Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 529. Đã Đến Giờ



Chương 529. Đã Đến Giờ



Hội trưởng Đông Nhật Thương Hội nghe Bạch Lan nói vậy liền hơi ngạc nhiên!Nếu Cảnh Ngôn thật là một đan sư bừa bãi vô danh của Lam Khúc quận thì chẳng lẽ Thanh Như hội trưởng là kẻ ngốc? Khi không lại trả một cái giá lớn đến vậy để mời một đan sư không có chút khả năng đi làm đại biểu cho thương hội của mình?Không những hội trưởng Đông Nhật Thương Hội nhìn Bạch Lan đầy khó hiểu mà ngay cả hội trưởng Long Tường Thương Hội cũng nhìn sang.Địa vị hội trưởng Long Tường Thương Hội trong năm hội trưởng thương hội đều tương đối siêu phàm cho nên ban nãy khi các hội trưởng tụ tập lại y cũng chỉ tùy ý hàn huyên, không hứng thú mấy với các đan sư đại biểu cho các thương hội kia.Nhưng lời Bạch Lan nói khiến hội trưởng Long Tường Thương Hội bỗng thấy hơi hứng thú cho nên mới nhìn sang.Bạch Lan thấy ngay cả hội trưởng Long Tường Thương Hội đều nhìn mình liền bĩu môi nói tiếp:- Cảnh Ngôn này ban đầu đến Kim Tước Thương Hội của ta muốn làm đại biểu cho thương hội tham gia Đại Hội Luyện Đan.Bạch Lan đại khái kể về mọi chuyển xảy ra. Tuy về cơ bản Bạch Lan cũng nói sự thật nhưng trong lời Bạch Lan nói lại nhuốm đầy ý Cảnh Ngôn là một kẻ trẻ tuổi kiêu ngạo không biết phân biệt tốt xấu.Mọi người nghe xong đều giật mình. Bởi vì Bạch Lan nói rất kĩ càng tỉ mỉ cho nên bọn họ tự nhiên cũng không hoài nghi mấy. Cảnh Ngôn đúng là đan sư ở Lam Khúc quận, mà đám hội trưởng đứng đây cũng có biết về nơi ấy.Thiên Nguyên đại lục có tổng cộng chín mươi chín quận thành. Sinh ý của thương hội bọn họ đều trải rộng khắp Thiên Nguyên đại lục cho nên dù một quận thành nhỏ như Lam Khúc quận bọn họ đương nhiên cũng không thể không biết.Sau khi bọn họ biết Cảnh Ngôn là đan sư của Lam Khúc quận liền không hứng thú gì mấy. Trong Lam Khúc quận căn bản không có đan đạo thế gia, cũng không nghe nói qua có đan sư lợi hại nào cả.Hội trưởng Hắc Nha Thương Hội khẽ nói với Thanh Như:- Thanh Như hội trưởng, có lẽ ngươi bị lừa rồi!Hắc Nha Thương Hội cũng là thương hội xếp thứ tư trong Đan Quốc.Năm đại thương hội của Đan Quốc đầu tiên là Long Tường Thương Hội, thứ hai là Đông Nhật Thương Hội, thứ ba là Kim Tước Thương Hội, thứ bốn là Hắc Nha Thương Hội, cuối cùng là Ưu Hải Thương Hội. Trong đó Long Tường Thương Hội có địa vị không thể lay động. Còn hai thương hội xếp thứ hai Đông Nhật Thương Hội và thứ ba Kim Tước Thương Hội lại chênh nhau không lớn.Còn Hắc Nha xếp thứ tư và Ưu Hải xếp thứ năm lại kém hơn hai thương hội kia một bậc.Thanh Như nghe hội trưởng Hắc Nha Thương Hội nói vậy liền cười, cũng không thèm để ý.Nếu trước lúc thấy cảnh Cảnh Ngôn luyện đan, Thanh Như quả thật có thể sẽ lo lắng. Nhưng hiện tại, Thanh Như hoàn toàn tin tưởng năng lực của Cảnh Ngôn.Cho dù Cảnh Ngôn thật sự không thể bước vào bảng Đan Vương Tân Tú thì cũng chắc chắn sẽ không bị đào thải từ phần thứ nhất được.Thanh Như trầm giọng nói:- Ta tin tưởng năng lực của Cảnh Ngôn đan sư!Bạch Lan nói giọng chắc chắn:- Ha ha… Thanh Như hội trưởng quả thực rất tín nhiệm Cảnh Ngôn này. Nhưng Thanh Như hội trưởng, thời gian phần thi thứ nhất chỉ có một canh giờ, hiện tại đều qua hơn nửa canh giờ rồi mà Cảnh Ngôn kia cũng vẫn chưa viết gì cả. Ta luôn luôn chú ý hắn cho nên có thể khẳng định số linh thảo Cảnh Ngôn phân biệt được hiện tại chắc chắn không vượt qua ba mươi loại!Một trị sự của Kim Tước Thương Hội cũng nhấn mạnh:- Hội trưởng nói đúng! Ta cũng luôn chú ý Cảnh Ngôn kia, hắn quả thật không mấy viết gì!