Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 618. Giết Cổ Ngân Hà



Chương 618. Giết Cổ Ngân Hà



Cảnh Ngôn vội giơ trường kiếm che trước mặt.Thân kiếm dâng lên ánh sáng lam.Nắm đấm tỏa ánh sáng bạc của Ân Lão như sao băng đập mạnh vào ánh sáng lam.Mắt thường có thể trông thấy ánh sáng màu lam vỡ tan nhiều mảnh nhỏ, chỉ chớp mắt hai đấm đập vào trường kiếm trong tay Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn bị đánh bay đi phun búng máu:- Phụt! Đầu óc Cảnh Ngôn suy nghĩ nhanh:- Lão già này thực lực quá mạnh, chỉ riêng lực công kích đã ngang ngửa khôi lỗi trong căn phòng cung điện. Về kỹ xảo công kích thì khôi lỗi thua xa lão già này.Đối chiến với khôi lỗi thì Cảnh Ngôn còn chống cự được một thời gian, nhưng chém giết với Ân Lão làm hắn khó cứng rắn đón đỡ.Vì bị hạn chế tốc độ nên không phát huy ưu thế của Thiên Không Chi Dực được, chỉ tính chịu đòn ngay mặt đã làm Cảnh Ngôn bị thương. Nếu không nhờ vận chuyển bí pháp Thuần Dương Linh Thể thì một kích kia đủ sức trọng thương Cảnh Ngôn thậm chí giết hắn.Ân Lão lắc đầu nói: - Thật khiến người không tưởng tượng được, với tu vi Đạo Sư cảnh đỉnh tầm thường mà chặn được một kích hết sức của ta. Tiểu tử, ta chờ xem ngươi có thể cản lại ta vài lần!Ân Lão lại hung hăng xông lên.Vèo!Mắt Cảnh Ngôn lóe tia sáng nhanh chóng lấy ra trận bàn, nguyên khí nhập vào:- Chết cho ta!Cảnh Ngôn kích phát trận bàn ném hướng Ân Lão.Ân Lão và Cảnh Ngôn cách nhau rất gần.Tuy Ân Lão thấy Cảnh Ngôn ném gì đó vào mình nhưng phản ứng hơi chậm, cộng thêm hai người cách nhau có vài thước, lão không thể hoàn toàn né tránh.Xoẹt xoẹt!Trận pháp cỡ nhỏ bị kích phát, năng lượng bao phủ Ân Lão, cát bay đá chạy che rợp trời.Thấy cảnh này Cảnh Ngôn thở phào nhẹ nhõm, thành công!Ngay từ đầu Cảnh Ngôn không sử dụng trận bàn đối phó Ân Lão vì muốn ỷ vào thực lực. Ân Lão quá mạnh, tốc độ siêu mau, Cảnh Ngôn không nắm chắc tuyệt đối có trận pháp cỡ nhỏ nào giam cầm được lão. Nếu lần đầu tiên sử dụng trận pháp cỡ nhỏ mà bị hụt sẽ làm Ân Lão cảnh giác, lần sau càng không thể thành công.Nên Cảnh Ngôn luôn chịu đựng, tỏ ra yếu thế với địch chỉ vì một kích tất trúng.Quả nhiên Ân Lão mắc câu, tưởng Cảnh Ngôn đã đến đường cùng bí lối, cảnh giác giảm xuống nhiều, thế là lão trúng mưu kế của hắn bị nhốt trong trận.Cảnh Ngôn vì tăng xác suất thành công nên khốn trận này không phải trận pháp trung cấp mà chỉ là cấp thấp. Vì trận pháp trung cấp uy lực lớn nhưng thời gian kích phát lâu chút, Cảnh Ngôn sợ Ân Lão trốn ra ngoài nên mới chọn dùng khốn trận cấp thấp tạm giữ chân lão trước.Ân Lão bị nhốt trong trận mới biết đã mắc lừa, nhưng lão không lo lắng:- Tiểu tử giỏi, còn giấu trận pháp cỡ nhỏ trong người.Lúc mới bị kẹt trong trận làm Ân Lão hết hồn, nhưng sau đó lão nhẹ lòng. Ân Lão không phải trận pháp sư nhưng lão cảm ứng được uy lực của trận pháp. Trận pháp này không giam cầm lão được bao lâu, dùng sức mạnh chỉ mất vài giây là có thể thoát khốn.Ân Lão rống to: - Phá cho ta!Ân Lão liên tục tung nắm đấm phát ra tiếng nổ, khốn trận cấp thấp bị lực lượng đáng sợ phá hoại lung lay sắp đổ.