Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 425. Bốn Trưởng Lão Gục Ngã



Chương 425. Bốn Trưởng Lão Gục Ngã



Cao Triển về bên đội mạo hiểm Liệt Diễm, Tống Minh về bên Tống Lập.Cao Triển không biết tại sao Cảnh Ngôn xuất hiện ở Hạo Phong thành:- Cảnh Ngôn . . . Cảnh Ngôn phất tay:- Chờ chút nữa nói sau.Cao Triển gật đầu, lúc này đúng là không phải lúc ôn chuyện.Cảnh Ngôn nhìn Tống Lập chằm chằm nói: - Trưởng lão Tống Lập, bây giờ sự việc đã giải quyết, các ngươi cũng nên đi. Hy vọng các ngươi sau này đừng gây sự với Liệt Diễm nữa.Tống Lập cười âm trầm:- Ha ha ha! Con mắt trắng nhiều hơn đen chậm rãi xoay một vòng chợt trở nên đằng đằng sát khí.Tống Minh độc ác la lên: - Trưởng lão Tống Lập! Ta muốn bọn chúng chết! Không chừa một tên! Không . . . Không đúng! Đừng giết tiện nhân Cao Phượng, ta muốn lột sạch đồ ả, cho tất cả người Hạo Phong thành sung sướng trên người ả!Mặt Cảnh Ngôn tối sầm, mắt lóe tia sáng lạnh:- Tống Minh, xem ra ngươi vẫn không nhớ kỹ, cho ngươi cơ hội sống một, hai lần nhưng không biết quý trọng. Loại người như ngươi chết tốt hơn, ngươi sống chỉ làm cho cõi đời này thêm một tai họa!Tống Minh như rắn rết nhìn Cảnh Ngôn:- Tiểu tạp chủng, hôm nay ta nhất định bằm thây ngươi ra vạn mảnh, ta chờ xem lát nữa ngươi còn nói nổi không!Lý Dũng mở miệng nói: - Trưởng lão Tống Lập, Liệt Diễm chúng ta có thể rời khỏi Hạo Phong thành ngay bây giờ, không bao giờ vào Hạo Phong thành nửa bước.Lý Dũng thấy sát ý lạnh băng trong mắt Tống Lập, gã biết đám trưởng lão Tống gia không định bỏ qua cho đội mạo hiểm Liệt Diễm. Lý Dũng nói ra câu trên là muốn cố gắng lần cuối, miễn Tống gia đồng ý tha cho đội mạo hiểm Liệt Diễm một đường thì bọn họ có thể mãi mãi rời khỏi Hạo Phong thành.Tống Lập lạnh lùng cười: - Lý Dũng, bây giờ nói gì cũng muộn, tất cả người Liệt Diễm hôm nay không sống rời đi được. Các ngươi đã làm chuyện không nên làm thì nên chuẩn bị gánh vác hậu quả.Tống Lập nghiêng người nói với một trưởng lão Tống gia:- Bát trưởng lão hãy ở bên cạnh Tống Minh thiếu gia, đừng để thiếu gia có sơ xuất gì.Bát trưởng lão Tống gia lắc người đi tới bên Tống Minh:- Rõ!Tống Minh tiếp tục điên cuồng chửi rủa:- Trưởng lão Tống Lập hãy ra tay đi! Giết sạch bọn chúng! Để tiện nhân Cao Phượng sống, còn lại giết hết!Cảnh Ngôn nhếch môi, vươn tay cầm Thiên Hỏa kiếm:- Thật là thứ không biết sống chết! Xoẹt!Kiếm quang đỏ bắn ra, uy năng tăng vọt, sát ý cuồng bạo.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Kiếm quang bỗng bắn hướng Tống Minh.Lý Dũng quát to: - Giết!Trong đội mạo hiểm Liệt Diễm chỉ mình Lý Dũng là tu vi cảnh giới Tiên Thiên, những người khác chưa thăng cấp Tiên Thiên. Nhưng đám người vô cùng có ăn ý, Lý Dũng quát một tiếng tập thể cùng lúc xông lên. Bọn họ đấu với mấy trưởng lão Tống gia như lúc cùng nhau liên hợp giết linh thú cường đại.Bát trưởng lão Tống gia thấy Cảnh Ngôn muốn chém chết Tống Minh thì khí thế tăng vọt, thò hai tay ra:- Tiểu tử to gan!Một luồng sáng đen bắn ra chặn lại kiếm quang đỏ.Bùm! Kiếm quang đỏ và ánh sáng đen va chạm phát ra tiếng vang khẽ. Ánh sáng đen bị xé rách, kiếm quang đỏ không giảm tốc độ chém xuống đầu Tống Minh.Bát trưởng lão gầm lên:- Nguy rồi!Bát trưởng