Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 520. Ban Trị Sự



Chương 520. Ban Trị Sự



Nụ cười của Thanh Như hơi mất tự nhiên.Cảnh Ngôn mới có hai mươi ba tuổi đã là một đan sư lục giai, này quả thật rất khiến người ta khó có thể lập tức chấp nhận được.Tuy Thanh Như tín nhiệm Chu Thượng Vân nhưng trước đó nàng cũng không quen biết Cảnh Ngôn nên trong lúc nhất thời có hơi chần chờ, đây cũng là chuyện thực bình thường.Cảnh Ngôn nhìn vẻ mặt Thanh Như liền biết tâm tư đối phương. Nhưng Cảnh Ngôn đã nói những điều nên nói, nếu Thanh Như không muốn tin thì Cảnh Ngôn cũng không muốn đi cố gắng chứng minh gì cả.Thanh Như chính là hội trưởng Ưu Hải Thương Hội, không biết gặp qua bao nhiêu dạng người. Thanh Như quan sát Cảnh Ngôn, phát hiện thanh niên trước mặt quả thật lạnh nhạt trầm ổn đến hơi khó tin, tuy từ bên ngoài Cảnh Ngôn thật sự chỉ hơn hai mươi tuổi.Nếu Cảnh Ngôn không chủ động nói tuổi mình ra thì Thanh Như còn không ngờ rằng thanh niên đối diện mình mới chỉ hơn hai mươi.Thanh Như rốt cục quyết định:- Cảnh Ngôn đan sư, Ưu Hải Thương Hội ta nguyện ý trả thù lao hai ngàn vạn linh thạch mời ngươi làm đại biểu cho chúng ta!Thế nào đi nữa Thanh Như cũng không tin Chu Thượng Vân sẽ lừa mình. Cho dù Thanh Như không tin Cảnh Ngôn thì cũng phải tin Chu Thượng Vân.Hai ngàn vạn linh thạch, quả thật không hề ít. Tài sản võ giả Đạo Sư cảnh bình thường cũng chỉ một hai ngàn vạn linh thạch.Ví dụ Ám Dạ Vương Bài Ân Tiên Sinh bị Cảnh Ngôn giết lúc trước tính cả vật phẩm mang theo cũng chỉ đáng giá mấy ngàn vạn linh thạch mà thôi.Đương nhiên, Ân Tiên Sinh có thể còn có nhiều tài nguyên khác không mang theo nhưng phải biết Ân Tiên Sinh là Ám Dạ Vương Bài, gã cũng từng giết không ít võ giả Đạo Sư cảnh.Chu Thượng Vân cũng hiểu được thù lao kia cũng không tệ lắm. Chu Thượng Vân gật đầu nhìn Cảnh Ngôn cười nói:- Cảnh Ngôn ngươi thấy sao?Cảnh Ngôn mỉm cười nói:- Ta cảm thấy được rồi.Năm trăm vạn linh thạch Cảnh Ngôn cũng có thể đại biểu cho Ưu Hải Thương Hội, hai ngàn vạn linh thạch tự nhiên không vấn đề. Tài nguyên càng nhiều càng tốt, không ai sẽ ngại linh thạch của mình quá nhiều.Thanh Như vui sướng nói:- Nếu Cảnh Ngôn đan sư không có ý kiến gì thì ta lập tức đi chuẩn bị mời họp ban trị sự để nói chuyện này.Sau khi chào tạm biệt Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân, Thanh Như liền đi chuẩn bị mời họp ban trị sự. Hai người Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân thì kiên nhẫn chờ đợi.Hai ngàn vạn linh thạch đối với Ưu Hải Thương Hội mà nói cũng không coi là nhiều gì nhưng lập tức vận dụng nhiều linh thạch như thế cũng không phải một mình hội trưởng như Thanh Như có thể tùy tiện quyết định. Thanh Như còn cần báo cho những vị trị sự khác biết.Trị sự của thương hội đều là những người có cổ phần trong đó.Đại thương hội như Ưu Hải Thương Hội trên cơ bản cũng không hoàn toàn thuộc về người nào. Hầu như đều có rất nhiều trị sự tham dự vào. Hội trưởng thương hội chính là người chiếm phần nhiều nhất, cũng là người quản lí thương hội hoạt động.Ước chừng chưa tới một canh giờ, ban trị sự liền mời dự họp. Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân cũng được Thanh Như hội trưởng mời đi qua.Trong một đại điện thật lớn của Ưu Hải Thương Hội, Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân tới tương đối sớm. Hai người ngồi vào chỗ của tân khách, tùy ý tám chuyện với Thanh Như hội trưởng.Một đám thành viên ban trị sự cũng đều từ ngoài bước tới. Một nam tử trung niên nghi hoặc hỏi Thanh Như:- Hội trưởng, hôm qua mới mời dự họp ban trị sự xong sao hôm nay lại họp nữa?Thanh Như hội trưởng cười nói với mọi người:- Hôm nay mời họp ban trị sự vì có một chuyện quan trọng muốn thương nghị với mọi người.