Ánh mắt Thanh Như nhìn về phía Cảnh Ngôn, mày hơi hơi nhíu lại.Trên thực tế, Thanh Như cũng vẫn luôn chú ý động tác của Cảnh Ngôn. Thanh Như nhất định phải chú ý Cảnh Ngôn, dù sao Cảnh Ngôn cũng là hy vọng lớn nhất của Ưu Hải Thương Hội. Ưu Hải Thương Hội đương nhiên không thể so với Long Tường Thương Hội. Long Tường Thương Hội chỉ sợ tìm được không những một vị đan sư lục giai tới làm đại biểu. Thậm chí trong Long Tường Thương Hội cũng có đan sư lục giai dưới một trăm tuổi!Cho nên Thanh Như biết Bạch Lan vẫn chưa nói sai.Thanh Như cũng không biết chắc đã xảy ra chuyện gì cho nên cũng lười đáp lời Bạch Lan.Mấy hội trưởng khác cũng không nói thêm gì nữa. Dù sao Cảnh Ngôn này là đại biểu của Ưu Hải Thương Hội. Ưu Hải Thương Hội tổn thất lớn cỡ nào cũng không liên can gì đến bọn họ. Trong lòng họ thậm chí còn ước gì Ưu Hải Thương Hội tổn thất lớn hơn nữa mới hay.Thời gian từng chút trôi qua.- Những linh thảo phía sau này thật đúng là quá khó để phân biệt được. Có một số linh thảo rất dễ phân biệt sai.Cảnh Ngôn híp mắt thầm nghĩ:- Hoàng Khô Liên này cực kì giống Xà Đầu Thảo. Chỉ sợ có rất nhiều đan sư đều sẽ nhận nhầm Hoàng Khô Liên thành Xà Đầu Thảo rồi.Hoàng Khô Liên là một loại linh thảo cực kì hiếm thấy, rất nhiều đan sư đều chưa từng thấy qua. Nhưng Xà Đầu Thảo lại tương đối thông thường cho nên các đan sư nhìn lướt qua Hoàng Khô Liên rất dễ nghĩ đó là Xà Đầu Thảo.Mà tình huống ấy cũng không phải ở một hai loại linh thảo mà là cỡ mười loại.- Không còn thời gian nữa!- Viết thôi!Cảnh Ngôn rốt cục bắt đầu nhanh chóng đặt bút viết một loạt tên linh thảo trên giấy.Thanh Như thấy Cảnh Ngôn nhanh chóng viết liền lộ nét cười, trong lòng cũng thả lỏng một chút.Động tác của Cảnh Ngôn tự nhiên cũng bị đám người Bạch Lan nhìn thấy. Bạch Lan không khách khí nói:- Ha ha, Cảnh Ngôn này thật đúng là thú vị. Hắn thầy thời gian không còn bao nhiêu liền viết lung tung. Cảnh Ngôn hắn nghĩ rằng viết đáp án lung tung vậy có thể mèo mù vớ phải cá rán sao? Thật quá ngây thơ!Những người khác cũng đều lắc đầu. Nhưng bọn họ cũng không nói gì bởi đó cũng chẳng liên can gì tới mình. Bọn họ để ý chính là đan sư đại biểu thương hội mình. Bọn họ đều thầm phỏng đoán có mấy đan sư đại biểu cho thương hội mình thông qua được phần thứ nhất bước vào phần thứ hai.Tốc độ viết của Cảnh Ngôn rất nhanh, từng cái tên linh thảo dần dần chiếm đầy các khoảng trống trên giấy.Lúc viết cái tên linh thảo cuối cùng, Cảnh Ngôn nhướng mày, hơi phân vân:- Nếu ta phân biệt được hết một trăm loại linh thảo thì có phải quá náo động hay không?Nói thật, Cảnh Ngôn phân biệt được chín mươi chín loại linh thảo cũng đã vô cùng nghịch thiên. Cảnh Ngôn cũng không sợ làm náo động nhưng nếu viết toàn bộ tên một trăm loại linh thảo ra hắn lại không biết sẽ gây ra hậu quả gì.Cảnh Ngôn cuối cùng cũng cắn răng viết cái tên cuối cùng vào, thầm nhủ:- Lo nhiều như vậy làm gì! Bọn họ thích nghĩ thế nào liền nghĩ thế đó đi!Cảnh Ngôn lúc này đang muốn gây náo động!Đại Hội Luyện Đan không nghi ngờ là cơ hội tốt để thanh danh lan truyền khắp đại lục. Tuy nói chênh lệch của một trăm loại và chín mươi chín loại linh thảo không lớn nhưng ấn tượng tạo ra cho người khác cũng không hề giống.Giữ một trăm và chín mươi chín, người ta càng ấn tượng, càng nhớ kĩ một trăm hơn!Lão giả chủ trì Đại Hội Luyện Đan đứng trên quảng trường chỗ cao nhất lúc này lại mở miệng:- Đã hết giờ, mời tất cả đan sư lập tức để bút trong tay xuống!Thời gian phần thi thứ nhất, đã qua.Lão giả vừa nói tất cả đan sư liền đều buông bút trong tay xuống. Rất nhiều người không cam lòng, còn muốn viết tiếp nhưng bọn họ cũng không dám. Nếu không bị phán trái luật rồi hủy bỏ tư cách dự thi vậy mất nhiều hơn được! Hết chương 529.



Bạn cần đăng nhập để bình luận