lão không ngờ Cảnh Ngôn chém ra kiếm quang uy năng mạnh mẽ như vậy, y đã ngăn cản nhưng không có hiệu quả gì. Bát trưởng lão gầm lên vội ra tay lần thứ hai, may mắn Tống Minh đứng ngay cạnh y. Bát trưởng lão cầm gậy dài màu đen miễn cưỡng chắn trước khi kiếm quang đỏ nuốt Tống Minh.Bùm! Chỉ tích tắc bát trưởng lão bay ngược ra, hộc máu, mặt trắng bệch. Kiếm quang đỏ đã chui vào người Tống Minh xoe tròn mắt.Tống Minh hét thảm:- A! Cả người Tống Minh bị xé rách, máu phun tung tóe.Đám người Tống Lập xoe tròn mắt nhìn cảnh này.Lúc trước Tống Lập kêu bát trưởng lão bảo vệ Tống Minh, bát trưởng lão là võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, ở trong mắt Tống Lập thì dư sức bảo vệ Tống Minh.Nhưng không thể ngờ bát trưởng lão không cản nổi công kích của Cảnh Ngôn dù chỉ một chốc, bị đánh bay đi không rõ sống chết, Tống Minh thì chết tại chỗ.Tim Tống Lập rớt cái bịch, ý nghĩ đầu tiên là biết ăn nói thế nào với tộc trưởng Tống Trung Sơn? Nhiệm vụ chính của Tống Lập khi đến đội mạo hiểm Liệt Diễm là mang Tống Minh về, nhưng gã đã chết thẳng cẳng, xác bị chẻ đôi. Tống Lập không hề nghĩ đến một khả năng khác là y không về được, vậy là khỏi phải nói gì với tộc trưởng.Tống Lập nhìn Cảnh Ngôn, rống to: - Ngươi . . . Ngươi dám giết Tống Minh!?Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Là các ngươi tự tìm đường chết! Nếu các ngươi mang Tống Minh xéo ra khỏi đây thì hắn sẽ không chết. Nhưng các ngươi cố tình muốn tìm cái chết.Cảnh Ngôn nói chuyện nhưng động tác không ngừng, Thiên Hỏa kiếm liên tục rạch không gian, từng đợt kiếm khí màu đỏ tràn ngập quét hướng đám người Tống Lập.Ba người Tống Lập cùng thi triển võ học.- A!!!Trong ba người có hai là Tiên Thiên đỉnh, một là Tiên Thiên hậu kỳ. Võ giả tu vi cỡ này tính là cường giả hàng đầu trong Hạo Phong thành, nhưng tu vi của họ kém hơn Cảnh Ngôn mười vạn tám ngàn dặm. Cảnh Ngôn không thi triển võ học gì, chỉ đơn thuần dùng nguyên khí vận chuyển kiếm khí chém giết.Dù vậy ba người Tống Lập không cản nổi kiếm quang bắn ra, kiếm quang đỏ ẩn chứa uy năng cao hơn họ nhiều.Chỉ một giây ba người Tống Lập đã nuốt hận tắt thở.Bốn trưởng lão Tống gia hùng hổ đến muốn tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm, kết quả không đến một tách trà đã thành bốn xác chết.Hai Tiên Thiên đỉnh, hai Tiên Thiên hậu kỳ, bốn người này chiếm một phần ba sức chiến đấu đỉnh cao nhất trong Tống gia. Nhưng một phần ba sức chiến đấu đỉnh cao nhất gục ngã ở chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng.Từ lúc bắt đầu kịch chiến đến chấm dứt tính ra chỉ cỡ hai, ba giây.Đám thành viên đội mạo hiểm Lý Dũng đang định liên hợp vây giết, chuẩn bị tinh thần liều mạng tới cùng. Nhưng họ mới rút vũ khí ra, chưa kịp đứng vào vị trí thì cuộc chém giết đã chấm dứt. Bốn trưởng lão Tống gia cộng thêm Tống Minh nằm ngay đơ trước mắt mọi người.Các thành viên đội mạo hiểm Liệt Diễm ánh mắt kinh sợ nhìn Cảnh Ngôn.Mặt Cảnh Ngôn không đổi sắc cất Thiên Hỏa kiếm.Lý Dũng há hốc mồm nửa ngày không nói ra một chữ:- Cái này . . . Trong đám người cuối cùng Cao Phượng mở miệng hỏi: - Cảnh Ngôn . . . ngươi . . . ngươi bây giờ là cảnh giới gì? Hết chương 425.



Bạn cần đăng nhập để bình luận