- Hai vị này là?Có người nhìn về phía Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân.Những người kia sau khi bước vào đại điện, ánh mắt đầu tiên đều nhìn thấy hai người Cảnh Ngôn. Nhưng đa số đều không hỏi, bọn họ biết Thanh Như sẽ giới thiệu. Nhưng có một người lại chủ động hỏi.Thanh Như thấy mọi người đã đến đông đủ liền đứng lên nói:- Vị này chính là Quận Vương Lam Khúc quận Chu Thượng Vân, vị này chính là Cảnh Ngôn đan sư của Lam Khúc quận.- Chu Thượng Vân Quận Vương!- Ha ha, Lam Khúc quận kia mấy chục năm trước ta từng ghé qua một lần.…Hơn mười vị trị sự có hơn nửa đều khách khí chào hỏi Chu Thượng Vân. Thân phận Quận Vương của Chu Thượng Vân vẫn tương đối khiến người tôn trọng.Đương nhiên thân phận quân vương Lam Khúc quận kia cũng không đến mức khiến những trị sự ấy cố gắng lấy lòng Chu Thượng Vân.Hai ba người trong đó cũng hàn huyên một câu với Cảnh Ngôn nhưng những trị sự kia cũng không hề xem trọng hắn.Đan sư của Lam Khúc quận…Bọn họ trước kia từng nghe nói Lam Khúc quận có một đan sư tên Lý Hưng Lâu lại chưa từng nghe Lam Khúc quận có đan sư tên Cảnh Ngôn nào. Nói vậy, đối phương cũng không phải đan sư mạnh mẽ gì.Một nam tử nước da ngăm đen nhìn Cảnh Ngôn nói:- Cảnh Ngôn đan sư, Lam Khúc quận có một đan sư tên Lý Hưng Lâu, trước kia dường như là hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư ở Lam Khúc quận, nay đã gia nhập Kim Tước Thương Hội.Cảnh Ngôn cười nhìn người kia nói:- Tin tức của trị sự này thật linh thông.Cảnh Ngôn nghe ra trong lời người này nói có chút chế nhạo nhưng Cảnh Ngôn cũng lười so đo. Dù sao Thanh Như hội trưởng rất khách khí với hắn.Người nọ thấy thái độ Cảnh Ngôn tùy ý như thế liền hơi không vui, gã hỏi tiếp:- Ha ha, Cảnh Ngôn đan sư ngươi rất quen với Lý Hưng Lâu đan sư không?Ánh mắt Cảnh Ngôn hơi ngưng lại, thản nhiên nói:- Cũng không phải quá quen. Ta và Lý Hưng Lâu đan sư cũng không giao tiếp nhiều nhưng quan hệ cũng không tệ lắm.Những trị sự khác nghe nam tử kia nói chuyện với Cảnh Ngôn liền chuyển lực chú ý sang. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía hai người.Ánh mắt người kia sắc bén, lớn tiếng:- Xem ra tạo nghệ ở mặt đan đạo của Cảnh Ngôn đan sư rất cao, quan hệ với đan sư lục giai Lý Hưng Lâu cũng không tồi. Như vậy, Cảnh Ngôn đan sư có hứng thú gia nhập Ưu Hải Thương Hội chúng ta không? Chỉ cần tạo nghệ ở mặt đan đạo của ngươi không quá tệ vậy gia nhập Ưu Hải Thương Hội chúng ta cũng không khó. Ưu Hải Thương Hội chúng ta hoan nghênh người có năng lực gia nhập, hơn nữa đãi ngộ cũng không kém những thương hội khác chút nào.Những lời kia của gã đã có ý sỉ nhục Cảnh Ngôn. Người ở đây đều nghe ra được.Cảnh Ngôn nhíu mày, nhướng mi liếc đối phương một cái.Cảnh Ngôn cũng không quen người kia, nhưng đối phương lại sỉ nhục hắn như thế quả thật khiến Cảnh Ngôn cảm thấy hơi giận.Người đó cũng không đợi Cảnh Ngôn nói chuyện liền quay đầu nhìn Thanh Như nói tiếp:- Thanh Như hội trưởng, ngươi tìm chúng ta lại đây là vì muốn báo chúng ta biết vị đan sư tên Cảnh Ngôn này muốn gia nhập Ưu Hải Thương Hội chúng ta đúng không? Thật ra loại chuyện nhỏ này hoàn toàn không cần hưng sư động chúng như thế. Chỉ cần Cảnh Ngôn đan sư có đủ năng lực, những trị sự chúng ta đương nhiên thực hoan nghênh.Thanh Như hơi nhướng mày.Có thể thấy nội tâm Thanh Như hiện giờ cũng không hề vui nhưng chỉ một lát sắc mặt Thanh Như lại khôi phục như thường.- Tây Mang trị sự, ngươi hiểu lầm.Trên mặt Thanh Như lại hiện nét cười. Nàng lắc đầu nói với nam tử da ngăm đen kia:- Cảnh Ngôn đan sư tới lần này là muốn đại biểu Ưu Hải Thương Hội chúng ta tham gia Đại Hội Luyện Đan. Còn nếu Cảnh Ngôn đan sư nguyện ý gia nhập Ưu Hải Thương Hội chúng ta, vậy quá tốt. Nhưng chuyện ấy còn phải xem Cảnh Ngôn đan sư có nguyện ý hay không. Hết chương 520.



Bạn cần đăng nhập để bình luận