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Lão già, đã bị vây khốn rồi đừng hòng ra ngay được, ngoan ngoãn ở yên cho ta!Cảnh Ngôn lật tay lấy ra các trận pháp cỡ nhỏ, kích phát chúng rồi ném vào người Ân Lão. Trước khi Ân Lão bị vây khốn Cảnh Ngôn không dám làm như vậy, giờ thì khác. Ân Lão bị khốn trận tạm giữ chân y như cọc gỗ, Cảnh Ngôn nhắm mắt lại cũng có thể ném trận pháp cỡ nhỏ trúng lão.Trong mấy năm ở Lam Khúc quận thành Cảnh Ngôn chế tạo khá nhiều trận pháp cỡ nhỏ các loại.Thời gian ngắn ngủi trên người Ân Lão và xung quanh lão có mười trận pháp cấp thấp cỡ nhỏ bị kích phát, đa số là khốn trận xen lẫn chút trận pháp công kích.Trong phút chốc mọi thứ san bằng, lửa, thiên thạch, các loại năng lượng oanh kích vào Ân Lão.Ân Lão không còn giữ được bình tĩnh, lão gầm rú trong trận:- A! Thằng nhãi chết tiệt, dám âm lão phu! Chờ lão phu đi ra nhất định bầm thây ngươi ra vạn mảnh!Ân Lão vận chuyển nguyên khí đến cực hạn, muốn phá trận pháp xông ra ngoài.Nhưng có nhiều trận pháp hình thành các chướng ngại, Ân Lão muốn ra đâu dễ vậy.Cảnh Ngôn cười gian:- Lão thất phu cứ ở yên bên trong hưởng thụ đi!Cảnh Ngôn xòe tay ra, một trận bàn màu đỏ thẫm hiện ra. Trận bàn này khác với những cái đã bị ném ra, lúc Cảnh Ngôn ở Đan Quốc cố ý chế tạo trước khi theo Cổ Ngân Hà, Ân Lão về Lam Khúc quận, vì phòng ngừa hai người này trở mặt ra tay.Đây là một khốn trận trung cấp, uy lực cực kỳ lớn.Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên lực kích phát khốn trận, hắn mỉm cười ném nó tới bên cạnh Ân Lão. Có khốn trận trung cấp này Ân Lão muốn ra ngoài càng khó.Bận rộn xong Cảnh Ngôn nhìn sang Cổ Ngân Hà mặt xanh mét đang định chạy trốn, hắn mỉm cười.Cảnh Ngôn lắc người đuổi theo Cổ Ngân Hà:- Cổ thiếu gia muốn đi đâu?Cổ Ngân Hà la làng:- Cảnh Ngôn, ngươi muốn làm gì? Ngươi . . . ngươi dám xuống tay với ta? Tiểu tạp chủng có biết ngươi đang làm gì không? Ngươi dám giết ta? Ngươi biết thân phận của ta không? Ta là dự bị tộc trưởng Cổ gia, là tộc trưởng Cổ gia tương lai, ngươi . . . ngươi muốn chết!Cảnh Ngôn phớt lờ Cổ Ngân Hà, vận dụng Thiên Không Chi Dực trong vài giây đã đuổi kịp gã, ra tay tính giết gã.Ban đầu Cảnh Ngôn không muốn trở mặt với Cổ Ngân Hà, hắn bây giờ không thể chống lại uy thế của Cổ gia. Nhưng đã có xích mích rồi thì không tha cho Cổ Ngân Hà được, dù sẽ bị Cổ gia trả thù thì giết gã xem như lấy lại chút lợi.Cảnh Ngôn cười nói: - A? Đạo khí phòng ngự? Cổ Ngân Hà, ngươi nghĩ đạo khí phòng ngự có thể ngăn được ta?Cổ Ngân Hà cũng có tu vi Đạo Sư cảnh đỉnh nhưng thực lực thua xa Cảnh Ngôn. Cổ Ngân Hà chỉ đỡ một đợt công kích từ Cảnh Ngôn sau đó hoàn toàn từ bỏ phản kích, gã lấy ra một đạo khí phòng ngự định núp vào trong, chờ Ân Lão xông ra cứu mình. Cổ Ngân Hà biết mình không đánh lại Cảnh Ngôn.Ầm ầm ầm ầm ầm! Nhưng đạo khí phòng ngự không ngăn được công kích của Cảnh Ngôn, trong thời gian ngắn nó sẽ không bị đánh vỡ nhưng công kích thẩm thấu vào không ngừng bị thương nặng Cổ Ngân Hà.Lát sau tiếng thét của Cổ Ngân Hà ngừng bặt, ngã xuống đất. Hết chương 618.



Bạn cần đăng nhập để bình luận