Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 103: Chương 103

Cậu là lớp trưởng của lớp Hai, Châu Thiện lại là đối tượng mà Nhậm Tuyết Phong dặn cậu bảo vệ, đương nhiên không thể để người ngoài tùy ý bắt nạt!
Trên người Phó Kỳ Thâm có một loại khí độ, một loại khí độ không giàu thì sang, tuy cậu cũng mặc đồng phục trường Trung học cơ sở số Một, nhưng có thể khiến người ta phân biệt ra được thân phận con em nhà giàu từ khí chất trên người.
Bà chủ đó vô cùng thức thời, ý thức được đứa trẻ trước mặt sợ rằng không dễ đắc tội, lập tức hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa.
Tuy ngoài miệng bà ta không nói, nhưng trong lòng đang lầm rầm, mấy bọn nhóc dưới quê này càng ngày càng có thủ đoạn, đã bao nhiêu tuổi đâu mà đã thu phục được thiếu gia nhà có tiền xoay quanh nó, đôi giày cậu nhóc kia mang, chỉ sợ là doanh thu cả tháng của cửa hàng nhà họ.
Châu Thiện dễ dàng nhận ra sự khinh bỉ trên mặt người phụ nữ này, ánh mắt cô cũng dần dần trở nên lạnh lẽo: “Trộm? Trộm chẳng qua cũng chỉ lấy tiền người sống, các người lại trộm tiền cả người chết, còn không bằng trộm đâu!”
Ánh mắt bà chủ lập tức hoảng loạn: “Cô đang nói bậy gì đó?”
Châu Thiện chộp lấy một bộ tóc giả: “Những tóc giả này từ đâu ra?”
“Đương, đương nhiên là tóc thật!”
“Tôi đương nhiên biết là tóc thật, có điều không phải tóc của người sống, e rằng là tóc người chết nhỉ. Cắt tóc trên đầu người chết kiếm chút tiền bất lương này, bà lão nhà người ta là người bệnh, không chịu nổi tử khí, vừa đội vào chẳng phải ngất đi luôn đó sao?”
Cô vừa nói ra lời này, lập tức giống như ném một tảng đá to trên mặt nước tĩnh lặng, gợi lên một mảng bọt sóng. Mấy âm thanh lên tiếng cho bà chủ cũng dần dần thấp xuống. Người đứng trước cửa tiệm xem náo nhiệt cũng bắt đầu rì rầm to nhỏ.
Bà chủ không giỏi đóng kịch, sắc mặt trước tiên chột dạ ba phần, qua mấy giây sau mới ưỡn ngực thẳng lưng lên: “Mày đây là bịa đặt!”
Châu Thiện gần như sắp sửa để bộ tóc giả lên đầu bà chủ: “Bà dám nói đây không phải tóc người chết?”
“Tao dám!”
“Vậy bà đội lên thử xem.”
Bà chủ thấy cô nhóc này hùng hổ bức người, trong lòng hận đến nghiến răng kèn kẹt: “Đội thì đội!”
Châu Thiện khẽ cười, đang đợi bà ta vào tròng đây mà.
Vừa nãy cô đã nhìn thấy rõ ràng, mỗi bộ tóc giả trong cửa hàng này đều kèm theo một âm linh, có sâu có nông, oán khí cũng có nhẹ có nặng, bộ mà cô đã chọn vừa hay là bộ oán khí nặng nhất.
Châu Thiện bình tĩnh, ngón trỏ búng nhẹ, một luồng âm khí từ ngón tay cô bắn ra, chìm vào trong bộ tóc giả đó. Vốn dĩ ban ngày ban mặt ma quỷ không dễ dàng xuất hiện, nhưng có sự tồn tại như bug này thì chưa chắc.
Bà chủ nói xong, lại không nén được nhìn qua bà lão sắc mặt tái mét trên cáng, bà ta hơi sợ, lại quay đầu nhìn vào đám lưu manh một cái. Người thanh niên cường tráng thấy chỉ có mình Châu Thiện chịu đứng về phía anh ta, trong lòng tự nhiên là nghe theo cô, vừa thấy vẻ mặt thậm thụt lén lút của bà chủ liền trừng mắt một cái: “Mau đội lên cho bố mày!”
Bà chủ giật mình, đội mái tóc giả lên đầu mình.
Không ai biết được, trong khoảnh khắc đó bà ta rốt cuộc đã nhìn thấy cảnh tượng cổ quái gì.
Chỉ thấy bộ tóc giả đội lên đầu bà ta, sắc mặt bà ta vì thế mà thay đổi, mặt cũng tái đi, sắc mặt thần thái giống như đổi thành người khác.
Trong cơ thể bà ta giống như có hai người đang tranh chấp, không thể khống chế được mình vậy, sắc mặt bà chủ vô cùng méo mó, trong mắt từ từ toàn là sự oán độc, vung tay phải lên hung hăng tát vào mặt mình: “Cho mày cắt tóc của tao này, cho mày cắt tóc của tao này......”
Nói một tiếng tát một cái, sức lực lớn đến mức khiến người khác sợ hãi.
Rất nhanh, mặt bên phải của bà ta nhanh chóng sưng lên, khóe miệng cũng thẫm ra từng tia máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận