh Ngôn dường như có thần lực vô cùng tận, thi triển công kích không có dấu hiệu giảm bớt uy năng. Thường Hạo vừa công kích vừa phải điều động một phần thần lực giữ thần khí phòng ngự, tiêu hao thần lực rất nhều. Thần lực trong Tử Phủ đã sắp cạn kiệt, nếu lão không có đủ thần lực thì cách bị Cảnh Ngôn đánh bại không xa.Cảnh Ngôn có thể không gấp gáp nhưng Thường Hạo không thể tiếp tục kéo dài, nếu thật sự bị hắn đánh bại thì cái mặt già này về sau dám nhìn ai?Thường Hạo nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm, nghiến răng giọng đầy căm hận:- Cảnh Ngôn, ta đã coi thường ngươi.Cảnh Ngôn cười nhạt:- Vậy sao? Chẳng phải ngươi nói thực lực của ta không đủ để thăng cấp Đệ Tứ Cung?Khí thế Thường Hạo trầm xuống:- Hừ! Ngươi đừng đắc ý, thực lực của ngươi đúng là mạnh hơn ta tưởng tượng nhiều, nhưng nếu ngươi cho rằng như vậy có thể đánh bại ta thì quá ngây thơ!Thường Hạo hét chói tai:- Ha ha, bị một Hư Thần thất tinh dồn đến bước này thật khiến người không chấp nhận được, nhưng đành phải sử dụng! Cảnh Ngôn, ngoan ngoãn chịu chết cho lão phu! Hết chương 1056.



Bạn cần đăng nhập để bình luận